Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 32: Bốn mùa mở ra



- Mộ Nam ca thấy vải vóc này như thế nào?

- Liền so bình thường vải thô tốt hơn một chút a. Có chút mịn màng, không còn quá thô ráp, sợi chỉ ghép lại cũng chặt chẽ hơn...

Mộ Vũ Uyển nghe Lâm Thiên đánh giá thì liền nhịn không được mà trắng mắt.

Nàng mang đến vải vóc so với quần áo trên người của Lâm Thiên còn tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Nói đến cũng thật khó hiểu. Lâm Thiên buôn bán vũ khí được nhiều bạc như vậy, vậy mà còn mặc thấp kém như vậy chất vải may thành quần áo...

- Mộ Nam ca, con tằm giống...

- Mộ hội trưởng, thợ dệt vải của các ngươi có thể nuôi tằm được?

- Hắn nói biết một chút. Nhưng mà không có chuyên nghiệp như người nuôi tằm dệt vải. Nuôi tằm chỉ thu hoạch được bằng 3/10 so với người nuôi tằm dệt vải.

Lâm Thiên nghe vậy thì gật gật đầu.

Hắn còn tưởng Mộ Vũ Uyển ngốc đâu. Không biết là hỏi rõ ràng...

- Không biết Mộ hội trưởng định bỏ ra bao nhiêu vải loại này?

- Này còn tùy thuộc vào Mộ Nam ca có thể bỏ ra bao nhiêu tằm giống.

- 50 trứng tằm giống cùng với 1 cành dâu.

Trước đó trong Trấn đã có người nuôi tằm cùng dệt vải, cũng có con giống. Đến bây giờ lứa tơ tằm đầu tiên đã ra lò. Bất quá số lượng rất ít.

Tằm giống ăn lá, nhả tơ, quấn kén rồi hoá thành bướm đêm.

Thành bướm đêm sau đó chúng sẽ đẻ trứng....

Người nuôi tằm trong Trấn bây giờ hẳn là đang ở bước cẩn thận thu hoạch trứng tằm này.

Hoá thành bướm đêm tằm đẻ khá nhiều trứng. Này để cho Lâm Thiên có chút lo ngại cây dâu phát triển không kịp...

- Mộ Nam ca, tằm giống còn có thể tính như vậy?

Nghe câu trả lời của Lâm Thiên, Mộ Vũ Uyển thật sự là trợn mắt há hốc mồm.

Lâm Thiên cũng không thèm để ý đến phản ứng của nàng mà nhẹ nói

- Ta muốn 100 thớt vải. 300 thớt tiếp sau đó mua theo giá thị trường.

- Không có khả năng.

Mộ Vũ Uyển cơ hồ là bật thốt lên

- Ngươi sao không đi cướp a?

- Mộ hội trưởng không muốn thì thôi vậy.

- Ta... Mộ Nam ca, 1 thớt vải bình thường dài 30m a. Ta liền có một người dệt vải chuyên nghiệp, có thể dệt được bao nhiêu a.

- Xem ra Mộ hội trưởng còn không biết một cái mẹo nhỏ gia tăng sản lượng...

- Còn có mẹo gia tăng sản lượng?

Lâm Thiên trầm mặc không đáp.

Mộ Vũ Uyển thấy vậy thì đầy mặt đau khổ nói

- Mộ Nam ca, 100 thớt vải thực sự là quá nhiều...

- Mộ hội trưởng chờ loạn thế nổi lên rồi lại tìm cách lấy con tằm giống. Thời bình như thế này, ta lấy được con tằm giống cũng đâu phải dễ dàng...

- Chúng ta có thể từ từ đàm luận a ca

- Như vậy đi, xem ở hai ta quan hệ... Ta liền ra 100 trứng tằm, 1 cành dâu cùng với mẹo nhỏ gia tăng sản xuất sản lượng. Cái mẹo này thế nhưng là dùng được cho tất cả các nghề nghiệp.

- Mộ Nam ca, 100 thớt vải thực sự là nhiều lắm...

- Mộ hội trưởng, ta cũng phải bỏ ra rất nhiều bạc mới mua được chút ít trứng tằm a.

Mộ Vũ Uyển lại không nói. Hiển nhiên là đang cân nhắc suy nghĩ.

Lâm Thiên cũng không nói gì.

Hắn cảm thấy nếu như bản thân là Mộ Vũ Uyển thì sẽ đồng ý vụ làm ăn này.

100 trứng tằm nở ra con tằm, mỗi con tằm lại đẻ ra trên 100 trứng....

Còn có mẹo nhỏ kia chính là để cho thôn dân đi theo thợ dệt học tập làm việc, chẳng mấy chốc liền trở thành học đồ.

Mẹo nhỏ này còn có thể áp dụng cho mọi loại nghề nghiệp. Chỉ cần có cấp chuyên nghiệp người...

Này chỉ đổi lấy 100 thớt vải...

Được rồi, mỗi thớt vải trong (Kỷ Nguyên) dài 30m rộng 2m. 100 thớt thành 3000m dài...

