Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 53: Tài nguyên tăng giá



- Bạch lão bản, thị vệ hộ vệ các loại liền một người không có?

- Đúng a.

Trong tiệm lương thực, Bạch Mãi nhìn xem Lâm Thiên mà cười khổ nói

- Thời buổi rối loạn, Sơn tặc Thủy tặc hoành hành khắp nơi. Không chỉ các thương đội, các gia tộc cũng số lượng lớn thu mua thị vệ hộ vệ. Bạch thị thương hội người cũng đều bị mua sạch.

- Bao nhiêu người nguyện ý trả giá cao gấp nhiều lần... Nhưng chúng ta cũng không có cách nào. Thị vệ hộ vệ cần rất nhiều thời gian huấn luyện mới đủ tiêu chuẩn...

- Không chỉ có thị vệ hộ vệ, những hàng hóa khác cũng là nóng bỏng nóng bỏng. Trước đây nhiều vô số thì bây giờ cũng trở nên khan hiếm...

- Ân... Chỉ có người bình thường là nhiều. Hơn nữa giá bán cũng chỉ bằng một nửa so với trước đó.

- Vậy được rồi. Lần sau ta lại đến.

Ra khỏi tiệm lương thực, Lâm Thiên vẻ mặt buồn bực buồn bực không thôi.

Quả nhiên là loạn thế mở màn, thứ gì cũng tăng giá thứ gì cũng khó mua...

Người bình thường là cái duy nhất giảm giá.

Người bình thường... Lâm Thiên bây giờ là không cần dùng tiền mua. Tiến đánh Sơn trại Thủy trại trước đó đã thu được rất nhiều....

Ra khỏi huyện thành, Mộ Vũ Uyển vẫn chưa có chuyển hết vũ khí trang bị vào thành.

Lúc này chỉ có vài người của nàng cùng với tiểu đội hộ vệ của Lâm Thiên.

Gặp Lâm Thiên về tới, một nhóm người hộ vệ liền đi tới.

Hộ vệ đội mặc hoàn chỉnh bộ vũ khí trang bị phẩm cấp hoàn thiện. Khôi giáp đầy đủ, còn có cả mặt nạ quỷ.

Bình thường cùng Lâm Thiên nói chuyện các nàng sẽ chủ động gỡ xuống mặt nạ.

- Chuyện gì?

- Trấn trưởng, người nữ kia trước khi đi lại hướng chúng ta dò hỏi thông tin...

Một nữ hộ vệ nhăn nhó mà nói

- Chúng ta đều nói không biết... Nàng kỳ kèo hỏi thật lâu...

- Đừng để ý đến nàng. Liền xem như con ruồi vo ve tốt lắm.

Cười cười, Lâm Thiên vươn tay khẽ nhéo má của nữ hộ vệ gần nhất

- Nhăn nhó nhăn nhó sẽ nhanh già. Cười một cái thật xinh đẹp cho gia xem a...

- Trấn trưởng đáng ghét.

Bị trêu ghẹo vài câu, nữ hộ vệ nhóm liền không nhịn được mỉm cười vui vẻ.

Lâm Thiên cùng với bình thường kè kè theo mình nhóm hộ vệ quan hệ là vô cùng tốt. Thỉnh thoảng rảnh rỗi hắn sẽ trêu ghẹo trêu chọc các nàng...

Cũng không biết Mộ Vũ Uyển bao giờ mới dẫn người đến, Lâm Thiên nghĩ nghĩ liền cùng tiểu đội hộ vệ lên đường trở về Lâm gia Trấn.

Chỗ này cách huyện thành chỉ vài trăm mét, sẽ không có Sơn trại sơn tặc cái gì.

Vài người của Mộ Vũ Uyển để lại trông coi hẳn là dư sức.

....

Lâm gia Trấn

Sau khi càn quét 30km phạm vi hết thảy Sơn trại, bên ngoài Trấn hoạt động lại trở về như bình thường.

Lâm Thiên trở về Trấn lúc đã là buổi chiều.

Về tới chỗ cổng thành thì gặp Nhị Đao đứng chờ sẵn.

Nghe Nhị Đao nói sau, Lâm Thiên để cho tiểu đội hộ vệ vào thành, chính mình thì chạy đến bến thuyền.

Nói đến, Nhất Đao Nhị Đao hai huynh đệ thủy chiến thật sự là dũng mãnh.

Trước đó có một nhà Thủy trại khoảng chừng 500 người trên sông chính là hai người dẫn theo hơn trăm người thủy quân dọn dẹp.

Sau trận này Lâm Thiên cũng quyết định để cho thợ mộc Trần Quân khởi đóng 3 chiếc cỡ lớn hoàn thiện thuyền chiến.

Trần Quân sau lần chuyển đến xây dựng bến thuyền, xưởng đóng thuyền lần đó thì liền ở lại toạ trấn xưởng đóng thuyền.

Cỡ lớn phẩm cấp hoàn thiện thuyền chiến trước đó đã hạ thủy 1 chiếc.

