Nam Dương huyện thành bên ngoài
Lâm Thiên nhíu nhíu mày nhìn Mộ Vũ Uyển
- Tiên Nữ Hội mua luôn đám vũ khí này?
- Không còn cách nào a ca. Tiên Nữ Hội chúng ta gần đây thiệt hại nặng nề.
- Chuyện gì xảy ra? Xung đột giữa các bang hội?
- Không phải.
Mộ Vũ Uyển cười khổ nói
- Mấy ngày trước các thành viên trong hội gom người tiến đánh một cái Sơn trại cấp 7.
- Theo như tình báo, đối phương có trên dưới 5000 người. Theo như tỷ lệ bình thường thì chỉ có chưa đến 2000 Sơn tặc.
- Mấy chục thành viên hợp binh, tổng cộng 5000 người. Đều là tinh nhuệ của mỗi lãnh địa.
- Cũng là mọi người chủ quan, không có điều tra kỹ càng. Kéo binh áp trại lúc mới phát hiện Sơn trại có trên dưới 6000 người. Sơn tặc càng là tiếp cận 3000. Trong đó có hơn ngàn tinh nhuệ.
- Đều đã áp trại, cũng không thể lùi. Bởi vậy cho nên mọi người là đánh liều...
- Vốn còn có mấy phần thắng. Nhưng là một đội kỵ binh 300 người xuất hiện đánh bọc hậu chúng ta...
- Kết quả là bỏ chạy được không đến ngàn người. Binh lính chết, vũ khí trang bị mất sạch. Còn có không ít thành viên không chạy thoát.
- Sau đó chúng ta điều tra nhóm kỵ binh kia, phát hiện đối phương vậy mà cũng là Sơn tặc. Là cứu binh của một Sơn trại gần đó...
Mộ Vũ Uyển mặt mũi tràn đầy cười khổ.
Lâm Thiên thì là thở dài vỗ nhẹ lên vai của nàng
- Đánh trận là phải có thắng có thua...
- Này là sai lầm của chúng ta. Tình báo sai lầm, chỉ huy sai lầm. Hơn 4000 tinh nhuệ của nhóm thành viên nòng cốt cứ như vậy không có. Nhiều người còn chết 1 lần.
- Cho lên Mộ hội trưởng a, cái này trò chơi không phải một sớm một chiều, muốn chậm rãi yên ổn phát dục. Đừng có bành trướng quá mức...
- Đúng là nên thu liễm lại. Thắng mấy trận rồi, dẫn đến mọi người khinh thường quần hùng.
- Đi, số vũ khí trang bị này không cần đấu giá. Bán thẳng cho các ngươi. 3 lần giao dịch tiếp theo cũng như vậy. Giá cả liền thấp hơn lần gần đây 1 phần là được.
- Cảm tạ Mộ Nam ca.
Mộ Vũ Uyển là thật lòng nói cảm ơn Lâm Thiên.
4 lần bán thẳng vũ khí trang bị, giá thấp hơn 1 phần so với lần đấu giá gần nhất... Đây quả thực là Lâm Thiên đã rất chiếu cố Tiên Nữ Hội các nàng.
- Qua lần này ta cũng cảm nhận được Kỵ binh dũng mãnh. 300 kỵ binh tập kích không chỉ gây hỗn loạn đội hình, mà còn chém bộ binh như thái rau một dạng.
Liếc mắt nhìn, Mộ Vũ Uyển chăm chú nhìn xem Lâm Thiên
- Ca, ngươi có biện pháp lấy được ngựa chiến sao?
- Các ngươi bên kia thế nhưng là mảnh đất nổi danh ngựa chiến a. Còn hỏi ta?
- Ngựa chiến bị triều đình quản lý rất chặt. Chúng ta dùng đủ mọi loại phương pháp cũng không moi ra nổi 1 con, còn bị chém giết. Sau này tử vong trừng phạt nặng hơn, lại không có người dám dò hỏi.
Lâm Thiên nghĩ nghĩ, nói
- Ngựa chiến có loại bình thường, chất lượng tốt cùng Danh mã....
Nghe nói như vậy, Mộ Vũ Uyển đôi mắt đẹp sáng rực nhìn xem Lâm Thiên.
Dựa vào nàng đối với Lâm Thiên hiểu biết. Có thể nói ra là có hàng để bán.
- Danh mã cơ bản là chỉ có thể ước không thể cầu. Ngựa chiến loại tốt...
Cũng không để Lâm Thiên nói xong thì Mộ Vũ Uyển đã xen vào
- Ca, ta muốn ngựa chiến bình thường cũng được.