Mộ Vũ Uyển suy nghĩ rất lâu. Lâm Thiên buồn chán buồn chán đi tới vuốt vuốt đầu cùng bờm của Đại Hắc.

Nói đến, Lâm gia Trấn là thuộc về Dương Châu.

(Kỷ Nguyên) Dương Châu cùng với Tam Quốc Dương Châu vị trí hẳn là giống nhau. Bất quá diện tích thì không có giống.

(Kỷ Nguyên) Dương Châu diện tích lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Dù sao như giới thiệu thì nhà Hán diện tích liền lớn như bề mặt Địa Cầu.

Vương thành Dương Châu là một toà thành thị cấp Vương thành. Cũng là thành thị lớn nhất ở Dương Châu...

- Đại Hắc, không được nghịch ngợm...

Khuôn mặt bị Đại Hắc liếm liếm, Lâm Thiên có chút ghét bỏ mà lau lau mặt.

- Mộ Nam ca....

- Ừm? Mộ hội trưởng cân nhắc xong rồi?

- Cũng không biết xưởng dệt của ta phải làm không công cho Mộ Nam ca bao nhiêu lâu. Ta chịu lỗ vốn bao nhiêu tài nguyên...

Mộ Vũ Uyển nói như thế này là đã đồng ý vụ làm ăn này với Lâm Thiên.

Liếc mắt nhìn xem vẻ mặt buồn bực cau có của nàng, hắn cười cười nói

- Lần tới ta sẽ mang theo trứng tằm cùng cành dâu đến. Đến nỗi mẹo nhỏ giúp gia tăng sản xuất là....

Đúng như đã nhắc trước đó, Lâm Thiên đem mẹo nhỏ đầy đủ mà nói cho Mộ Vũ Uyển.

Nghe được mẹo nhỏ sau Mộ Vũ Uyển biểu lộ mới tốt hơn một chút

- Không nghĩ đến Mộ Nam ca còn có cách này để tạo ra số lượng lớn có nghề nghiệp nhân vật.

- May mắn phát hiện ra mà thôi. Đúng rồi, Mộ hội trưởng quan hệ rộng rãi, có thể hay không tìm giúp ta thợ làm giấy cùng thợ làm bút mực?

- Như có thể mua giùm luôn thì càng tốt. Ta theo giá cả đưa tiền đồng thời cũng có một chút hoa hồng...

- Thợ làm giấy cùng thợ làm bút mực? Xem ra Mộ Nam ca đã có hai bản tấm vẽ kiến trúc này a. Ta sẽ giúp lưu ý. Còn có tìm được hay không thì ta cũng không dám nói trước...

- Vậy liền trước tiên cảm tạ Mộ hội trưởng rồi.

Bởi vì thời gian không còn sớm, cho lên hai người nhanh chóng đường ai nấy đi.

Mộ Vũ Uyển ngồi truyền tống trận còn Lâm Thiên thì cưỡi Đại Hắc trở về Lâm gia Trấn .

Về tới Trấn sau trời cũng đã gần tối.

Thuận tiện đi xem qua khu nhà dân cư đang xây dựng một vòng, Lâm Thiên sau đó mới trở về phòng trưởng Trấn tắm rửa ăn uống nghỉ ngơi....

Từ sau bản cập nhật, người chơi (Kỷ Nguyên) sinh hoạt ở trong trò chơi liền giống như hiện thực. Ăn uống tắm rửa ngủ nghỉ...

......

- Đinh! Hệ thống thông báo: Mùa xuân cây lá đâm chồi nảy lộc, mùa hạ nắng gắt..... Hệ thống 4 mùa chính thức mở ra....

- Đinh!...

- Đinh!....

- Đinh! Hệ thống phúc lợi: Trong vòng 3 ngày có thể hướng thư ký thôn trang yêu cầu trao đổi, thu mua các loại cơ bản tài nguyên....

- Đinh!...

- Đinh!....

Hệ thống thông báo âm thanh liên tiếp vang lên ở bên tai toàn bộ người chơi trong (Kỷ Nguyên).

Đầu tiên là mở ra xuân hạ thu đông bốn mùa kèm theo đặc điểm của nó.

Mùa xuân có thể thúc đẩy cây cối đâm chồi nảy lộc, phát triển nhanh hơn....

Mùa hạ nắng nóng ảnh hưởng đến mọi vật. Con người, cây trồng...

Mùa thu thời tiết mát mẻ dễ chịu...

Mùa đông lạnh giá...

Hệ thống 4 mùa mở ra không thể nghi ngờ là làm cho (Kỷ Nguyên) càng thêm chân thật, càng thêm thực tế.

Bất quá cũng làm cho người chơi càng thêm khó khăn chơi đùa.

Mùa xuân cùng mùa thu còn dễ nói. Mùa hè cùng mùa đông nhưng là ảnh hưởng đến vạn vật.

Cây trồng phát triển chậm chạp, trong thôn thôn dân làm việc cũng bởi vì thời tiết tiêu cực mà tốc độ giảm bớt...

Đến nỗi hệ thống thông báo phúc lợi thì đúng là phúc lợi. Hỗ trợ người chơi nhanh chóng có được các loại tài nguyên thiếu thốn.

