Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 812: thần thoại thái cổ



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lúc này ở vòng sao bên ngoài Thiên Cực tinh, trên một chiếc tuần dương hạm đã tan nát thành vô số mảnh, Y Độc Hành tê liệt ngã trên boong thuyền, hai mắt vô thần nhìn hai bộ chiến giáp nữ tính trước mặt.

Con tàu tuần dương hạm này đã sớm vỡ vụn động lực, hở bốn phía, trên thân hạm đã không còn không khí nhưng hai cỗ chiến giáp kia vẫn mở ra mặt nạ, để lộ gương mặt xinh đẹp vô cùng.

Đó là Song Tử Nữ Thần dưới trướng Lâm Duệ: “Tuyệt Vọng Nữ Thần” Lâm Hi và “Thống Khổ Nữ Thần” Lâm Y.

Lâm Y đang giẫm lên thân thể Y Độc Hành, dùng thần kiếm Thống Khổ Tâm Cức chỉ về phía đầu đối phương. Hộ pháp ma của Y Độc Hành đã sớm bị nàng bắt lại.

Ở hiện trường còn có “Tinh Hải Bạch Lang” Tang Thiếu Thần đã tử vong, người này ở 32 hô hấp trước đã bị trường thương Chung Yên Tuyệt Tẫn của Lâm Hi xuyên thủng tủy não, nhục thân thần hồn bị xoắn thành bột mịn. Bọn họ được Trường Sinh Hội và chúng Thần ủng hộ, liên tục đánh du kích với tập đoàn Sâm Lâm trong 3 năm liền ở vòng sao bên ngoài Thiên Cực tinh, hôm nay cuối cùng bị Song Tử Nữ Thần bắt được, rơi vào cảnh diệt vong.

Cảm xúc của Y Độc Hành giờ là tuyệt vọng và nộ hận, lại không có chút không cam lòng nào, hắn toàn thân bất lực, mất hết can đảm, tinh thần uể oải sa sút vô cùng.

Hắn biết đám người bọn họ hẳn là bị một vị Thần bán đứng hành tung, bán cho Lâm Duệ.

Màn trời nhân tạo sắp chứa được linh hồn 120 tỷ người, trận chiến tranh đoạt siêu thoát sắp bắt đầu rồi.

Trước khi lâm chiến, chúng Thần sẽ hết sức lôi kéo Lâm Duệ, dù không thể kéo Lâm Duệ đứng về phía mình thì cũng nỗ lực né tránh, không muốn để Lâm Duệ đứng về phía kẻ địch của mình.

Hy Vọng Thiên Tôn và di đảng Đại Nhật là đáng tin nhất nhưng thế lực của họ ở Liên Bang liên tục bị Quang Minh vương giáo và liên minh Duệ Phương – Sâm Lâm truy sát đả kích, thế lực còn lại ở Liên Bang rất ít.

Đáng cười là Y Độc Hành hắn không nghĩ ra điểm này, ba năm nay còn liên tục chiến tranh du kích với tập đoàn Sâm Lâm, không hiểu rõ tình thế, không biết dừng đúng lúc nên mới rơi vào cảnh này.

- Nói đi!

"Thống Khổ Nữ Thần" Lâm Y dùng thân kiếm đỏ hồng vỗ lên gương mặt Y Độc Hành. Nơi này dù là chân không nhưng thanh âm Lâm Y vẫn vang lên trong tai Y Độc Hành:

- Chân Hạo ở đâu? Các ngươi hợp tác cùng hắn lâu như vậy mà không biết hành tung của hắn sao? Nói ra, ta cho ngươi và hộ pháp ma được kết thúc thống khoái.

Sau trận thần chiến ở đảo Hoàng Sơn, thế lực của Lâm Duệ càng lúc càng lớn mạnh, như là một con cự thú không bị hạn chế, đầy dã man phát triển ở Liên Bang, đè xuống không gian sinh tồn của tất cả các thế lực khác. Nhất là những kẻ thù cũ của Lâm gia như Y Độc Hành và Tang Thiếu Thần, những người này liên tục bị thế lực của Lâm Duệ truy kích, không thể dừng lâu ở một chỗ.

