Trên đảo Thần Xu của Cơ Thần Điện, hư ảnh Thần Phù Thiên Tôn hiện ra trong xiềng xích thanh đồng, trong mắt phản chiếu lực lượng thánh lôi, kiếp hỏa và thanh tịnh đang cuồn cuộn chảy trong cơ thể Đàm Thần Chí.
Lúc này, quả cầu ánh sáng tỏa ra nhiệt lực như mặt trời, thánh lôi kiếp hỏa vô cùng tận thiêu đốt các khe hở bánh răng, mỗi một tia lôi đình, mỗi một luồng kiếp hỏa đều đang bóc ra, luyện hóa ý chí của hắn. Lực lượng thanh tịnh thì như bàn chải vô hình, đang từng chút một gột rửa dấu ấn thần niệm của hắn trên cơ thể đó.
Thần Phù Thiên Tôn khẽ hừ lạnh một tiếng, xiềng xích thanh đồng nhanh chóng mở rộng, mỗi một tiết xiềng xích sáng lên phù văn cơ thần cơ cổ xưa, như cự mãng xoắn về hướng thánh lôi kiếp hỏa.
Những phù văn này ẩn chứa tất cả sức mạnh có thể đối kháng với hỏa diễm, lôi đình như là thủy đức, hàn sương, băng phong, chân không, cuồng phong, không gian, thời gian… muôn hình vạn tượng, áp súc lại quả cầu ánh sáng kia chỉ còn lại tí ti ngọn lửa.
Nhưng vị Quang Minh Chi Chủ này còn nắm giữ pháp môn bất diệt, hai người Thần Phù Thiên Tôn và Đàm Thần Chí tuy toàn lực dập tắt hỏa diễm nhưng hoàn toàn là làm chuyện vô ích. Thánh lôi kiếp hỏa như giòi trong xương, chỉ cần hơi buông lỏng áp chế, thoáng lộ sơ hở là chúng lại bùng cháy, sáng rực, đốt đám phù văn xèo xèo bốc lên khói trắng.
Đáng sợ là những linh kiện bị thánh lôi kiếp hỏa thiêu hủy cũng được pháp môn bất diệt giúp đỡ, điên cuồng gây dựng lại.
Ý chí của Vạn Cơ Chi Thần đang sinh ra bên trong thân thể này!
Thần Phù Thiên Tôn rất nhanh thay đàn đổi dây, quyết định chuyển hướng tấn công sang Đàm Thần Chí.
Loạn Thần Nghi của Vương Ẩn Nguyệt thật ra còn giúp đỡ hẵn, thứ này quấy nhiễu nguyên thần của hắn và Đàm Thần Chí, quấy lẫn vào nhau. Nhưng nước và dầu làm sao hòa vào nhau được chứ? Điều này còn giúp hắn dễ dàng luyện hóa, thay thế hồn thức Đàm Thần Chí hơn.
Vô số phù văn màu thanh đồng như rắn độc bơi lội trong cơ thể máy móc của Đàm Thần Chí, hư ảnh của Thần Phù Thiên Tôn càng lúc càng ngưng thực dưới thanh âm bánh răng nổ vang.
Nơi đầu ngón tay Thần Phù Thiên Tôn lướt qua, chữ triện thái cổ khắc sâu vào cốt tủy kim loại, ngay cả chip điện tử của Đàm Thần Chí cũng không ngừng tung tóe hoa điện, vị Thần Phù Thiên Tôn này còn viết lại tất cả chương trình, mạch điện và pháp trận trong cơ thể Đàm Thần Chí.
- Ngươi đừng hòng.
Đàm Thần Chí gần như không thể phản kháng, chỉ có thể toàn lực vận chuyển Vạn Linh Ánh Thần quyết, ánh mắt lấp lóe tia điên cuồng. Cùng lúc đó, hắn bắt đầu dẫn đường cho kiếp hỏa bạch kim bao phủ lấy các xiềng xích thanh đồng.
Cứ như vậy, năm tiếng sau, Vương Ẩn Nguyệt hai tay nắm chặt, ánh mắt gắt gao nhìn cơ thể máy móc của Đàm Thần Chí.
Nàng vốn chờ mong Loạn Thần Nghi có thể đảo loạn linh thức Thần Phù Thiên Tôn nhưng cảnh tượng trước mặt làm tâm tình nàng rơi xuống tận cùng.