Lâm gia Trấn

Phòng trưởng Trấn bên trong

- Bây giờ tính là đầu mùa xuân a. 1 mùa 4 tháng, 4 tháng này cần phải nắm bắt thời gian mà hoàn tất các hạng mục xây dựng. Còn có thu hoạch tích trữ lương thực...

Trong phòng, Lâm Thiên một bên thuần thục nắm bóp đôi chân dài cho Mộ Nam, một bên nhỏ giọng thì thầm.

Phân chia 4 mùa quả thực là không phải chuyện gì tốt đẹp.

(Kỷ Nguyên) từ khi bắt đầu đến bây giờ, thời tiết mỗi ngày đều ôn hoà mát mẻ. Bây giờ tự nhiên lại chia thành 4 mùa thời tiết riêng biệt...

Mùa xuân cùng mùa thu còn có thể. Mùa hè cùng mùa đông thì ảnh hưởng nhiều lắm.

Cũng không biết là thời tiết có cực đoan, kiểu như nắng hạn lâu ngày, băng tuyết bao phủ hay không...

Lâm gia Trấn vị trí ngay cạnh sông lớn, Lâm Thiên cũng không quá lo lắng mùa hè nắng hạn. Làm hắn để ý thật sự nhưng là mùa đông giá rét.

Đương nhiên, bất kể là mùa hè hay mùa đông thì cũng sẽ có ảnh hưởng đến Lâm gia Trấn. Chỉ là ít hay nhiều mà thôi.

- Mộ Nam, 3 ngày tài nguyên trao đổi, thu mua tính toán như thế nào?

- Thu mua là lấy giá thị trường làm chuẩn, giảm bớt 50 phần trăm.

Đôi môi đỏ mọng hé mở, Mộ Nam nhẹ giọng nói

- Ví dụ như 100 đồng trên thị trường có thể mua được 10 cân lương thực hay là bao nhiêu gỗ đá... 3 ngày này ở chỗ ta chỉ cần 50 đồng.

- Trao đổi cũng tính theo giá thị trường như trên. 10 cân lương thực đổi tương ứng giá thị trường gỗ đá...

Nghe Mộ Nam nói rõ chi tiết sau Lâm Thiên không khỏi gật gật đầu.

(Kỷ Nguyên) Mỗi lần ra thông báo gì đều là để cho người chơi thật khó làm. Bất quá sau khi ra thông báo thì cũng cho ưu đãi phúc lợi. Rất thiết thực rất thực tế.

Nhìn xem Mộ Nam, Lâm Thiên nhẹ giọng dò hỏi

- Có ý nghĩ gì sao?

Mộ Nam so với bất cứ ai đều rõ ràng Lâm gia Trấn tình hình, kể cả Lâm Thiên.

Sau khi Lâm Thiên làm xong liên hoàn nhiệm vụ, Mộ Nam giống như được cởi bỏ quyền hạn, thỉnh thoảng sẽ hướng hắn đề xuất đề nghị một vài việc...

Liếc liếc mắt, Mộ Nam bĩu môi nói

- Có cái gì ý nghĩ? Hiếm khi có cơ hội này, đương nhiên là chất đầy kho a. Giảm giá 50 phần trăm, không mất công vận chuyển...

- Vậy giúp ta mua đầy các kho tài nguyên.

Đứng dậy, Lâm Thiên cười nói

- Ta đi tìm Lâm lão, để cho hắn đem trong kho tài nguyên đá vận chuyển hết đến công trường. Ngươi thấy trống không thì một lần nữa mua đầy kho.

- Thật phiền phức. Ta đi công trường đem vật liệu đá mới mua thả xuống. Ngươi muốn mua bao nhiêu?

- Còn có thể chọn chỗ để tài nguyên?

- Đương nhiên a. Giới hạn trong phạm vi thôn trang có kiến trúc.

- Ta thực sự là yêu ngươi chết mất a bảo bối...

Nói, Lâm Thiên liền ôm lấy Mộ Nam mà một ngụm hôn lên đôi môi của nàng.

Mộ Nam nâng lên trắng nõn hai cánh tay quấn quanh cổ của Lâm Thiên mà nhiệt tình đáp lại.

Ước chừng một phút sau thì hai người mới tách ra

Lâm Thiên suy nghĩ suy nghĩ giây lát, nói

- Mua đầy các loại tài nguyên vào các kho trong Trấn. Ở công trường chính ngươi tính toán xem hoàn thành cần bao nhiêu vật liệu đá rồi một lần mua đủ.

- Lần này ta thực sự là muốn mua càng nhiều càng tốt. Thế nhưng sắp tới cải cách cần dùng rất nhiều tiền cho lên chỉ có thể mua sắm như vậy.

- Cái gì cũng muốn... Trấn trưởng đại nhân thật sự là lòng tham không đáy a.

Mộ Nam nở nụ cười trêu ghẹo.

Đương nhiên nàng cũng là đồng ý với Lâm Thiên.

Hiếm có tài nguyên rẻ mạt như vậy tự nhiên là phải mua càng nhiều càng tốt. Nhưng là cũng phải chú ý không để ảnh hưởng đến những ý định khác...