Lâm Y giơ tay lên, hiện ra một đồ vật trong lòng bàn tay. Đó chính là huyết nhãn ma của Y Độc Hành, nhưng giờ hình thể khổng lồ của nó bị bóp méo lại chỉ còn chừng một quả đấm, thân thể còn bị vặn vẹo không còn chút hình dáng ban đầu nào, đã ở biên giới thân thể nổ vỡ.

Y Độc Hành có thể cảm nhận được hộ pháp ma của mình đang chịu đau đớn vô cùng, trong lòng hắn cũng vô cùng đau đớn.

Vị Thống Khổ Nữ Thần trước mặt hắn không chỉ vặn vẹo hình thể huyết nhãn ma, còn để yêu ma của hắn chịu đau đớn ở mức cao nhất.

Y Độc Hành thầm nghĩ đây đúng là báo ứng, ngày xưa hắn mở ra kế hoạch nghiên cứu Song Tử Nữ Thần, làm sao cũng không nghĩ đến mình là người đầu tiên uống xuống chén rượu độc do mình tự tay chế tạo.

- Chân Hạo đúng là có hợp tác với chúng ta nhưng đôi bên không chung đường.

Y Độc Hành mặt không chút biến sắc trả lời:

- Thế lực sau lưng tên kia hoàn toàn khác biệt, lại rất ít liên hệ với chúng ta. Nhưng chúng ta từng tự mình điều tra về Chân Hạo, còn có thế lực phía sau hắn nữa, ta sẽ chuyển toàn bộ tình báo chúng ta nắm giữ cho ngươi.

Thống Khổ Nữ Thần này rất thông minh, nếu như nàng dày vò Y Độc Hành hắn thì dù giày vò đau đớn như nào, hắn cũng có thể chịu được nhưng hắn không muốn thấy hộ pháp ma đã làm bạn mình hơn 200 năm phải chịu đựng thống khổ.

Lúc này, vòng tay trí năng của Lâm Y và Lâm Hi cùng nhận được hồ sơ Y Độc Hành gửi tới. Hai người sau khi xác nhận không có virus thì mới mở ra xem.

Không lâu sau, Lâm Y hơi nhíu mày, liếc nhìn chị gái Lâm Hi.

Ở thời đại này, đã không còn bao nhiêu thứ để nàng cảm thấy đau đớn. Trường Sinh Hội từng làm hai nàng chịu đau khổ đã bị phá hủy đến tán loạn, không còn là một chỉnh thể thống nhất.

Kẻ gây tội lớn nhất là Y Độc Hành đã bị hai nàng giẫm dưới chân.

Chỉ còn Chân Hạo kia vẫn tiêu dao. Tình cảnh khi người này đón nhận thí nghiệm Song Tử Nữ Thần, còn có quảng thời gian hắn cướp đi nàng, coi nàng như công cụ, đó là vết sẹo đau đớn nhất, suốt đời khó quên của nàng.

Lâm Y hơi bóp nhẹ tay, triệt để bóp nổ huyết nhãn ma, sau đó một kiếm chém bay đầu Y Độc Hành. Nàng cảm giác tên này nói thật, không lừa dối nàng.

Lâm Y dù nắm giữ pháp môn thống khổ nhưng lại không ưa thích giày vò người khác, dù cho đó là Y Độc Hành, người mang đến rất nhiều đau đớn cho nàng.

Ngoài ra, tình báo Y Độc Hành gửi cho họ cũng có điểm làm nàng chú ý. Chân Hạo kia vậy mà một mực ẩn thân ở gần thành Lạc Kinh, còn có khi Trường Sinh Hội điều tra về Chân Hạo, họ phát hiện có dấu vết của Trình Tạo Thiên - Quang Minh Hiền Chủ đời trước.

Cũng vào lúc này, hai nàng nhận được thông báo, là đến từ Lý Vi Lương, mẹ hai nàng nhắn tin trong nhóm chat gia đình.

Lý Vi Lương: Tiểu Duệ, có rảnh rỗi thì mau chóng điều khiển dị thể đến địa điểm này. Giáo sư Hàn có phát hiện mới.

