Lâm gia Trấn: Cấp 3 Trấn nhỏ
Dân cư: 3512 người.
Quân sự: Bộ binh 100, kỵ binh 100, khí giới 100, hộ vệ đội 100.
Kiến trúc: Tiệm rèn, tiệm may....
Ước chừng 20 ngày sau khi thương đội của Bạch Hoạ đem gia súc gia cầm mang đến, Lâm Thiên đã đem Lâm gia Trấn thăng cấp lên cấp 3.
20 ngày này thủy trại vẫn là như nhỏ giọt một dạng mà vận chuyển vật liệu đá đến.
May mắn sau đó thương đội cũng gia nhập vào cuộc vận chuyển tài nguyên.
Này để cho xây dựng tường thành công trình không có xuất hiện vấn đề cạn kiệt vật liệu mà phải tạm dừng.
Sau khi giao dịch gia súc gia cầm xong, Bạch Hoạ cùng thương đội rời đi, 10 ngày sau đúng hẹn quay lại.
Khi Bạch Hoạ trở lại, Lâm Thiên cũng là được chứng kiến năng lực vận chuyển kinh người của thương đội.
Mỗi ngày đều có 3 chiếc thuyền vận tải lớn, loại hai cột buồm cập bến thuyền.
Bốc dỡ xong liền lên đường trở về. Ngày hôm sau lại đến 3 chiếc khác....
Cứ như vậy kéo dài chừng mười mấy ngày. Khi Lâm Thiên báo dừng mới thôi.
Những ngày này, thương đội ít nhất cũng phải có 15 chiếc thuyền vận tải lớn như vậy.... Không đúng, lắc phải có nhiều hơn rất nhiều nữa.
Bởi vì thương đội cũng không thể chỉ có một mình khách hàng nhỏ là hắn.
Tường thành đã nhanh đến những bước cuối cùng. Toàn bộ Lâm gia Trấn cùng với một diện tích rộng lớn đều đã được tường thành cao đến 10m bao phủ.
Bước cuối cùng này chỉ là bộ phận công sự che chắn, cửa thành cùng với cầu treo ở bốn cửa. Ngoài ra còn có một cái mương nước rộng 4m sâu 2m uốn lượn chạy theo phía trước thành.
Này mương nước mục đích là để nếu như bị kẻ địch công thành, đối phương đông người hơn cũng khó khăn dàn trải đội hình, toàn tuyến dồn dập công thành.
Mà vì có thể gia tăng khả năng phòng thủ, không chỉ phía trên tường thành mỗi cách 5m lại đặt một cỗ sàng nỏ cố định có thể điều chỉnh cao thấp trái phải, phía dưới mương nước cũng sẽ cắm dày đặc những mũi thương phẩm cấp chưa hoàn thiện.
Sàng nỏ trên tường thành là bản cải tiến của sàng nỏ. Do Lâm Thiên cùng với nhóm trung cấp thợ mộc trao đổi thảo luận, suy nghĩ nhiều ngày cho ra thành quả.
Sàng nỏ phần chân được gắn cố định chắc chắn vào tường thành, chỗ nối phần thân với phần chân lắp đặt hai cái cơ quan nhỏ, có thể để cho phần thân di chuyển theo hướng điều khiển...
Ngoại trừ trên tường thành sàng nỏ, 4 chỗ cổng thành những cánh cửa cao 5m cũng là được làm bằng loại gỗ cứng chắc nhất.
8 mảnh cánh cửa của 4 cái cổng thành 4 phía mỗi cánh đều là nguyên bản, không chắp ghép. Lại thêm là gỗ cứng chất lượng tốt... Cho lên đã tiêu hao của Lâm Thiên gần ngàn lượng bạc, đặt mua của Bạch Mãi lão bản, Bạch thị thương hội.
4 cái cổng thành, 4 cái bảng tên có khắc 2 chữ Lâm Gia...
Một ngày này, khi Lâm Thiên đang cùng Lý Tuân dạo bước bên trên tường thành, kiểm tra xác nhận chất lượng thì hướng bờ sông những tiếng trống dồn dập vang lên.
Trong lòng hơi trầm xuống một chút, Lâm Thiên vội vàng chạy về phía lối đi xuống.
Chỗ bờ sông tiếng trống ngoại trừ lần đầu tiên thử nghiệm ra, đến bây giờ cũng chưa một lần vang lên.
Một khi tiếng trống vang lên có nghĩa là bên bờ sông có biến. Tình huống mà hộ vệ đội không thể giải quyết được. Cần viện trợ...