Liếc liếc mắt, Lâm Thiên cũng không có nhắc nhở mà nói
- Ngựa chiến bình thường ta cũng không có. Muốn ngựa, xem ngươi có thể bỏ ra bao nhiêu tiền.
- 100 lượng 1 đầu được sao ca?
Mộ Vũ Uyển dò hỏi.
Gặp Lâm Thiên trợn trừng mắt, nàng cười xấu hổ mà tăng giá
- 200 lượng 1 đầu a ca?
Mộ Vũ Uyển nghĩ là ngựa chiến khó lấy được cho lên ra giá không thấp. Kỳ thực nàng không biết là Lâm Thiên trợn trừng mắt là bởi vì nàng cho giá quá cao.
- Nếu không thì 300 lượng?
Đối với Mộ Vũ Uyển dò hỏi, Lâm Thiên không nhịn được mà vươn tay bộp một cái vỗ lên mông thịt của nàng
- Cho một cái giá rõ ràng để còn biết đường xoay sở, bàn bạc với người ta. Còn có muốn mua bao nhiêu?
- Ca... Ta muốn 100 con. 4 vạn lượng bạc liền giao cho ca, nếu như có thừa thì xem như chi phí đi lại bàn bạc.
- Nhiều như vậy? Ngươi có thể mang vào thành sao?
- Chỉ cần ca mua được ta thì có thể mang về.
Lâm Thiên nghe vậy thì buồn bực mà giơ lên bàn tay.
Mộ Vũ Uyển thấy vậy lập tức vểnh cái mông của mình lên...
- Ngươi là bị đánh nghiện rồi a.
Cũng không lại đánh cái mông của nàng. Lâm Thiên một bộ suy tư vài phút rồi nói
- Lần sau đó ở chỗ này ta sẽ mang ngựa đến. Đến nỗi có đủ trăm con hay không thì nhìn ý trời a...
Tiền dâng đến tay nào có lý không cầm.
Hơn nữa hắn cũng không có lừa gạt nàng. Giá tiền là nàng tự nói ra, hắn chỉ là không nói gì mà thôi.
Ngựa chiến bình thường giá cả liền 10 lượng. 100 con là ngàn lượng.
3vạn9000 lượng này Lâm Thiên quả thực là không chịu được dụ dỗ.
- Cảm tạ Mộ Nam ca.
....
Mộ Vũ Uyển cùng người của mình dẫn theo mấy xe vũ khí trang bị rời đi.
Lâm Thiên chần chờ một chút, nghĩ nghĩ thì cũng lại không vào thành mà muốn quay trở về.
Mới trôi qua 1 tuần, chỗ Bạch Mãi hẳn là vẫn như vậy. Bạch thị thương hội cũng chưa có gom góp đủ số lượng lão hổ.
- Đại ca chờ đã...
Chỉ là Lâm Thiên vừa mới lên ngựa thì từ hướng cổng thành một người chạy nhanh mà đến.
Người đến là nữ. Bộ dáng giống như những người chơi khác ở trong thế giới này, rất xinh đẹp.
- Ngươi là?
- Ta là Vãn Tình, hội trưởng của Huyết Sắc Tường Vi hội...
Huyết Sắc Tường Vi...
Lâm Thiên biết cái tên này.
Trước đây chơi một trò chơi khác hắn có xin gia nhập bang hội này. Thế nhưng bị từ chối vì trình độ, thao tác không đủ.
Huyết Sắc Tường Vi là một bang hội thực lực.
- Xin chào hội trưởng, ta là Mộ Vũ. Mấy năm trước chơi trò chơi có xin gia nhập vào Huyết Sắc Tường Vi...
Vãn Tình sau đó nói nguyên nhân ngăn lại Lâm Thiên.
Đơn giản thì là nàng đang làm liên hoàn nhiệm vụ thư ký thôn trang, nhiệm vụ ở huyện thành này.
Vừa mới đi qua cổng thành thì gặp Mộ Vũ Uyển vận chuyển hàng hóa...
Mộ Vũ Uyển... Tiên Nữ Hội gần đây rất nổi danh. Vãn Tình cũng là mấy lần tham gia đấu giá hội...
Nghĩ đến Mộ Vũ Uyển vũ khí trang bị có thể là từ nơi này mà ra cho lên chạy ngược đến... Nhìn thấy Lâm Thiên...
Nghe được Vãn Tình thẳng thắn bày tỏ ý đồ đến, Lâm Thiên cười khổ nói
- Hội trưởng, ta cũng rất thích Huyết Sắc Tường Vi. Thế nhưng là vũ khí trang bị đã nói độc quyền cho Tiên Nữ Hội.
