Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 54: Dò xét Sơn trại



Doanh trại bên trong

- Sắc lang... Hừ...

Bạch Hoạ nhìn xem Lâm Thiên đem khăn tay gấp vuông vắn lại rồi đưa lên mũi ngửi ngửi, khuôn mặt xinh đẹp liền hơi ửng hồng lên mà thì thầm mắng.

- Hắc... Ta là thử xem có mùi gì hay không. Có cần giặt rồi cất giữ...

Lâm Thiên mặt dày, cũng không có xấu hổ hay luống cuống mà đem khăn tay bỏ vào trong áo.

- Chúng ta nói chuyện chính a. Trước giao dịch 1 vạn bao lương thực, Bạch tiểu thư có mang theo tiền?

1 vạn bao cũng là một cái nhà kho lương thực trong Trấn.

Trong Trấn bây giờ liền có trên 40 cái kho như vậy, bán đi 1 nửa cũng không có vấn đề. Hơn nữa bên kia sông đồng ruộng cũng sắp thu hoạch, Lâm Thiên cũng không nghĩ phải xây dựng thêm chục cái nhà kho nữa.

- Ta nơi nào mang nhiều tiền như vậy.

Bạch Hoạ trừng mắt nhìn Lâm Thiên. Hơi ổn định cảm xúc một chút, nàng nhẹ giọng nói

- Vài ngày nữa ta sẽ dẫn theo đội thuyền vận tải đến. Sẽ có cả đội thuyền bảo vệ... Lâm Trấn trưởng nhớ thông báo cho người bên dưới a.

- Ta sẽ thông báo. Bất quá đội hộ vệ không được lên bờ quá nhiều...

- Biết rồi. Bọn họ sẽ không vào bến, không lên bờ.

- Như vậy tốt lắm.

Bàn luận qua một số vấn đề nữa, Bạch Hoạ mới chủ động đứng dậy rời đi.

Trước khi đi bước lên thuyền, nàng cũng không có ngoái đầu mà cùng Lâm Thiên nói

- Lâm Trấn trưởng... Không được dùng khăn tay của ta làm gì không tốt...

Nói xong sau đó liền nhanh chân lên thuyền. Bỏ lại một mặt không hiểu ý gì Lâm Thiên....

.....

Thời gian chầm chậm trôi qua

2 ngày sau đó

Buổi chiều muộn, Lâm Thiên cùng với Hoa Mộc Lan, Mã An mấy người tiểu đội trưởng đứng trên tường thành, ánh mắt nhìn về phía xa xôi.

- Lâm lão trước đó nói cho ta, ở 40km hướng kia có một nhà Sơn trại.

- Sơn trại cực lớn. Nhân khẩu ước chừng 8000 người.

- Không giống những Sơn trại trước, nhà này Sơn trại lưng dựa núi đá, 3 phía cũng là tường đá.

- Tường đá dù cho không phải tường thành loại này... Nhưng cũng làm bằng đá....

Nói sơ qua thông tin một chút, Lâm Thiên thì trầm mặc.

- Trấn trưởng, khi nào đánh?

Mã An trước tiên mở miệng, trong giọng có chút hưng phấn.

Những người khác cũng đều có chút ít kích động nhìn xem hắn.

Xoay người liếc mắt nhìn xem đám người, Lâm Thiên nhất thời lâm vào do dự.

Đánh?

Hắn vốn không định tiến đánh nhà Sơn trại này.

Nguyên nhân bởi vì 8000 nhân khẩu, ít nhất cũng phải có 1000 binh.

Lâm gia Trấn có thể xuất binh số lượng cũng liền hơn ngàn người. Tiến đánh là quá nguy hiểm.

Hơn nữa 40km quá xa...

Nói ra nhà Sơn trại này mục đích chỉ là để cho đám người nâng lên cảnh giác, chăm chỉ rèn luyện mà thôi.

- Chăm chỉ rèn luyện, chuẩn bị sẵn sàng. Chờ lệnh của ta.

Lâm Thiên nghĩ nghĩ vẫn là muốn thử xem. Hắn định đi quan sát xem nhà kia Sơn trại như thế nào. Có bao nhiêu binh, vũ khí trang bị các loại...