Hai chị em Lâm Hi và Lâm Y không khỏi liếc nhìn nhau, thần sắc tò mò. Mẹ bọn họ phát hiện điều gì vậy? Ngữ khí có vẻ rất quan trọng a.

Mẹ của các nàng sau khi khôi phục thương thế, từng ngắn ngủi rơi vào trạng thái rảnh rỗi. Đó là một phần vì tinh thần thư giãn, không phấn chấn được.

Tám năm trước, tinh thần của Lý Vi Lương một mực căng thẳng, muốn quay về căn cứ số 9, tìm về ký ức bản thân. Giờ nàng đã tìm lại được một phần ký ức, tìm được con mình, tinh thần căng cứng đột nhiên được thả lỏng nên có chút không còn hăng hái, không chút hứng thú với việc gì.

Hai là vì quyền hành của Lý Vi Lương trong Quang Minh thánh giáo đã bị loại bỏ hết.

Vô Địch Pháp Vương có thể trong mấy năm mời chào lượng lớn cao thủ, biên luyện ra thần quân tinh nhuệ, đánh ngang tay với Đại Thịnh, năng lực đương nhiên không thể nghi ngờ. Vị pháp vương này cũng rất được thuộc hạ kính yêu, hết mực trung thành.

Nhưng trong Quang Minh thánh giáo còn có một người năng lực lớn hơn, được lòng tín đồ và tế tự hơn, vị này còn đã lên ngôi Thần, trở thành Thiên Vực Sâu!

Quan trọng nhất là Minh Vương lại sẵn lòng ủy quyền cho thuộc hạ, cho nên Quang Minh Thánh Mẫu dù năng lực rất cao nhưng tam trụ, ngũ sứ, thất vương, còn có đông đảo hồng y đại chủ tế thống nhất đưa ra ý kiến là tốt nhất Vô Địch Pháp Vương không nên làm gì, chỉ cần ngồi trên thần đàn, tiếp nhận tín ngưỡng của tín đồ, tế tự là được rồi.

Dù là hai thuộc hạ đắc lực của Vô Địch Pháp Vương, Bách Dực Đao Vương và Khô Giới Thiên Quân thường ngày cũng nghe lời Minh Vương răm rắp, chỉ đâu đánh đấy.

Lý Vi Lương cũng có thể cảm nhận được thái độ của người dưới, cũng sinh chán nản, không để ý đến sự vụ trong giáo.

Cho đến một năm gần đây, tinh thần Lý Vi Lương mới hơi phấn chấn hơn, không chỉ chủ động tiếp nhận phòng nghiên cứu linh hồn của tập đoàn Duệ Phương, còn đảm nhiệm tổng thanh tra khảo sát Thiên Cực tinh của tập đoàn Sâm Lâm, chủ trì nhiệm vụ tìm tòi, khai quật văn minh cổ của Thiên Cực tinh.

Vương Sâm trước đó làm rất tốt nhưng sau khi có Vô Địch Pháp Vương tham gia, tiến độ khảo cổ được tăng thêm không ít.

Vô Địch Pháp Vương là thổ dân Thiên Cực tinh, sức chiến đấu đã đạt đến chuẩn Vực Sâu, phòng khảo cổ được nàng và Lâm Duệ che chở, dần dần không chút kiêng nể.

Liên Bang trong 800 năm qua, thông qua đủ loại kỹ thuật khoa học, phát hiện được trên dưới 8000 di tích nhưng đại đa chôn sâu dưới mặt đất, lại tràn đầy nguy hiểm. Trước đó không ai dám xâm nhập tìm tòi.

Nhưng giờ có Quang Minh Chi Chủ và Quang Minh Thánh Mẫu làm hộ thuẫn, những vị học giả vô cùng tự tin, đầy can đảm tiến vào Luyện Ngục tìm tòi.

Dù sao với sức mạnh của Quang Minh Chi Chủ, chỉ cần bọn họ không trêu chọc 3 vị Thần trong Luyện Ngục, Quang Minh Chi Chủ có thể bảo vệ họ an toàn rời đi.

…..

Lúc này, Lý Vi Lương đang ở trong một tòa di tích sâu dưới mặt đất 12400km, chắp tay sau lưng nhìn những bức bích họa khắc trên mái vòm.

