Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 60:



Vũ Thanh làm tiểu đội trưởng, tiểu đội phòng thủ cũng đã hoàn thành công tác tuyển quân.

Doanh trại đóng quân cũng nhanh chóng xây dựng xong.

1000 người số lượng lại còn được ưu tiên lựa chọn những người có võ nghệ, trải qua huấn luyện từ trước. Thành ra vừa mới tuyển đủ binh lính, huấn luyện cơ bản 2-3 ngày, tiểu đội phòng thủ đã có không tệ sức chiến đấu.

Tiểu đội phòng thủ 1000 người, nòng cốt là 500 tên sơn tặc đã được huấn luyện qua trước đó. 500 người còn lại là tân binh.

Trước đó Vũ Thanh nộp lên danh sách là 1000 người. Đều xuất thân từ Sơn trại.

Trong đó có 300 tinh nhuệ, 700 đã được huấn luyện.

Danh sách này nộp lên sau lập tức liền bị Lâm Thiên vô tình gạt bỏ.

Một phần vì lo nghĩ tiểu đội đều là Sơn tặc chuyện, 1 phần khác thì là vì tiểu đội mới thành lập đã toàn tinh nhuệ, như vậy rất không tốt.

Bây giờ cũng không phải là chiến tranh ngay lập tức thời gian, toàn tinh nhuệ một tiểu đội là quá lãng phí.

Cuối cùng Lâm Thiên quyết định cho Vũ Thanh 1000 người tiểu đội có 500 người đã được huấn luyện, 500 người là tân binh.

200 Sơn tặc đã được huấn luyện Lâm Thiên liền ném tới cho Mã An, Trương Long, Lý Mạnh 3 người chia nhau.

Đồng thời Lâm Thiên cũng xây dựng thêm 1 cái doanh trại, đem 300 tinh nhuệ Sơn tặc cùng tuyển thêm 200 tân binh hoà trộn lại. Thành lập tiểu đội Đao binh.

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn là đem A Ngưu từ tiểu đội của Mã An rút ra. Để cho hắn làm tiểu đội trưởng tiểu đội Đao binh.

Lâm Gia Thành cứ như vậy liền có 3400 binh lính. Không tính tiểu đội hộ vệ cùng với bộ khoái.

3400 binh này gồm tiểu đội phòng thủ 1000 người. Tiểu đội Đao binh 500 người, tiểu đội bộ binh 800, tiểu đội kỵ binh 300. Tiểu đội chiến xa 200, tiểu đội khí giới 200 cùng tiểu đội thủy quân 400 người.

Mỗi một cái tiểu đội tăng binh đều có người mới người cũ, như vậy mới có thể nhanh chóng ổn định sức chiến đấu. Người cũ kèm người mới cũng đẩy nhanh quá trình luyện tập rèn luyện...

Các tiểu đội cơ bản đã sắp xếp xong xuôi.

Mà để cho Lâm Thiên cảm thấy vui mừng là ban đội tham mưu vốn là chỉ có Từ Nhiên một người. Thế nhưng tên này không biết từ đâu trong thành moi ra 3 người thích hợp làm mưu sĩ.

Kiểm tra một lần sau Lâm Thiên liền ném cho 3 người một đám binh pháp sách lược yêu cầu học tập...

Không giống như Mã An mấy người lúc đầu bị Lâm Thiên ép học binh pháp sách lược như vậy khó khăn. Ban đội tham mưu 4 người kể cả Từ Nhiên khi nhìn thấy đủ loại binh pháp sách lược thì đôi mắt đã toả sáng. Một bộ hận không thể ôm lấy nhấm nháp một phen.

Nghĩ nghĩ thì cũng không có gì lạ. Binh pháp sách lược các loại là đối với mưu sĩ hay có đầu óc người sức cuốn hút liền đặc biệt lớn.

Người tập võ thích binh khí, người học văn liền thích sách... Kiểu như vậy....

.....

Thời gian chậm chậm trôi qua

Buổi trưa nắng gắt, cực lớn những con thuyền vận tải như dừng lại ở giữa mặt sông tĩnh lặng.

Một chiếc thuyền vận tải chậm rì rì tiến tới bến thuyền.

