Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa

Chương 74: Trần gia thôn gia nhập



Chớp mắt thời gian đã mấy ngày trôi qua

Lâm Gia Thành bên ngoài chỗ bờ sông Thủy trại nhóm người đã nhanh hoàn thành nạo vét đáy sông công việc.

Sở dĩ như vậy nhanh là bởi vì Từ Hoảng ngày thứ hai đã đưa tới thêm 1000 người. Đẩy mạnh tốc độ.

Bởi vì số lượng Thủy tặc quá lớn, cho lên Lâm Thiên chỉ có thể nhắc nhở các tiểu đội đề cao cảnh giác. Bất cứ lúc nào cũng phải sẵn sàng đóng cửa phòng thủ tường thành.

Buổi sáng, Lâm Thiên cùng Hoa Mộc Lan, mấy người hộ vệ phi ngựa ra khỏi Lâm Gia Thành.

Hôm nay là ngày hẹn với Huyết Sắc Tường Vi, Lâm Thiên nhớ được.

Lần này không có xe hàng, tốc độ di chuyển liền nhanh hơn rất nhiều.

Vào trong huyện thành Nam Dương, Lâm Thiên liền đi tới tiệm lương thực.

Mấy chuyện trước đó vẫn chưa có thể giao dịch. Lâm Thiên đem tất cả bản vẽ kiến trúc sơ cấp đều mua xong thì rời đi.

Bởi vì thời gian còn sớm, cho lên mấy người liền đi dạo quanh huyện thành.

Dọc đường Lâm Thiên có mua cho Hoa Mộc Lan cùng nhóm người hộ vệ trâm cài tóc mấy thứ linh tinh.

Nghĩ đến trong Lâm Gia Thành còn không bán mấy món đồ này, Lâm Thiên ghi nhớ lại để sau đó hỏi mua số lượng lớn từ thương đội.

Đi dạo một vòng lại ăn trưa. Chờ ở đối diện huyện nha một hồi thì cũng thấy Huyết Sắc Tường Vi người đến.

Đến cũng không phải là Vãn Tình một người, còn có mấy người nam nữ nữa. Phía sau cùng là 2 người khiêng một cái rương.

- Hội trưởng, cần nhiều người hộ tống như vậy sao?

- Mấy vị này là Huyết Sắc Tường Vi người đồng sáng lập. Ta giới thiệu cho mọi người nhận biết...

Vãn Tình làm giới thiệu.

Lâm Thiên cười cười bắt tay từng người.

Làm quen xong, Lâm Thiên lấy ra chừng 10 tấm bản vẽ các loại, nói

- Bởi vì là lần đầu hợp tác, chúng ta trước tiên nhẹ nhàng tới 10 tấm bản vẽ các loại a. Hy vọng Huyết Sắc Tường Vi sẽ không thua kém Tiên Nữ Hội.

- Mộ Vũ ca yên tâm a. Mặc dù chúng ta không có nhiều kinh nghiệm tổ chức đấu giá, thế nhưng quan hệ xã hội của chúng ta không thể nào thua kém Tiên Nữ Hội.

Nói chuyện là một người nữ dáng người không cao. Vừa rồi Vãn Tình giới thiệu thì nàng tên là Trương Ninh Nhi.

Vãn Tình lúc này cười nói

- 1000 lượng vàng xem như lần này bảo đảm. Mộ Vũ nhưng có hài lòng?

Hai người phía sau đem cái rương mang lên tới.

Lâm Thiên cho Hoa Mộc Lan một ánh mắt. Người sau hiểu ý thuần thục mà kiểm tra

Đám người quây quanh Lâm Thiên cười nói chuyện.

Mặc dù không nói rõ thế nhưng Lâm Thiên biết được bọn họ đây là muốn mời chào gia nhập Huyết Sắc Tường Vi.

Nếu như là ở trò chơi khác, Lâm Thiên không chút do dự mà đồng ý. Dù sao hắn cũng từng xin gia nhập...

Thế nhưng ở trong (Kỷ Nguyên), Lâm Thiên chưa có ý định gia nhập bang hội bao giờ...

- Hy vọng chúng ta có thể thuận lợi hợp tác lâu dài. Đúng, nếu như giao dịch ngựa chiến, ta chỉ phụ trách đưa tới ngoài thành.

Huyết Sắc Tường Vi nhóm người nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau.

Ngựa chiến món đồ chơi này nhưng là hàng nhạy cảm.

Mang vào thành không cẩn thận có thể bị quy tội tạo phản.

Nhìn xem nhóm người biểu lộ, Lâm Thiên cũng chỉ có thể nhắc nhở

- Tiên Nữ Hội nhiều lần vận chuyển cả trăm xe hàng vào thành.... Bọn họ biết hối lộ quan binh cổng thành, biết chia thành từng nhóm vận chuyển....