Ở phía sau nàng, Vương Sâm và Hàn Khả Đạo sắc mặt vô cùng trầm trọng.

Di tích này hẳn là động phủ của một võ giả đỉnh cấp thời thượng cổ, niên đại khoảng 390 nghìn năm trước. Ở thời đại đó, Đại Nhật Thiên Tôn vừa mới nâng cờ tạo phản, tự xưng Đại Nhật Thần Vương, toàn bộ thiên địa vì đó rơi vào rung chuyển, rất nhiều võ giả cấp cao và quý tộc vì lánh nạn, không thể không trốn dưới mặt đất.

Bọn họ cũng không dám đến con đường Thiên Uyên hay Luyện Ngục, nhưng phần lớn trốn dưới mặt đất hơn 10 nghìn km, đây cũng là nguồn gốc động phủ này.

Những bức bích họa kia rõ ràng có liên quan đến các vị Thần thời đó.

Dù đã qua 390 nghìn năm nhưng nhờ chất liệu bền chắc của mái vòm, những bức họa vẫn vô cùng rõ nét. Thậm chí đám người còn cảm ứng được sức mạnh của các vị Thần như hóa thành thực chất, chảy xuôi, làm cho không gian quanh các bức họa nhăn nheo kỳ dị.

Hình ảnh các vị Thần trong các bức vẽ đều tản ra thần uy mạnh mẽ, để linh hồn người nhìn khẽ run, phảng phất như thể bị Thần nhìn đến, không dám nảy sinh chút ý khinh nhờn nào.

Bức vẽ đầu tiên là về Thái Thượng Thiên Tôn, vẽ vị này tiếp nhận thành tựu võ đạo tiền nhân, đồng thời phát huy truyền kỳ.

Sau lưng Thái Thượng Thiên Tôn có một con chiến long, hình thái có chút giống ngũ trảo kim long của phương đông cổ đại, bên trên đầu nàng còn có một vòng xoáy. Điều này nghĩa là Thái Thượng Thiên Tôn không chỉ là người đầu tiên chém ra chiến long, còn là người đầu tiên lên cấp Vực Sâu!

Bức vẽ thứ hai là cảnh Thái Thượng Thiên Tôn ngồi ngay ngắn giữa một đám người đầy hỗn loạn, thân thể nàng chiếu ra ánh sáng vô cùng tận, làm đám người xung quanh bình tĩnh lại, dần lắng nghe.

Đây hẳn là sự cố truyền đạo của Thái Thượng Thiên Tôn, đáng chú ý đến là trong những người xung quanh có bóng dáng Đại Nhật Thiên Tôn.

Bức vẽ thứ ba là một thần đình cực lớn lơ lửng trên không. Thần đình tỏa ánh sáng chiếu rọi thế giới, dù ở biên giới thế giới, vẫn còn đồ hình quỷ dị nhưng đại đa đã an định. Trong bức vẽ còn có một đám người nhỏ bé tập võ, cày ruộng, bắt cá, an cư lạc nghiệp.

Trên thần đình chỉ có 7 người, là 7 vị Vực Sâu lúc đó. Thái Thượng Thiên Tôn ngồi trên bảo tọa cao nhất, bên trái là Đại Nhật Thiên Tôn, bên phải là Mệnh Chủ, bọn họ đều có đặc thù rõ ràng.

Ở hai bên trái phải còn 4 vị Vực Sâu nữa nhưng bọn họ chỉ có hình bóng, không còn dung mạo. Lý Vi Lương biết điều này nghĩa là gì, nghĩa là 4 vị Vực Sâu này đã tan biến trong sông dài lịch sử, không thể khôi phục.

Bức vẽ thứ 4 là cảnh Thái Thượng Thiên Tôn dẫn theo chúng Thần, đánh vào Thiên Uyên.