Nhận được tin báo, Lâm Thiên cưỡi Đại Hắc từ trong thành trì đi ra

3 ngày trước hắn đã để cho người xây dựng một cái nhà kho lớn ở cạnh quân doanh. Chuyên để đem hàng hoá từ trong thành trì chuyển ra chuẩn bị cho giao dịch...

Mà những con thuyền vận tải cực lớn trên sông tự nhiên là của thương hội.

Lâm Thiên đi tới sau nhìn thấy cũng không chỉ có Bạch Hoạ một người. Còn có một người khác nữa đi phía trước nàng.

Qua giới thiệu, Lâm Thiên biết được người tới là một người anh họ của Bạch Hoạ. Tên là Bạch Phi.

Giới thiệu chào hỏi vài câu, Lâm Thiên liền dẫn 2 người vào trong doanh trại.

- Lần trước không có quà chúc mừng Lâm thành chủ đưa Trấn nhỏ thăng cấp lên huyện thành. Lần này xem như là quà tặng muộn.

Trong doanh trại, Bạch Hoạ đợi đến khi 3 người ôm 3 cái khay che vải đỏ đi vào thì liền nói. Bạch Phi cũng là mỉm cười nho nhã

- Một chút lễ vật, mong Lâm thành chủ không chê.

- Các vị khách khí....

Lâm Thiên cười cười nói thì thấy một cái khay vải đỏ được mở ra, trong khay giống như chứa quần áo. Trắng đen màu sắc hỗn hợp...

Trên mặt nụ cười không giảm, miệng khách khí vài câu...

Bất quá ở trong lòng Lâm Thiên nhưng là mắng to thương đội keo kiệt.

Liền tặng quần áo cho hắn?

- Lâm thành chủ, này hai bộ quần áo là tiểu muội tự tay mua sắm lựa chọn....

- Vậy thực sự là phiền phức Bạch tiểu thư....

- Ngoại trừ quần áo, lễ vật còn có một số hạt giống cây bông vải cùng với một thanh chém sắt như chém bùn bảo Đao.

- Các vị lễ vật như vậy quý trọng, Lâm mỗ thực sự là không dám nhận.

Lâm Thiên mặc dù đặc biệt đỏ mắt với lễ vật, bất quá vẫn là phải tỏ ra không dám nhận một chút.

3 cái lễ vật làm cho hắn đỏ mắt là hạt giống cây bông vải. Đến nỗi quần áo cùng Đao... Hắn thì không có bao nhiêu hứng thú.

Hạt giống cây bông vải Lâm Thiên còn chưa từng nhìn thấy trong danh sách bán hàng của Bạch thị thương hội. Không có trong danh sách... Loại này hạt giống tự nhiên là quý giá hiếm có.

- Lâm thành chủ, chỉ là một chút quà mọn....

Bạch Phi cười cười cùng Lâm Thiên nói.

Trước kia không nói, trước đây vài ngày lại là vạn bao lương thực, hôm nay lại muốn tiếp 10 vạn bao, sau đó còn có nhiều hơn. Lại còn muốn đặt mua số lượng lớn đá lát....

Dạng này một đơn hàng vừa mua vừa bán, đối với thương đội mà nói đã không phải là số lượng nhỏ gì.

Bạch Phi không cách nào tưởng tượng được chỉ là một toà huyện thành mới thăng cấp mà thôi, vậy mà đã nắm giữ hùng hậu như vậy tài nguyên.

Song phương gặp gỡ 2 tháng khoảng chừng, giao dịch mới vài cái đơn hàng, giá trị liền đã đột phá vài chục vạn lượng bạc... Thật sự là không thể tưởng tượng được.

Nguyên bản thương đội không quá coi trọng toà lãnh địa ở chỗ thâm sơn cùng cốc này.... Nhưng bây giờ thương đội thật sự là phải bắt đầu coi trọng chỗ lãnh địa này.

Theo như Bạch Hoạ lời nói, nói không chừng chỗ lãnh địa này tương lai sẽ trở thành thương đội khách quý lớn nhất....

Lúc này trong doanh trại hai bên lại miệng lưỡi một hồi, cuối cùng Lâm Thiên đầy mặt "bất đắc dĩ" mà thu nhận lễ vật.

Lễ vật chuyện kết thúc, hai bên sau đó bắt đầu đàm phán mua bán các loại.