Nếu như có 7 phần thắng, liền đánh.

Thấp hơn 7 phần thắng mà đánh là quá nguy hiểm.

Lợi ích không chiếm được, khả năng cao lại đem chính mình chút người đều đưa vào...

Nhiều thực chiến không thể nghi ngờ là phương pháp nhanh nhất tạo ra tinh nhuệ binh lính. Thế nhưng đối thủ quá mạnh, đây sẽ là đốt binh. Tự tìm chết, tự tiêu hao mình...

.....

Ngày hôm sau buổi sáng, Lâm Thiên cưỡi Đại Hắc đi ra khỏi cổng thành. Ngay phía sau hắn là mặc quần áo bình thường Hoa Mộc Lan.

Lần này vụng trộm lại gần Sơn trại quan sát, Lâm Thiên liền mang theo Hoa Mộc Lan.

Nếu như Sơn trại ở bình nguyên vậy thì không có gì tốt quan sát. Nhưng Sơn trại ở trong núi thì không giống.

Có thể dựa vào địa hình cao mà quan sát bên trong Sơn trại tình huống.

...

Ước chừng 4 giờ sau, Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan cũng nhìn thấy Sơn trại.

40km cưỡi ngựa 4 giờ?

Này là bởi vì không chỉ hoàn toàn cưỡi ngựa trên đường.

Hai người còn điều tra địa hình, tìm chỗ thích hợp mà quan sát... Đây đã mất trên dưới 2 giờ.

- Trấn trưởng, bên kia

Liên tục trèo lên rồi đi vòng quanh núi , Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan hai người cũng nhìn thấy Sơn trại.

Ngọn núi này không quá cao nhưng khá dốc đứng. Cách mặt đất 400m khoảng chừng, dưới tán cây che phủ, Lâm Thiên nhìn thấy Sơn trại phía dưới chân núi.

Sơn trại chiếm diện tích khá lớn. Từ chân núi tới cổng trại là 4-500m khoảng cách. Hai bên hông tường vây cách nhau cũng 6-700m.

Trong trại là dày đặc những ngôi nhà gỗ...

Sơn trại bốn phía được tường đá bao quanh. Riêng chỗ cửa trại duy nhất, kéo dài sang 2 bên chừng 50m tường đá đặc biệt dày, ước chừng có hơn 1m độ dày.

Độ dày này là có thể để cho binh lính, cung tiễn thủ đứng bên trên...

Mà phía bên trên quả thực là có không ít cung tiễn thủ đang đứng.

Phía dưới cửa trại có binh lính canh gác. Trong trại còn có người đi tuần tra...

Cái này Sơn trại cơ bản là một toà thành cỡ nhỏ. Đánh không được.

Từ trên cao nhìn xuống, nhìn xem Sơn trại... Lâm Thiên lắc lắc đầu.

Coi như đối phương không cố thủ, dạng này quy mô Sơn trại như cho binh ra ngoài quyết đấu, Lâm gia Trấn có thắng cũng tổn thất nặng nề.

- Trở về a. Đánh không được.

Nhìn thêm một hồi nữa Lâm Thiên liền thở dài

- Chúng ta quân lính quá ít. Không mạo hiểm được.

- Trấn trưởng, nhìn bên kia.

Hoa Mộc Lan chỉ chỉ tay, nói

- Chỗ kia là lối ra vào duy nhất của Sơn trại. Hai bên có chân núi dốc đứng khép lại, chỉ có 50m lối vào... Nếu như ở chỗ đó xây xửa ải, chúng ta quả thật là khó có thể đánh hạ...

Lâm Thiên theo Hoa Mộc Lan chỉ tay phương hướng nhìn xem.

Chỉ thấy ở khoảng cách cổng trại chừng 500m là một lối vào nhỏ. Do hai dãy núi hai bên dần khép lại tạo thành.

- Chỗ này có thể lợi dụng. Chỉ cần chặn được cùng giữ vững 50m lối vào kia, dụ được Sơn tặc ra ngoài quyết chiến, chúng ta có thể viễn trình tiêu hao... Mài dần mài chết bọn chúng.