Bức vẽ thứ 5 là cảnh Thái Thượng Thiên Tôn ngồi trên bảo tọa hoa lệ cực kỳ, bảo tọa này khắc dấu cẩn thận, chỉnh thể giống hình kim tự tháp úp ngược, tản ra ánh sáng bạc lạnh lùng, bề mặt còn có vô số phù văn. Những phù văn này cũng không hoàn chỉnh, rất xấu xí, hẳn là liên quan đến thực lực người vẽ bức họa, không thể khắc họa ra được diện mạo thật của phù văn nhưng vẫn làm cho người xem cảm giác rung động, phảng phất phù văn ẩn chứa chân lý vũ trụ, đang không ngừng tuần hoàn giữa phân tích và gây dựng lại.

Bên trên bảo tọa, Thái Thượng Thiên Tôn hơi nghiêng người, lộ ra vẻ thần bí và uy nghiêm nhưng gương mặt nàng rõ ràng ẩn chứa mệt mỏi.

Lúc này Đại Nhật Thiên Tôn và Mệnh Chủ đứng bên cạnh nàng trên đỉnh đầu có một vương miện, điều này tượng trưng cho hai bọn họ đã được Thái Thượng Thiên Tôn sắc phong làm phó vương, thay nàng chấp chưởng thiên địa trong lúc nàng ngủ say.

Đến bức vẽ thứ 5 này vẫn chưa có gì khác thường. Ba năm này, bọn họ khai quật hơn 30 di tích thời thái cổ, thu được vô số da rồng, bích họa, dụng cụ kim khí. Năm bản vẽ này đưa ra tư liệu trùng hợp với các tin tức họ thu được trước đó.

Khác biệt bắt đầu từ bức vẽ thứ 6, đó là cảnh Thái Thượng Thiên Tôn nhắm mắt ngủ say trên Chân Lý Thần Tọa. Đại Nhật Thiên Tôn tận tụy thi hành pháp chỉ của Thái Thượng Thiên Tôn, quản lý Thiên Cực tinh trật tự ngay ngắn, năm mảnh đại lục an cư lạc nghiệp bên dưới thần đình.

Nhưng vị Mệnh Chủ kia một mực đứng bên cạnh Thái Thượng Thiên Tôn, nghiêng đầu nhìn Thái Thượng Thiên Tôn.

Vì góc độ nên bọn họ không thấy được biểu cảm của Mệnh Chủ nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được khí tức của Mệnh Chủ vô cùng âm u lạnh lẽo, quỷ dị vô cùng. Dưới chân hắn còn tràn ra vô số sợi tơ, kết nối chúng Thần và chúng sinh năm mảnh đại lục, tượng trưng Mệnh Chủ đang nắm giữ, điều khiển số mệnh của tất cả mọi người.

Bản vẽ thứ 7 mang đến tin tức một trời một vực với cổ sử họ thu được.

Ở phía sau 3 người Lý Vi Lương, Chu Mộng - học sinh của Hàn Khả Đạo hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt đầy khó tin:

- Sao có thể như vậy được chứ?

Một vị võ giả cấp 9 đảm nhiệm hộ vệ phái đoàn, thần sắc nghi hoặc khó hiểu hỏi:

- Chu giáo sư, xin hỏi có chuyện gì vậy? Bức vẽ này có gì không đúng sao?

Chu Mộng hơn nửa năm trước nhận được học hàm giáo sư. Đều là nhờ quý nhân Quang Minh Chi Chủ, vị này không chỉ cứu nàng khỏi lao ngục vào 6 năm trước, còn ủng hộ họ khám phá đông đảo di tích, để Chu Mộng nắm giữ các luận văn có lực ảnh hưởng lớn, nên sự nghiệp học giả của nàng tăng tiến nhanh chóng.

Lúc này, sắc mặt của nàng trầm trọng:

- Ngươi nhìn những luận văn của lão sư ta đi, nhìn một lần sẽ rõ.

Vị võ giả cấp 9 – Thần Chiếu sắc mặt hơi co rút, thầm nghĩ giờ ta sao xem được chứ? Đây là dưới mặt đất hơn 10 nghìn km, bọn họ còn bị quản chế thông tin, không thể lên mạng được nên làm sao xem được chứ?

Sau một lát, hắn nghe thấy Chu Mộng nói đầy trầm trọng:

- Những bức vẽ này khác xa thần thoại thái cổ chúng ta biết.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com