Thuyền chiến rất lớn. Là loại 2 cột buồm.

Trên thuyền Lâm Thiên tự thiết lập lắp lấy 6 cỗ sàng nỏ. Hai bên mỗi bên 3 cỗ, là loại cải tiến cố định chân, phần cung có thể xoay trên dưới trái phải giống như trên tường thành.

Ngoài ra ở mũi thuyền cũng lắp đặt một chiếc máy ném đá...

Khi nhìn thấy loại này cỡ lớn thuyền, lại còn trang bị toàn khí giới hạng nặng thuyền chiến trượt ra khỏi xưởng đóng thuyền xuống sông... Nhất Đao Nhị Đao hai huynh đệ nhưng cũng là trợn tròn mắt.

Sau đó mấy ngày giống như gặp mỹ nữ như vậy, đều ăn ngủ trên thuyền.

Nói đến, cải tạo sàng nỏ chuyện này Lâm Thiên bị hệ thống cảnh cáo một lần. Mộ Nam nói lần đầu là cảnh cáo, sau đó còn vi phạm thì sẽ bị thiên phạt hủy diệt thôn...

Lâm Thiên nghe được chuyện này nhưng là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại.

Như cái gì cũng có thể cải tiến chế tạo, thế giới hiện thực mấy người chuyên tạo súng tạo pháo... Vào trong này chế tạo... Không phải liền chuyển thành là vũ khí nóng thống nhất thiên hạ?

Khi Lâm Thiên chạy tới quân doanh chỗ bờ sông thì gặp được cùng hắn giao dịch trước đó thương đội.

Thương đội vẫn là Bạch Hoạ dẫn đội

Sau khi Thủy trại của Nhất Đao Nhị Đao bị quan binh ép chạy lần đó, Bạch Hoạ cùng thương đội xác thực là có mở đường giao thương lên phía trên dòng sông.

Có vài lần đi qua chỗ bến thuyền nhưng cũng không cập bến.

Vào trong doanh trại, Lâm Thiên thấy Bạch Hoạ thì liền cười ha hả nói

- Bạch tiểu thư đại giá quang lâm, Trấn nhỏ của ta quả thực là thầy ánh sáng trong những ngày u ám a.

- Đã lâu không gặp, Lâm Trấn trưởng văn chương càng ngày càng lợi hại.

Bạch Hoạ gặp Lâm Thiên đi tới cũng liền đứng dậy, nhoẻn miệng cười xinh đẹp

- Gần đây Thủy tặc hoành hành, thật sự là không tiện tới làm phiền Lâm Trấn trưởng.

- Bạch tiểu thư khách khí.

Lâm Thiên đi tới liền đưa tay ra hiệu mời ngồi, cười nói

- Bạch tiểu thư cùng thương đội có thể tới... Là Lâm Thiên ta may mắn, là cả Trấn may mắn.

- May mắn?

Bạch Hoạ đột nhiên xụ mặt mà u oán nói

- Vậy mà Lâm Trấn trưởng cũng không để ta vào trong Trấn một lần...

Không nghĩ đến Bạch Hoạ đột nhiên lại biểu lộ cùng giọng điệu này, Lâm Thiên hơi sững sờ một chút, sau đó cười xấu hổ nói

- Trấn nhỏ đơn sơ, gần đây lại bị Sơn tặc nhiều quấy rối... Lộn xộn không sạch sẽ... Đợi sau này dọn dẹp xong rồi liền mạn phép xin mời Bạch tiểu thư.

Bạch Hoạ nghe Lâm Thiên nói như vậy thì bĩu bĩu môi.

Nàng cũng không mù loà.

Từ bến thuyền nhìn vào bên trong đã thấy được xa xa cao vút tường thành... Lại thêm bắt gặp trang bị vũ khí không thua kém huyện thành binh lính...

Cái nào Sơn tặc có thể xâm nhập vào bên trong tường thành?

Nói đến vừa rồi khi lần đầu nhìn thấy mọc lên tường thành, Bạch Hoạ cũng là kinh thán không thôi.

Từ lần giao dịch trước đó nàng cũng lại không đi theo thương đội qua đây, cho lên cũng không biết chỗ này đã dựng lên tường thành.

Kinh thán là kinh ngạc cùng cảm thán Trấn nhỏ tài lực vật lực.

Nhìn thấy tường thành, nàng cũng đem Lâm Thiên liệt vào trong một bản danh sách đặc biệt.

Cổ đại Sĩ Nông Công Thương.

Thương nhân địa vị không cao. Bất quá thị giác khứu giác cảm nhận về thế cục lại rất mãnh liệt.

Triều đình tăng thu thuế má quyết định vừa ra, bao nhiêu thương nhân cũng đã bât đầu cảm nhận được chuyện lớn sắp đến.

Có vài câu như sau:

Thịnh thế thương nhân làm cho đất nước càng thêm phồn hoa.

Loạn thế thương nhân khiến cho đất nước càng thêm chìm vào khói lửa.