Cánh chim máy móc sau lưng Đàm Thần Chí đã bị đường vân thanh đồng bao phủ, trận pháp thanh tẩy linh thức nàng chuẩn bị như là đèn lưu ly rơi vào vũng bùn, đã bị Thần Phù Thiên Tôn nghiền ép vỡ vụn.
May mắn duy nhất là, nguyên hạch luyện ngục trong Loạn Thần Nghi vẫn đang cháy hừng hực, phóng thích quang nhiệt vô tận, lực lượng thánh lôi kiếp hỏa và thanh tịnh vẫn tồn tại, ngay cả Thần Phù Thiên Tôn cũng chưa làm gì được.
Đàm Thần Chí cũng đang mượn nhờ sức mạnh thánh lôi, kiếp hỏa và thanh tịnh để chống cự Thần Phù Thiên Tôn ô nhiễm.
Nhưng Vương Ẩn Nguyệt cảm giác được ý chí Đàm Thần Chí đang càng lúc càng yếu, tương ứng, hư ảnh của Thần Phù Thiên Tôn càng lúc càng rõ nét.
Tâm tình Vương Ẩn Nguyệt đầy tuyệt vọng khổ sở, thầm nghĩ cố gắng của nhóm mình vẫn là công cốc, không chống lại được thần uy của Thần Phù Thiên Tôn sao?
Nhưng vào lúc này, Thần Phù Thiên Tôn đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt lóe lên tia kinh sợ. Hắn cảm nhận được một sức mạnh áp đảo tất cả phù văn đang tuôn ra từ nơi sâu trong Căn.
- Đây là nhất? Nhất hóa vạn vật, vạn vật quy nhất?
Đó là một sức mạnh khái niệm mạnh mẽ, dù chưa đạt đến cấp Thần nhưng đã thống ngự, nắm lấy khởi đầu của các khái niệm cơ giới, tinh vi, thần phù, trận pháp… trong Căn.
Thần Phù Thiên Tôn vẫn luôn kiêu ngạo với khái niệm thần phù và trận pháp của mình nhưng lúc này hai khái niệm này lại đang run rẩy, như thể là cúi đầu trước một vị vua, người nắm giữ khởi đầu và hội tụ của chúng.
- Cơ giới làm chi, tinh vi làm huyết, thần phù làm cốt, pháp trận làm mạch. Tất cả là “nhất” kéo dài!
Lúc này, Lâm Duệ đưa ra sắc lệnh, làm cho biển bạc căn nguyên gợn sóng, chín đôi cánh tinh hà của hắn mở rộng trong hư không, bao trùm 9000 dặm, trên mỗi cánh ánh sáng chiếu rọi quỹ tích bánh răng chuyển động.
Đám tế tự Quang Minh thánh giáo và Cơ Thần Điện cũng phát sinh cảm ứng, cùng tụng xướng thánh ca:
- Thánh lôi chú kim cốt, kiếp hỏa tôi hồn tinh. Phù văn khắc thiên hiến, xỉ luân chuyển vĩnh hằng. Quang dực phúc tinh dã, căn nguyên tố thái thanh. Nhất pháp dung vạn giới, thần cơ vệ quang minh.
Bọn họ tuy chưa từng học đoạn thánh ca này nhưng lại có thể ca lên một cách tự nhiên.
Tiếng ca chấn động bầu trời, thân thể máy móc của Đàm Thần Chí bùng lên lửa lớn, xông thẳng lên bầu trời, đốt xuyên màn trời, tạo thành cột ánh sáng mãnh liệt, như thể ngân hà tụ tập đổ xuống vậy.
Vô số bánh răng, ổ trục, đinh ốc, ốc vít, xích sắt, chíp và mạch điện hiện ra trên bầu trời, bỗng nhiên nghiền ép hư không thành vô số nếp gấp, 100 nghìn phù văn vàng kim xuyên qua tầng tầng hư không, tạo thành dòng lũ tinh vi chuẩn mực gột rửa vòm trời.
Thần Phù Thiên Tôn nhìn chằm chằm Lâm Duệ đang tỏa sáng huy hoàng như mặt trời bên trên, thầm nghĩ hóa ra là như vậy.