- Tiên Nữ Hội đại bản doanh ở Ký Châu. Mà Huyết Sắc Tường Vi đại bản doanh ở Kinh Châu, chúng ta chỉ cần không nói ra...
- Hội trưởng, ta là người buôn bán, có thành tín.
Cười cười lắc đầu. Buôn bán quan trọng là thành tín.
Lâm Thiên sẽ không chủ động lừa gạt, không nói 2 lời.
Vãn Tình ý muốn thành lập một nhà đấu giá giống như Tiên Nữ Hội. Lâm Thiên là nhà cung cấp....
Không lay chuyển được Lâm Thiên, Vãn Tình cũng chỉ có thể thở dài.
- Hội trưởng, Kinh Châu lãnh chúa có ngựa chiến sao?
- Còn không có. Không chỉ Kinh Châu, chỉ sợ tất cả các Châu bây giờ đều không có người chơi sở hữu ngựa chiến.
Mặc dù không biết Lâm Thiên ý gì, bất quá Vãn Tình vẫn là thành thật lắc đầu
- Các huyện thành đều có truyền tống trận, Kinh Châu cùng bất cứ nơi nào đều giống nhau.
Ngẫm nghĩ phút chốc, Lâm Thiên cười hỏi
- Hội trưởng, làm sao chứng minh được ngươi là hội trưởng của Huyết Sắc Tường Vi. Lấy gì bảo đảm chúng ta hợp tác sẽ không lộ ra?
Hơi nhíu mày. Vãn Tình đầu óc cấp tốc xoay chuyển. Nàng biết Lâm Thiên đã có ý định hợp tác.
Chỉ là trong (Kỷ Nguyên) giống như cũng không có cái gì bảo chứng thân phận.
Nghĩ nghĩ, Vãn Tình liền nói
- Chúng ta tại chỗ đăng xuất. Ta cho ngươi id tài khoản kết bạn. Chúng ta xác nhận...
- Có thể.
Vãn Tình sau đó nói id tài khoản rồi trực tiếp đăng xuất khỏi (Kỷ Nguyên). Lâm Thiên dặn dò Hoa Mộc Lan vài câu rồi cũng đăng xuất.
Ước chừng nửa giờ sau thì hai người lại gặp mặt trong (Kỷ Nguyên)
- Xác định thân phận đã xong. Bây giờ ta cần hội trưởng bảo đảm hợp tác sẽ không lộ ra.
- Ta là hội trưởng của Huyết Sắc Tường Vi. Còn cần bảo đảm sao?
Vãn Tình nở nụ cười.
Lâm Thiên nghe vậy thì hơi sửng sốt rồi cũng cười.
Cũng đúng a. Nàng là hội trưởng của Huyết Sắc Tường Vi. Đây đã là bảo đảm.
- Vũ khí trang bị ta sẽ không cung cấp. Bất quá ta có thể cung cấp bản vẽ kiến trúc cùng ngựa chiến. Hội trưởng nghĩ sao?
Lâm Thiên dự định là làm tay buôn. Mua vào bán ra tay buôn.
- Thật sự?
Vãn Tình nghe vậy thì vui mừng.
Vũ khí trang bị có thể buôn bán giá cao. Bản vẽ kiến trúc giá càng cao hơn. Ngựa chiến chưa có nơi nào bán...
- Coi như hội trưởng đồng ý. Như vậy đến đấu giá sau ăn chia phương pháp.
- Tiên Nữ Hội cùng ta chia 2:8. Các nàng 2 phần ta 8 phần. Thêm vào đó ta được thêm 5% mỗi đơn hàng xem như phí độc quyền.
- Tốt như vậy ăn chia?
Vãn Tình có chút sửng sốt.
Tiên Nữ Hội chỉ làm đấu giá vậy mà ăn 2 phần....
- Tiên Nữ Hội có năng lực ăn 2 phần. Các nàng có quan hệ.
Lâm Thiên cười cười nói
- Hội trưởng cũng như vậy. Chúng ta tạm biệt a. 3 ngày sau trước cửa huyện nha trong thành gặp mặt. Hy vọng hội trưởng khi đó có mang đến hợp đồng cùng với một phần tiền bảo đảm. Ta sẽ mang một số bản vẽ kiến trúc tới.
- Chúng ta trước tiên hợp tác nhỏ kiểm tra năng lực. Sau đó sẽ hợp tác lớn?
Khẽ cười, Vãn Tình vươn ra trắng nõn bàn tay.
Lâm Thiên đưa tay nhẹ nắm lấy bàn tay của nàng, gật gật đầu.
Hai người sau đó tách ra.
Nhìn Vãn Tình rời đi, Lâm Thiên có chút không yên tâm mà để cho Hoa Mộc Lan bám theo...