Thái bình thịnh thế thương nhân giao hảo với quan lại quyền quý.

Thiên hạ loạn thế thương nhân thì kết giao với một phương chư hầu...

Cảm nhận được thời cục thế cục có thể xuất hiện vấn đề sau, lớn nhỏ thương nhân đều sẽ suy tính đến tương lai.

Âm thầm chú ý đến những phương thế lực...

Bình thường không lớn thương hội tự nhiên không có nhiều tác dụng với các thế lực lớn.

So với dệt hoa trên gấm, không được coi trọng bọn họ tự nhiên sẽ tìm những thế lực phù hợp với thương hội của mình hơn....

Trong doanh trại, tán gẫu vài câu sau Lâm Thiên liền vào chủ đề mà hỏi

- Không biết Bạch tiểu thư lần này ghé thăm là vì chuyện gì?

- Là như vậy.

Bạch Hoạ ngồi thẳng lưng, hai bàn tay đặt trên đùi, miệng nói

- Trấn trưởng cũng biết gần đây Triều đình sưu cao thuế nặng để cho người dân bỏ thành trì lên núi xuống sông... Sơn tặc thủy tặc hoành hành ngang ngược, khắp nơi cướp bóc... Ruộng đồng kho hạn, không có người trồng trọt...

Nói một hơi dài, Bạch Hoạ mới tổng kết lại bằng một câu

- Giá lương thực, các loại tài nguyên tăng cao. Hiện tại đã gấp mấy lần bình thường, hơn nữa còn không có để bán....

Khi nghe được câu này Lâm Thiên đã nghĩ thoáng qua được mục đích đến đây chuyến này của nàng.

(Kỷ Nguyên) Bên trong một mùa vụ lương thực từ làm reo hạt đến thu hoạch là 2 tháng.

Sản lượng thu hoạch được tùy theo vùng đất, tùy theo các mùa.

Đất đai phì nhiêu, mùa xuân thì sẽ bội thu.

Đất đai cằn cỗi, vào mùa hè thì khả năng cao sẽ mất mùa...

Đương nhiên, nếu như làm công tác thủy lợi tốt, mất mùa là không thể nào mất mùa.

- Dừng. Bạch tiểu thư, nói về chuyện chính a.

Gặp Lâm Thiên không kiên nhẫn ngắt lời, Bạch Hoạ lườm xéo một cái, nói

- Nhiều lần ghé thăm nơi này, ta phát hiện Lâm Trấn trưởng ruộng đồng xanh tươi, công tác thủy lợi làm rất tốt... Mỗi vụ thu hoạch chắc chắn đều sẽ được mùa. Cho lên ta lần này đến là muốn hỏi... Trấn trưởng bán lương thực sao? Chúng ta ra giá gấp 3 bình thường.

- Bạch tiểu thư để cho ta suy nghĩ phút chốc.

- Trấn trưởng không cần gấp, cẩn thận suy nghĩ... Đây là gấp 3 giá cả bình thường.

Lâm Thiên nghe vậy thì không khỏi liếc Bạch Hoạ một mắt. Đây là câu trước nhắc nhở ngươi cẩn thận suy nghĩ, câu sau dùng tiền bạc mê hoặc ngươi a.

Bất quá Lâm Thiên còn thật sự là bị tiền bạc mê hoặc.

Gấp 3 giá cả bình thường. Đây là rất cao giá cả.

Ngoài ra Lâm gia Trấn bây giờ lương thực nhiều lắm.

Thu hoạch từ đồng ruộng đã rất nhiều, lại thêm chiến lợi phẩm trong Sơn trại...

- Bạch tiểu thư, thương đội có thể thu mua bao nhiêu lương thực?

- Lâm Trấn trưởng bán bao nhiêu chúng ta có thể mua bao nhiêu.

Bạch Hoạ khẽ cười mà nhấp một ngụm trà.

- Quả nhiên là đại thương hội. Vậy trước tiên tới 1 vạn bao a. Giao dịch xong nếu như hai bên đều hài lòng, 10 vạn bao lại tới.

Phốc...

Lâm Thiên lời nói để cho Bạch Hoạ vừa uống một ngụm nước trà liền bị phun ra.

Vài giọt nước đều bắn vào trên mặt của hắn.

- Khục khục... Thật xin lỗi Lâm Trấn trưởng. Ta lau cho ngươi...

Vội vàng đứng dậy, Bạch Hoạ cuống quýt lấy ra khăn tay trong áo lau cho Lâm Thiên.

- Bạch tiểu thư, để ta tự mình...

Nói chuyện, Lâm Thiên liền cầm lấy khắn tay, bất quá cũng không có dùng để lau mặt

Ngồi trở lại ghế ngồi, Bạch Hoạ đầy mặt áy náy nói

- Thật xin lỗi, là ta thất thố.

- Không có chuyện gì. Bất quá xem như đền bù, Bạch tiểu thư chiếc khăn tay này ta thu nhận.