Người này đã sớm bố trí hậu chiêu, đem Vạn Cơ Chi Thần gắn chặt với “nhất”. Lực lượng của Vạn Cơ Chi Thần gắn chặt với Quang Minh Chi Chủ, như vậy làm sao thoát được tầm kiềm soát của đối phương chứ?
Trận chiến tranh đoạt thân thể Vạn Cơ Chi Thần này đơn giản là một cạm bẫy ghim chặt Thần Phù Thiên Tôn hắn! Khi hắn chuyên chú chống cự thánh lôi kiếp hỏa, luyện hóa Đàm Thần Chí thì khái niệm thần phù và pháp trận của hắn bị kẻ này nhân cơ hội tóm lấy điểm đầu và điểm cuối, trở thành một phần trong võng khái niệm khổng lồ đối phương đã bện.
- Hay cho Quang Minh Chi Chủ!
270 nghìn năm sau, lại có anh kiệt như này! Thảo nào Đại Nhật Thiên Tôn không thể ô nhiễm kẻ này, thảo nào kẻ này có thể thay thế Đại Nhật, nắm giữ quang minh.
Nhất của người này rõ ràng đã thấm sâu vào Căn, khống chế mấy trăm loại khái niệm, giờ đang dùng tư thế già thiên tế địa, rót vào bản chất vạn vật!
Tham lam và khí phách của vị Quang Minh Chi Chủ này còn lớn hơn Thái Thượng Thiên Tôn ngày xưa!
“Lão hữu!”
Thần Phù Thiên Tôn đột nhiên cảm ứng được một đạo ba động thần niệm quen thuộc: “Ngươi hôm nay đã thua chắc rồi, sao không quy hàng chủ ta, mưu tính tương lai?”
Đây là – Thái Huyền Tiên Tôn!
Thần Phù Thiên Tôn hơi nheo mắt lại, nhanh chóng hiểu ra mình bị Thái Huyền Tiên Tôn bán đứng, quá nửa là tên này tiết lộ chuyện của hắn.
Năm đó Thái Huyền đi theo hắn, đối kháng với Mộng Ảo Thiên Tôn, bây giờ vị này hẳn là đã tìm được chủ nhân mới.
Thần Phù Thiên Tôn lập tức mở to mắt, một lần nữa đối mặt với Lâm Duệ. Hắn vẫn còn có thể giãy giụa, cho đến lưỡng bại câu thương.
Thần Phù Thiên Tôn nếu giãy dụa tiếp sẽ mất đi lần phục sinh này, thậm chí có thể vĩnh viễn không thể tỉnh lại. Vị Quang Minh Chi Chủ này cũng phải trả giá khá lớn, rất có thể sẽ không nắm giữ được khái niệm thần phù và pháp trận vào mạng lưới khái niệm của mình, Vạn Cơ Chi Thần mới sinh ra cũng bị ảnh hưởng mạnh, tối đa chỉ đạt được chuẩn Vực Sâu. Cho nên hắn vẫn còn tiền vốn cò kè mặc cả với vị Thần trước mặt.
Hai người nhìn nhau trong chốc lát, nhanh chóng đạt thành hiệp nghị.
Chớp mắt sau đó, Thần Phù Thiên Tôn không chống cự nữa, để những sợi tơ bạc bện lấy sức mạnh khái niệm của mình trong Căn, xiềng xích thanh đồng cũng hòa làm một với thánh lôi, kiếp hỏa.
Hư ảnh Thần Phù Thiên Tôn hoàn toàn chìm vào thân thể máy móc của Đàm Thần Chí. Chữ triện thái cổ dưới lực lượng thánh lôi, kiếp hỏa, thanh tịnh giội rửa rút đi màu thanh đồng, hóa thành từng đường vân bạch kim.
Thánh lôi, kiếp hỏa hóa thành kim xà quấn quanh thần khu đó, lực lượng thanh tịnh thì như mưa xuân thấm vào thần niệm hắn, pháp môn bất diệt để phù văn cơ thần của hắn sau khi bị hủy diệt được niết bàn trọng sinh. Thân thể máy móc của hắn dần mạ vàng lộng lẫy, tất cả linh kiện bên trong, bao gồm bánh răng, đinh ốc, ốc vít, ổ trục và chip đều sáng lên ấn ký quang minh, ngay cả con ngươi điện tử của Thần Phù Thiên Tôn cũng lóe lên ánh sáng vàng kim.