....

Giao lưu thêm một hồi, Lâm Thiên mới rời đi.

- Hắn khéo léo nói sang chuyện khác mỗi khi chúng ta hơi ngỏ ý... Xem ra là sẽ không gia nhập vào chúng ta.

Không biết người nào nói chuyện, nhưng những người khác đều trầm mặc.

Vài phút sau đó

- Không gia nhập liền không gia nhập. Chúng ta duy trì hợp tác cũng tốt. Ít nhất có thể nhờ đối phương mà dễ dàng hơn vượt qua giai đoạn khó khăn ban đầu này.

- Không nói. Ta muốn xem bản vẽ.

Huyết Sắc Tường Vi mấy người lúc này mới lật xem bản vẽ

- Đầy đủ các loại kiến trúc bản vẽ. Bộ binh doanh huấn luyện, Kỵ binh...

Nhìn xem xấp bản vẽ, nhóm người biểu lộ đều lộ rõ kích động.

- Tấm này Kỵ binh doanh huấn luyện ta muốn....

- Mơ tưởng. Ta muốn...

- Được rồi.

Vãn Tình ngăn lại bắt đầu tranh giành mấy người, nói

- Mấy tấm bản vẽ này không ai được lấy. Nếu như muốn lấy thì đợi 7 ngày nữa đấu giá, dùng bạc lấy.

- Không chỉ lần này, sau này cũng như vậy.

- Tiên Nữ Hội nhóm người mỗi tuần tiền bạc vào như nước, vũ khí trang bị được ưu tiên... Không ai nghĩ đến làm sao mà có được sao?

- Bọn họ mới tuần trước công đánh cùng lúc 3 nhà Sơn trại đều thất bại, gần vạn binh bỏ mạng. Có thể nói là thiệt hại nặng nề. Thế nhưng tuần này đã bắt đầu khôi phục nguyên khí.

- Huyết Sắc Tường Vi chúng ta mạnh hơn, nhưng thiệt hại như vậy có thể nhanh chóng khôi phục thế sao?

- Trước đây chỉ nhìn mà hâm mộ, nghĩ mà thèm. Bây giờ cơ hội tới tay thì đã muốn ném đi?

- Huyết Sắc Tường Vi buổi đấu giá đầu tiên, chúng ta phải làm xinh đẹp.

- Mộ Vũ ý tứ rất rõ ràng. Đây chỉ là thăm dò hợp tác. Nếu như không làm tốt thì liền không có lần sau.

- Là không có ai hiểu hay là cố tình không hiểu?

- Ta đồng ý với Vãn Tình.

- Hàng hoá đều phải đấu giá. Nhưng chúng ta có ưu thế hơn những người khác.

- Chúng ta sau mỗi lần tổ chức đấu giá đều sẽ thu được không ít.

- Sau đó có bản vẽ giống nhau thì có thể giữ lại 1 đấu giá 1. Tấm giữ lại có thể dùng tiền thu được từ buổi đấu giá mua lại...

- Coi như không lãi thì chúng ta cũng sẽ không lỗ. Hơn nữa thua lỗ là không có khả năng thua lỗ....

Rời khỏi Nam Dương huyện thành, Lâm Thiên lúc này đã giục ngựa lao nhanh trên đường trở về Lâm Gia Thành.

.....

- Lâm bộ trưởng, đây là hạt giống cây trà thượng hạng ta mua được. Ngươi sắp xếp gieo trồng a.

Về tới Lâm Gia Thành, Lâm Thiên liền đi tìm Lâm Sơn, giao cho túi hạt giống cây trà.

Túi này hạt giống là buổi sáng Lâm Thiên mua bản vẽ từ chỗ Bạch Mãi, vô tình gặp được, kỳ kèo bao nhiêu công phu miệng lưỡi mới mua được.

Nghe nói là thượng hạng trà. Thành phẩm buôn bán giá trị vô cùng cao.

- Thành chủ mang hạt giống cây trà về cũng quá đúng dịp rồi. Lão đang định nói chuyện hạt giống này.

Lâm Sơn cầm lấy túi hạt giống cây trà, cười vui vẻ nói

- Hôm trước Thủy trại đưa đến ngàn người, những người này bên trong có mấy người trồng trà. Ta đang muốn cùng Thành chủ nói nói... Người trồng trà đi làm nông thì cũng quá lãng phí.

- Trùng hợp như vậy sao?

Lâm Thiên nghe vậy cũng cười

- Cái này là nghiệp trồng trà đối với Lâm Gia Thành chúng ta có duyên rồi. Ha ha...

Hai người đều là cười vui vẻ.