Xuống thành, Lâm Thiên cưỡi Đại Hắc lao ra khỏi thành, phi nhanh về phía bờ sông.
Ngay ở khi hắn lao ra khỏi thành, bên trong cổng thành tiểu đội kỵ binh cũng vùn vụt xông tới.
Bến thuyền
100 người của đội hộ vệ cung nỏ đao kiếm sẵn sàng, biểu lộ dị thường cảnh giác mà nhìn chằm chằm vào trên mặt sông. Nơi vài chiếc thuyền chiến cỡ nhỏ cùng với cả chục chiếc thuyền vận tải đang tiến lại gần.
- Mộc Lan, tình huống như thế nào?
Lâm Thiên giục ngựa lao tới, vừa nhảy xuống ngựa vừa hỏi
- Trấn trưởng, là thủy trại bọn người.
Hoa Mộc Lan nhanh chóng nói
- Bọn họ đi thuyền chiến tới....
Hoa Mộc Lan còn chưa nói hết thì một giọng nói lớn vang lên từ trên một chiếc thuyền chiến
- Lâm Trấn trưởng có ở trên bờ sao?
Nhận ra chủ nhân giọng nói, Lâm Thiên sắc mặt trở nên hơi âm trầm
- Giọng của Đại trại chủ. Là thủy trại kia....
Hít sâu một hơi, Lâm Thiên lớn tiếng nói
- Đại trại chủ, các ngươi đây là có ý gì?
- Lâm Trấn trưởng, ta không có ác ý. Ta muốn lên bờ nói chuyện...
Đại trại chủ giọng nói lại vang vọng lên
- Trấn trưởng...
Hoa Mộc Lan muốn nhắc nhở Lâm Thiên một chút, đã nghe hắn nói
- Có thể. Nhưng mà chỉ 1 mình Đại trại chủ được lên bờ. Nếu không... Đại trại chủ cũng đừng trách sàng nỏ không có mắt.
Lúc này từ Lâm gia Trấn lao ra kỵ binh tiểu đội cũng đã tới nơi.
Vừa nhìn thấy trên mặt sông thuyền chiến, Trương Long đã kêu lên
- Đề phòng.
Kỵ binh tiểu đội nắm lấy mộc cung, cài tên giương lên...
- Lâm Trấn trưởng, ta bây giờ liền lên bờ.
Đại trại chủ giọng nói vang lên. Một chiếc chiến thuyền cũng chậm rãi tiếp cận bến thuyền.
Ước chừng 5 phút hơn sau đó, Đại trại chủ từ trên thuyền tung mình nhảy xuống
Lâm Thiên tiến lên hai bước, trầm giọng hỏi
- Đại trại chủ, các ngươi đây là có ý gì? Muốn khai chiến?
- Lâm Trấn trưởng hiểu lầm...
- Hiểu lầm? Thuyền chiến đều tới rồi.
- Lâm Trấn trưởng...
Đại trại chủ đi tới, cách Lâm Thiên 5m khoảng chừng
- Chúng ta không phải là muốn khai chiến. Chúng ta là vì chạy nạn mà tới...
- Chạy nạn?
Lâm Thiên nghe vậy thì không khỏi nghi ngờ
- Đại trại chủ thủy trại hơn ngàn người, thực lực mạnh mẽ. Khúc sông này ai có thể...
- Lâm Trấn trưởng, chúng ta là bị quan binh vây quét.
Đại trại chủ vẻ mặt đau khổ nói
- Ngược dòng lên phía trên hơn trăm km có một toà huyện thành... Chúng ta là bị quan binh của toà huyện thành này vây quét.
- Đại trại chủ nói đùa, nhìn ngươi bộ dạng này nào giống vừa trải qua ác chiến? Hơn nữa thuyền chiến cùng thuyền vận tải còn nhiều như vậy...
- Lâm Trấn trưởng, chúng ta thực sự bị quan binh vây quét. Huyện thành đó vừa vặn có người của chúng ta đang mua sắm rượu... Bọn hắn vội vàng đi thuyền nhỏ về báo tin...
- Đại trại chủ, dù có là như vậy thì cũng không phải là lý do để các ngươi không báo trước mà đã tùy tiện xâm nhập vào lãnh địa của ta...
- Lâm Trấn trưởng, sự việc cấp bách, thật sự là không có thời gian để báo trước.
Lúc này nhị trại chủ cũng từ trên thuyền nhảy xuống. Hắn không mang vũ khí, không mặc áo giáp...