Quá trình này cũng không có gì nếu như Bạch Hoạ không điên cuồng dùng miệng khẩu hình, dùng tay ra hiệu cho Lâm Thiên.

Theo ý của Bạch Hoạ, Lâm Thiên biểu thị ra là không phải nàng không tốt hợp tác ý tứ...

Cuối cùng hai bên đi tới thoả thuận.

Lâm Thiên lần này đem 10 vạn bao lương thực bán cho thương đội. Lần tiếp theo số lượng thì nhìn tình hình.

Mà thương đội sau đó sẽ bán cho Lâm Thiên số lượng lớn vật liệu đá lát.

Bến thuyền bên cạnh, Bạch Phi chỉ huy vận chuyển lương thực lên thuyền vận tải

Ở chỗ kho hàng, Lâm Thiên cùng Bạch Hoạ kiểm đếm lương thực

- Ai, tại sao ta cảm giác là mình bị lợi dụng a?

Liếc mắt nhìn cẩn thận ghi chép Bạch Hoạ, nhớ đến vừa rồi trong doanh trại chuyện... Lâm Thiên ra vẻ bất mãn hỏi

Bạch Hoạ ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhoẻn miệng cười duyên nói

- Cái gì lợi dụng. Liền để Thành chủ giúp ta một chuyện nhỏ.... Yên tâm, ta sẽ báo đáp ngươi.

- Báo đáp như thế nào?

- Để ta nghĩ a.... Lấy thân báo đáp có được hay không?

- Bạch tiểu thư, ta cũng không phải là anh hùng cứu mỹ nhân, không cần lấy thân báo đáp...

Chớp chớp đôi mắt đẹp, Bạch Hoạ giống như cười mà không phải cười nói

- Thế nhưng là ta chỉ có tấm thân này a.

- Vậy cũng không cần báo đáp.

- Đây là Thành chủ ngươi nói a. Không được nuốt lời.

- Ta....

Lâm Thiên nhất thời thật muốn vả miệng của mình hai cái...

Hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Hoạ một cái, Lâm Thiên ngậm cục tức mà xoay người rời đi trong tiếng cười khúc khích của nàng.

- Cảm ơn ngươi... Lâm thành chủ.

Đi được vài bước, tai nghe thấy Bạch Hoạ êm ái giọng nói, Lâm Thiên bước chân hơi dừng lại.

- Ta tên Lâm Thiên.

Cũng không có quay người, hắn phất phất tay rồi tiếp tục bước đi.

Mang theo 3 món lễ vật trở về trong thành, Lâm Thiên không kịp chờ đợi mà đem hạt giống bông vải đưa cho Lâm Sơn, để cho hắn cho người gieo trồng.

Thương đội tặng hạt giống bông vải khá nhiều. Ước chừng có 2 kg.

Cái này bông vải khi nhìn thấy Lâm Thiên đã nghĩ tốt.

Gieo trồng, thu hoạch lại gieo trồng....

Đến gần cuối mùa Thu thì dùng bông vải làm lót may áo bông, mùa Đông dùng đến....

Về tới Phủ thành chủ, Lâm Thiên cũng đem 2 món lễ vật còn lại ra nhìn xem.

Đầu tiên là 2 bộ quần áo ngoài, 1 trắng một đen...

Chất vải rất tốt. Hẳn là chất lượng cao tơ lụa.

Tiếp theo lễ vật là một thanh Đao

Trảm Thiên: Danh Đao.

Giới thiệu: Là tác phẩm tâm đắc nhất của một vị thợ rèn cả đời rèn Đao....

Trảm Thiên Đao tổng chiều dài 120cm.

Lưỡi đao dài 85cm.

Chuôi đao dài 33cm.

Chiều ngang thân đao rộng nhất 4cm.

Cân nặng 5kg

Đánh giá: Trảm Thiên vào hàng Danh đao hiếm có. Có thể chém sắt như chém bùn... Chém Thiên chém Địa chém Nhân....

- Lại là Danh đao?

Nhìn xem thông tin cây đao, Lâm Thiên kinh ngạc ngây người.

Giống như ngựa chiến có Danh mã hiếm có, vũ khí cũng là có vượt qua tinh lương phẩm chất. Kiểu như Danh kiếm, Danh đao...

Lần này thật sự là niềm vui bất ngờ a. Không nghĩ đến thương đội tặng lễ nặng như vậy