Lúc này, 12 triệu tế ti của Quang Minh thánh giáo và 7,9 triệu tế ti của Cơ Thần Điện cũng cảm ứng được cảnh này, gương mặt ửng hồng hưng phấn, cùng ca lên:
- Thánh lôi thối kim xu, kiếp hỏa đoán hồn tinh. Phù trận tố thái sơ, xỉ luân thừa quang minh. Căn nguyên dung vạn pháp, nhất mạch quán thương minh.
Vương Ẩn Nguyệt nhìn cơ thể Vạn Cơ Chi Thần, nhìn tàn linh Đàm Thần Chí đang kêu rên giãy dụa những hồi cuối cùng, trong lòng khổ tâm phức tạp vô cùng.
Vạn Cơ Chi Thần nàng mong đợi đã sinh ra nhưng không phải như trong điển tịch cổ xưa của Cơ Thần Điện, mà đã trở thành thiên sứ thần giới dưới trướng Quang Minh Chi Chủ, bị “nhất” chế ngự. Dù là nàng hay là Đàm Thần Chí, đều là quân cờ trong tay Quang Minh Chi Chủ mà thôi.
Nhưng tình huống như này tốt hơn nhiều so với tưởng tượng trước đó của nàng. Mà nàng cũng có thể cảm nhận được, Vạn Cơ Chi Thần đã thật sự sinh ra, đó mới là Vực Sâu thật sự!
Lúc này hình dáng của Vạn Cơ Chi Thần giống như đúc hình dáng trong quan tưởng đồ Quang Minh Chi Chủ ban cho tín đồ.
Vạn Cơ Chi Thần trôi nổi trên không, đôi cánh máy móc xòe ra chừng 3000 dặm, vô số phù văn bánh răng, đinh ốc, ốc vít và ổ trục mạ vàng lưu chuyển bên ngoài thân thể, thánh lôi kiếp hỏa như vật sống tràn đầy các điểm then chốt, mỗi khe hở đều chiếu ra tia sáng vàng sáng chói. Khi hắn vung cánh, cả vạn tia sáng chiếu ra, nhuộm vàng tầng mây nghìn dặm bên trên, con ngươi điện tử chiếu ra hư ảnh ngàn vạn máy móc, tạo thành cảnh tượng máy móc đan xen trong lĩnh vực thần thánh, đầy huyền dị đẹp đẽ.
Lúc này, vạn dặm xung quanh, toàn bộ tạo vật máy móc đều quỳ xuống, xưng thuộc hạ với vị thiên sứ thần giới mới sinh ra này. Nhưng nháy mắt sau đó, vị Vạn Cơ Chi Thần này tay đặt lên ngực, cung kính cúi đầu làm lễ:
- Thiên sứ thần giới Vệ Phạm, bái kiến Quang Minh Chúa Tể! Nhờ được chúa tể điểm hóa, Vệ Phạm mới được niết bàn trùng sinh, đúc lại thân thể! Thuộc hạ nguyện làm binh khí cho quang minh, mặc áo giáp, cầm binh khí vì Thần gột rửa chư tà!
- Được khanh tướng tương trợ là chuyện may mắn của ta! Nay sắc lệnh quang minh, ban cho ngươi quyền khống chế tất cả máy móc trong thiên hạ.
Thiên địa ầm ầm nổ vang, trong mi tâm vị Thần Phù Thiên Tôn ngày xưa xuất hiện thần huy thánh lôi và kiếp hỏa đan xen, bên trên còn có mũ miện đại nhật, phía sau là mười hai đôi cánh tinh hà.
Khi thần huy này xuất hiện, đôi cánh máy móc sau lưng Vệ Phạm đột nhiên phân hóa ra bảy đôi cánh phụ, mỗi cánh phụ là 3600 xiềng xích thanh đồng đâm sâu vào hư không, kết nối chặt chẽ với Căn.
Tâm tư của thiên sứ thần giới giờ vô cùng bình tĩnh. Lần này hắn đã thua, nhưng còn chưa thua sạch sẽ! Hắn hợp tác cùng Quang Minh Chi Chủ cũng có lợi, Lâm Duệ cho phép hắn bảo trì ý chí bản thân nhất định, từ đó thu được trung thành của hắn, nhận được một “thần sứ máy móc” cấp Vực Sâu thật sự!