Hoa Mộc Lan lời nói để cho Lâm Thiên hung hăng gật đầu.

Chỗ này Sơn trại chính là địa hình đưa tới phòng thủ ưu thế.

Nếu như Sơn tặc xây cửa ải ở lối vào, lại giữ vững cửa vào, bên trong Sơn trại gần như chính là an toàn tuyệt đối.

Muốn công hạ Sơn trại là chuyện gần như không thể.

Nếu như cửa ải chắc chắn, quan binh huyện thành cũng chỉ sợ cũng phải bó tay bó chân.

Sơn trại này địa hình có ưu thế như vậy, nhưng cũng là hạn chế.

Có được chỗ phòng thủ tốt phía trước nhưng phía sau lại là một mảnh cùng cốc. Diện tích không quá rộng lớn, không có lối khác để ra vào.

Loại này cùng cốc chỉ cần bị vây kín cửa miệng lối vào, sớm muộn cũng bị vây chết ở bên trong.

Xem ra Lâm gia Trấn không thể không đánh nhà Sơn trại này rồi.

Lại nhìn xem Sơn trại, địa hình một chút, Lâm Thiên mới cùng Hoa Mộc Lan trở về.

Lần này cần chuẩn bị tốt kế hoạch. Hậu cần vấn đề cũng phải được bàn bạc cẩn thận.

Dù sao có trời mới biết Sơn trại kia sẽ tử thủ bao nhiêu lâu.

Buổi chiều muộn về đến trong Trấn, Lâm Thiên lập tức tụ tập họp bàn với mọi người. Mục đích là chế tạo ra một cái kế hoạch kỹ lưỡng.

Đến đêm muộn, Lâm Thiên mới tổng kết lại mà nói

- Lần này chiến dịch huy động toàn bộ lực lượng quân sự trong Trấn. Ngoại trừ tiểu đội thủy quân cùng tiểu đội hộ vệ.

- Hậu cần phương diện cần trước 3 ngày lương thảo, chuyện này do Lý Thư phụ trách tính toán cùng vận chuyển.

- Chiến dịch bắt đầu sau đó trong Trấn mọi việc vẫn phải vận hành bình thường.

- Tiểu đội bộ khoái tăng cường tuần tra giám sát trong Trấn.

Hít sâu một hơi, Lâm Thiên cười nói

- Đội xây dựng xây thêm nhà gỗ để chuẩn bị an trí người mới. Trận chiến này chúng ta chắc thắng.

- Các vị, Lâm gia Trấn có thăng cấp lên huyện thành hay không thì nhìn lần này.

- Thành chủ.

Trong phòng mọi người khí thế bừng bừng mà hô.

Xưng hô cũng từ Trấn trưởng chuyển thành Thành chủ.

Kỳ thực đám người không biết là Lâm gia Trấn bây giờ đã đầy đủ điều kiện để thăng cấp lên huyện thành. Chỉ là Lâm Thiên còn chưa muốn mà thôi.

Lần này nếu như thành công nuốt xuống Sơn trại kia, trong khoảng thời gian tiêu hoá cùng ổn định là có thể tận dụng mà thăng cấp lên huyện thành.

.....

Ngày hôm sau buổi sáng

Hai hàng kỵ binh dẫn đầu từ bên trong thành trì đi ra...

Lần này Lâm gia Trấn xuất binh tất cả 1100 người.

Trong đó ngoại trừ tiểu đội khí giới 200 người ra, còn lại đều là có thể cầm vũ khí mà chiến.

Hoa Mộc Lan một lần nữa bị giao cho trọng trách giữ vững thành trì cùng tiểu đội hộ vệ.

Nhất Đao Nhị Đao hai huynh đệ vẫn như cũ khống chế bờ sông.

Dù sao người là thủy quân, cũng không thể chạy lên bờ chém giết.

Đoàn người dài dằng dặc từ trong cổng thành đi ra.

Tất cả người, khí giới... Đều dùng xe ngựa kéo vận chuyển.

Lâm gia Trấn quân đội chính là có đãi ngộ như vậy. Sẽ không tốn sức hành quân đường dài.