- Lâm Trấn trưởng, chúng ta đến cũng không có ác ý. Chỉ muốn tìm chỗ nương thân ... Còn xin Lâm Trấn trưởng cho mọi người lên bờ, phòng ngừa quan binh xuôi thuyền xuống mà phát hiện...
- Đại trại chủ, nhị trại chủ. Các ngươi nói quan binh ta không biết là thật là giả, lại thêm thân phận của các ngươi... Ta thật sự là không dám tùy tiện để các ngươi lên bờ.
Lâm Thiên lắc lắc đầu nói.
Quan binh xuôi dòng diệt thủy tặc chuyện này Lâm Thiên dự liệu là thật.
Nguyên nhân bởi vì trước đó Bạch Hoạ của thương đội đã cùng hắn nói sẽ nhờ thủy quân của huyện thành phía trên xuôi dòng diệt thủy tặc.
- Trấn trưởng.
- Trấn trưởng. Bởi vì thời gian gấp cho lên tiểu đội khí giới chỉ mang theo sàng nỏ.
Lúc này Mã An, Triệu Hổ cũng dẫn tiểu đội bộ binh cùng tiểu đội khí giới đến.
Thêm từ trước đó tiểu đội hộ vệ, bây giờ quanh bờ đã tập hợp đủ 400 người. Là lực lượng quân sự của toàn Trấn.
Lâm Thiên gật đầu cùng Mã An, Triệu Hổ.
Ở đối diện Đại trại chủ, nhị trại chủ nhìn xem không ngừng tăng binh, vũ khí trang bị lại còn ngang bằng với quan binh lực lượng. Còn có mới chuyển đến tầm 10 cỗ sàng nỏ... Cả hai nuốt một ngụm nước bọt mà nhìn nhau.
Giống như làm ra quyết định, đại trại chủ cùng nhị trại chủ vậy mà đột nhiên quỳ một gối xuống, nói
- Lâm Trấn trưởng, chúng ta muốn gia nhập vào Trấn... Mong Lâm Trấn trưởng thu lưu...
- Lâm Trấn trưởng, chỉ cần ngươi giúp chúng ta qua khỏi lần này... Ta cái mạng này liền cho ngươi...
Nghe hai người lời nói Lâm Thiên là có chút ý động. Hắn ngoái đầu lại cùng Hoa Mộc Lan nói nhỏ vài câu.
Chỉ thấy Hoa Mộc Lan gật đầu, dẫn theo tiểu đội hộ vệ lùi lại. Cuối cùng rời khỏi trận hình.
Lâm Thiên nhìn xem Đại trại chủ cùng nhị trại chủ, dò hỏi
- Hai vị trại chủ, các ngươi ở đây có bao nhiêu người?
- Gần 2000 người. Phần nhiều là dân thường...
Người đáp là nhị trại chủ.
Nghĩ nghĩ, Lâm Thiên nhanh chóng nói
- Dân thường ta có thể lập tức thu nhận.... Hai vị cùng với những huynh đệ kia... Trước tiên chịu ủy khuất mà vào ở trong toà doanh trại đằng sau, xem như tránh nạn. Sau đó chúng ta lại bàn bạc việc các ngươi muốn gia nhập vào Trấn...
- Cái này...
Nhị trại chủ có chút do dự. Mà đại trại chủ thì sảng khoái gật đầu
- Có thể. Mong Lâm Trấn trưởng nhanh chóng sắp xếp, lại chậm... Lỡ như quan binh đuổi tới...
- Dân thường trước tiên lên bờ...
Mấy chiếc thuyền vận tải nối đuôi nhau lần lượt cập bến. Thuyền trước vừa đi thuyền sau lại thế chỗ.
Dân thường xếp hàng từ trên thuyền đi xuống. Ở sự dẫn dắt của Lý Du cùng Lâm Sơn, rời khỏi bến thuyền.
Vừa rồi Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan nói hai chuyện. Thứ nhất là cho người thông báo với Lý Du cùng Lâm Sơn, để cho hai người nhanh chóng chạy tới. Thứ hai thì là trở về doanh trại dọn dẹp một chút đồ của mình, để cho thủy tặc nhóm người vào ở...
- Hai vị trại chủ, làm phiền cho một số huynh đệ đem thuyền xuôi dòng... Cách vài km thì neo đậu vào sát mé sông.... Bỏ thuyền lớn đi thuyền nhỏ trở về.
- Ta liền cho người đi làm.
Đại trại chủ hiểu ý của Lâm Thiên mà gật đầu.
Thuyền là phải xuôi dòng tránh xa bến thuyền. Nếu không một hồi quan binh tới....