Thần Phù Thiên Tôn cũng thu được cơ hội phục sinh trở về, dù giờ không thể không làm thuộc hạ cho Lâm Duệ nhưng bù lại có thời gian và cơ hội khôi phục lực lượng.
Quang Minh Chi Chủ dùng ý chí chúng sinh bóp méo tâm linh của hắn, đồng thời để ý chí, tín ngưỡng của mấy chục tỉ tín đồ kiềm chế hắn, để hắn trở thành “thiên sứ” trung thành nhất. Nhưng giáo phái và tín ngưỡng sẽ có ngày hủ hóa, bị sụp đổ.
Mà chỉ cần hắn khôi phục sức mạnh, khôi phục tiếp cận siêu hạn như thời toàn thịnh, hắn có thể tìm ra biện pháp tránh thoát. Thiên sứ thần giới nghĩ đến đây thì đầu hơi mơ hồ, thầm nghĩ sao mình có thể có ý nghĩ này chứ? Quá là khinh nhờn Thần rồi! Hắn là cánh tay trung thành của Quang Minh Chi Chủ, là đao kiếm trong tay vị này!
Khóe môi Lâm Duệ khẽ nhếch lên, không giấu được vui vẻ và phấn chấn. Hắn không biết ý nghĩ trong đầu thiên sứ thần giới, mà có biết thì cũng không quan tâm.
Trận tranh đoạt Siêu Thoát sẽ diễn ra trong vài năm nữa, cho nên không cần suy tính quá dài lâu làm gì. Hắn chỉ cần khống chế được thiên sứ thần giới này trong mấy năm tới, để vị Thần Phù Thiên Tôn này trở thành thuộc hạ trung thành nhất của hắn là được. Vị này ngày xưa tổng hợp chiến lực đã đến sát Thần Vương, dù cho mới khôi phục, sức mạnh chưa khôi phục toàn thịnh thì những vị Thần tầm thường cũng không thể sánh bằng được.
Cũng vào lúc này, Lâm Duệ hơi biến sắc nhìn về phía bắc.
- Đây là?
Hắn cảm thấy có sức mạnh tương tự bản thân và các khái niệm “luật pháp”, “tài quyết” và “trật tự” đang rung chuyển mãnh liệt trong Căn.
Lâm Duệ lập tức nheo mắt lại:
- Là Đại Nhật Thiên Tôn?
Vị này vậy mà mưu đồ sức mạnh Thần Luật Thiên Tôn? Xem ra cũng là mưu tính đã lâu, cũng chọn lúc Đông Vực Sâu lên cấp, chúng Thần không rảnh nhúng tay.
- Có người cướp đoạt sức mạnh của Thần Luật Thiên Tôn sao?
Thiên sứ thần giới khi nghĩ đến Thần Luật thì hai mắt tỏa sáng rực rỡ.
- Thần Luật từng là một thành viên trong Đại Nhật thần đình, cũng từng bị Thái Thượng Thiên Tôn truy sát, càn quét. Hắn là vị Thần duy nhất may mắn sống sót sau trận càn quét đó. Nghe nói trong trận chiến Chân Lý Thần Tọa vỡ nát, Đại Nhật Thiên Tôn dùng toàn lực mới bảo vệ được tính mạng của Thần Luật Thiên Tôn dưới kiếm của Thái Thượng Thiên Tôn. Chừng mười nghìn năm sau, Đại Nhật Thiên Tôn mưu đồ phục sinh, từng ký thác hy vọng vào Thần Luật, cuối cùng lại bị Thần Luật quay giáo phản bội, phối hợp với Tuyệt Vọng và Thống Khổ đâm một đòn trí mạng, bị giết chết.
Tiền thân của hắn là Thần Phù Thiên Tôn, sinh ra ở niên đại đó nên hiểu rõ đoạn lịch sử này.