Nhìn thấy Lâm Sơn gấp gấp bộ dáng, Lâm Thiên cũng không lại nhiều lời mà để cho hắn đi.

Lâm Gia Thành bây giờ đã hoàn thành lát đá.

Cơ bản những con đường di chuyển đã lát đá sạch đẹp.

Còn chưa lát đá cũng chỉ là những khu vực đất không có kiến trúc, ít người đi lại.

Những con đường lớn đều chia rõ ràng 3 làn đường. 2 làn 2 bên dành cho người đi bộ. 1 làn lớn ở giữa dành cho xe ngựa các loại phương tiện di chuyển.

Lâm Thiên cưỡi Đại Hắc đi dạo trong thành, bởi vì thời gian làm việc cho nên trong thành khá vắng vẻ.

- Thành chủ.

Lúc này từ xa một người hộ vệ cưỡi ngựa chạy tới.

- Được rồi, không cần xuống.

Ngựa dừng lại trước mặt, gặp người hộ vệ muốn nhảy xuống ngựa thì Lâm Thiên nhanh hơn cản lại

- Có chuyện gì sao?

- Thành chủ, bên kia bờ sông Trần gia thôn muốn gặp...

- Trần gia thôn? Ta biết rồi.

Trần gia thôn liền là thôn nhỏ bên kia bờ sông. Trước đây khi bắt đầu khai hoang bên sông hai bên đã có chút xung đột thôn trang kia.

Vì sau hai bên nói chuyện, còn đạt thành hiệp nghị các loại.

Lâm Thiên sớm đều quên mất cái thôn trang này....

Phủ thành chủ

- Đã lâu không gặp a Trần lão.

Trong phòng khách, Lâm Thiên đi vào nhìn thấy Trần Văn thì liền cười cười chào hỏi.

- Thành chủ đại nhân. Mấy tháng không gặp..

So với trước đây, Trần Văn bây giờ đối với Lâm Thiên là khách khí là cung kính.

Cái này cũng không có gì.

Trước đây hai bên đều là thôn nhỏ, bây giờ một thôn đã trở thành huyện thành, có chênh lệch lớn.

Lần này cùng với Trần Văn tới còn có một người trai tráng, tuổi tác 20 khoảng chừng.

Gặp Lâm Thiên đưa mắt nhìn ý hỏi, Trần Văn nhanh chóng nói

- Thành chủ, đây là Trần Lâm. Trần gia thôn chúng ta người nổi bật. Hắn từng tay không vật lộn với lão hổ...

- Trần Lâm bái kiến Thành chủ.

- Tráng sĩ không cần đa lễ.

Lâm Thiên cười cười gật đầu. Cũng không có dài dòng mà hỏi

- Trần lão lần này đến đây không biết có chuyện gì? Lâm Gia Thành chúng ta vẫn luôn làm theo hiệp định...

- Thành chủ, lần này đến đây... Ta muốn dẫn theo Trần gia thôn mấy trăm miệng gia nhập... Mong rằng Thành chủ thu lưu.

Trần Văn thật sâu khom người chăm tay.

Lâm Thiên vội vàng đem người đỡ lên. Trong lòng thì có phần nghi hoặc.

- Trần lão ngồi đi.

- Thành chủ...

- Ngồi a. Trần gia thôn muốn gia nhập vào Lâm Gia Thành ta đương nhiên vui mừng chào đón. Chỉ là Lâm Gia Thành bên trong không giống với những nơi khác...

- Thành chủ đại nhân, ta trước đây đến trao đổi hàng hóa, cũng đã đọc thông báo.... Mọi người có làm mới có ăn, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa...

- Như vậy tốt lắm. Không biết Trần gia thôn tình huống như thế nào, ta cũng có thể thuận tiện sắp xếp.

Trò chuyện một hồi, Lâm Thiên mới xem như là hiểu được Trần gia thôn tình hình bên trong.

Cũng không có gì đặc biệt. Trần gia thôn ẩn cư lâu đời, trong thôn luôn là tự cung tự cấp.

Có mấy người thợ thủ công, còn lại là nông dân. Ân, còn có một nhóm người học thức không tệ, có thể làm thầy dạy học vỡ lòng.

Ngoài ra còn có Trần Lâm cùng vài người trai tráng rất không tệ....

Lâm Thiên sau đó để cho Lý Thư đi tới Trần gia thôn đăng ký ghi lại tên tuổi rồi dẫn người về Lâm Gia Thành. Lại làm sắp xếp hợp lý.

Trần Văn cùng nhóm người có học thức thì vào trường học.

Trần Lâm cùng mấy người thanh niên trai tráng không tệ thì cho vào tiểu đội Phòng thủ.