- Có người cho rằng Thần Luật Thiên Tôn sở dĩ phản bội Đại Nhật là vì vô cùng thất vọng với Đại Nhật thần đình. Cũng có người cho rằng là vì Thần Luật Thiên Tôn muốn giành lấy sức mạnh của Đại Nhật Thiên Tôn, muốn thu được khái niệm tài quyết, mà quả thật sau này khái niệm tài quyết rơi vào tay Thần Luật Thiên Tôn.
Nhưng thiên sứ thần giới không ngờ rằng Thần Luật Thiên Tôn lại dùng phương thức kia sống đến hiện giờ. Khi hắn tranh đấu cùng Mộng Ảo Thiên Tôn, Thần Luật Thiên Tôn vẫn có thực thể, là vị Thần mạnh mẽ nhất dưới hắn và Mộng Ảo, thực lực cũng đã đến gần siêu hạn.
Thiên sứ thần giới như có suy tư nói:
- Bẩm Thần, Đại Nhật Thiên Tôn sau khi thu hồi pháp môn tài quyết sẽ quay về cấp độ Vực Sâu, đến lúc đó sẽ uy hiếp đến quyền hành đại nhật của ngài, có cần…
Hắn còn chưa dứt lời, Lâm Duệ đã phất tay cắt ngang:
- Không cần!
Ánh mắt Lâm Duệ nhìn về phía xa, nhìn hướng thành Lạc Kinh:
- Giờ đến đó đã muộn, hiện giờ chuyện quan trọng nhất là phía Lạc Kinh!
Nhưng giờ hắn phải đổi thân thể, bản thể phải quay về tọa trấn căn cứ số 9. Còn về phía thành Lạc Kinh, để dị thể đi ứng phó.
Vào lúc này, ở trong Quang Minh Đại Giáo Đường, “Thống Khổ Nữ Thần” Lâm Y chau mày lại. Nàng giờ vẫn là “thánh nữ” của Thần Luật Thiên Tôn, từng tiếp nhận đến 174 lần “thần ân”, được thế nhân cho rằng là thánh nữ được sủng ái nhất của Thần Luật Thiên Tôn.
Khi Thần Luật Thiên Tôn phát sinh biến cố, Lâm Y cảm ứng được đầu tiên.
- Thần Luật xảy ra chuyện sao?
Trong đầu Lâm Y xuất hiện một chút ký ức vụn vỡ.
Ở thời cổ xưa, tiền thân của nàng và Thần Luật nhìn nhau không hợp mắt, vì lập trường và sức mạnh của họ xung đột nên đôi bên không chết không thôi với nhau, thề phải giết được đối phương.
Nhưng khi tiền thân của nàng quyết chiến với phục sinh thể của Đại Nhật Thiên Tôn, Thần Luật Thiên Tôn lại đầy bất ngờ giúp đỡ hai nàng.
Nàng nhớ mang mang chút cảnh tượng không trọn vẹn khi đó, Đại Nhật Thiên Tôn rất tức giận với việc bị Thần Luật Thiên Tôn phản bội. Khi đó Đại Nhật Thiên Tôn đã sắp thành công rồi, chỉ cần khôi phục thân thể, tu dưỡng thêm ngàn năm, hắn có thể phong ấn triệt để Thái Thượng trong sông dài thời không.
Nhưng toàn bộ cố gắng của hắn sắp thành lại bại, vì bị Thần Luật Thiên Tôn phản bội!
Thần Luật lúc đó nói là hắn không đợi được nữa, dù là một khắc cũng không muốn chờ nữa. Hắn nói là Đại Nhật thần đình đã phá hoại sạch sẽ luật pháp và trật tự Thái Thượng Thiên Tôn dựng lên, hắn đã không thể chịu đựng thêm được nữa.
Lâm Y nhớ đến lúc đó Thần Luật Thiên Tôn cũng vô cùng tức giận, phùng mồm trợn mép đối diện với Đại Nhật Thiên Tôn, nàng không khỏi cau chặt mày lại. Chẳng lẽ kẻ địch sống còn của nàng hôm nay sẽ rơi rụng sao?
Cũng vào lúc này, nàng nghe thấy thanh âm của Lâm Duệ:
- Ly Hợp Thiên Tôn ở đâu?
Tinh thần Lâm Y hơi chấn động, nhiệm vụ thứ ba của hai nàng ở đây chính là trông chừng Ly Hợp Thiên Tôn, đề phòng tàn linh của vị cổ thần này chạy trốn.