Chớp mắt đã 3 ngày trôi qua
Trong thành, công tác an trí cùng với phổ biến kiến thức cơ sở về Lâm Gia Thành cho người mới đã hoàn tất.
Hơn vạn người bên trong cũng có một số người được các bộ lựa chọn tuyển dụng vào.
Phủ Thành chủ
- Công Minh, 3 ngày này có hiểu biết về các loại quy chế của Lâm Gia Thành?
Lâm Thiên để cho Từ Hoảng 3 ngày thời gian rảnh rỗi. Ngày hôm nay mới gọi đến Phủ Thành chủ.
- Thành chủ có phương pháp quản lý mới lạ. Thế nhưng là cực kỳ có hiệu quả.
Từ Hoảng mấy ngày này mỗi ngày đi dạo quan sát khắp nơi trong thành.
Chỉ thấy trong thành một mảnh vui vẻ yên bình. Đường xá lát đá sạch sẽ...
Nhìn thấy dân chúng đang làm việc cũng là người người ý cười đầy mặt. Vừa làm vừa nói về kế hoạch tương lai, chọc cười động viên khích lệ nhau cố gắng...
Cảnh tượng nghèo khổ, ăn không đủ no quần áo không đủ mặc không xuất hiện ở bất cứ một chỗ nào.
Trong thành không chỉ người trẻ mà người già cũng là thân thể khỏe mạnh. Mỗi người tinh thần tràn đầy...
Mỗi buổi chiều khi mọi người đi làm trở về, trong thành thì lại là một cảnh sắc đặc biệt phồn vinh....
Từ Hoảng cũng đã đọc thông tin trên bảng thông báo.
Không có thuế má, không có bóc lột. Người người chỉ cần có làm là sẽ có ăn.
Tiền lương mỗi tháng rất cao, để cho cuộc sống của tất cả đều là phong phú hơn bình thường rất nhiều.
Dân chúng trong huyện thành mức thu vào, chi tiêu chỉ sợ cũng không có thoải mái như ở đây.
Từ Hoảng cũng nhìn xem bảng tin quân sự, cũng đi dạo qua quân doanh.
Mức lương hàng tháng, đãi ngộ của binh lính để hắn cũng không nhịn được mà hít sâu một hơi.
Đọc lương cùng đãi ngộ các khoản, hắn cũng hiểu vì sao trong quân doanh nhìn thấy đám binh lính mới cũ người người chăm chỉ quyết tâm, đầy khí thế mà rèn luyện tập luyện.
Càng để cho Từ Hoảng kinh ngạc là đám binh lính vũ khí trang bị.
Trước đây hắn còn nghĩ là Lâm Gia Thành chỉ cố gắng bày ra mặt tốt nhất để lập uy.
Thế nhưng bây giờ xâm nhập vào mới biết, người ta binh bình thường đều là được trang bị tốt như vậy.
Lần lượt quan sát các doanh trại, Từ Hoảng cảm thấy Lâm Thiên trước đây nói hy sinh mấy trăm người để diệt Thủy trại của mình chuyện này còn là phóng đại rất nhiều.
Vũ khí trang bị cá nhân tốt. Binh lính khỏe mạnh cường tráng, được huấn luyện bài bản về phối hợp tác chiến. Khí giới hạng nặng càng là một cỗ lại một cỗ. Còn có tinh nhuệ kỵ binh cùng chiến xa được trang bị đến tận răng ngựa loại kia.
Ngoại trừ khí giới, 2 cái đơn vị này nhưng là bộ binh ác mộng.
Thăm quan xong các quân doanh, Từ Hoảng lại thăm đến những thứ quan trọng nhất của một Thành trì. Đó là lương thảo tài nguyên.
Có thư đóng dấu Thành chủ của Lâm Thiên, Từ Hoảng là có thể tùy ý đi lại trong thành.
Hắn tới thăm nhà kho.
Nhìn thấy các loại tài nguyên chất đầy cả trăm cái nhà kho thì là thực sự trợn tròn mắt.
Lương thực một kho lớn tiếp một kho lớn. Ước chừng cũng có mấy chục kho. Cũng không biết là bao nhiêu vạn bao.
Các loại tài nguyên khác cũng có rất nhiều.
Vũ khí trang bị không có bao nhiêu. Bất quá các loại khí giới thì là chồng chất.
Nhớ tới Thành nhỏ ven sông chỗ bến thuyền, Từ Hoảng cũng đến đó thăm thú.
Trong thành nhỏ không có gì nhiều. Một hàng dài không đếm hết nhà kho cùng với hơn ngàn con ngựa chiến loại tốt. Ngoài ra gia súc gia cầm chạy đầy đất....
Một cái huyện thành lại có nhiều như vậy các loại tài nguyên vật tư... Thực sự là không thể tưởng tượng nổi.
Phủ Thành chủ trong thư phòng
Lâm Thiên cười cười hỏi
- 3 ngày nghỉ ngơi hẳn là đủ a. Công Minh đã có thể nhận nhiệm vụ?
- Thành chủ tin tưởng giao phó, Minh bất cứ lúc nào cũng có thể ra sức.
Từ Hoảng chắp tay mà nói.
- Tốt lắm.
Lâm Thiên từ trên ghế đứng dậy, tay cầm một tờ giấy
- Như vậy Công Minh trước tiên ủy khuất làm tiểu đội trưởng tiểu đội Thủy quân lục chiến a. Đợi cho chiến công đầy đủ phục chúng rồi thì thăng chức làm Bộ trưởng Bộ quốc phòng.
- Thủy quân lục chiến, có thể đánh cả trên bộ cùng trên sông.
- Tiểu đội số lượng 1000 người. Công Minh chỉ có thể tuyển chọn từ những người đi theo mình trước đó.
- Doanh trại ta đã cho xây dựng ở ngoài thành. Vũ khí trang bị không lâu sau đó các công xưởng sẽ sản xuất đưa tới. Ừm...Liền sử dụng bộ vũ khí trang bị Bộ binh a.
- Công Minh sau đó có yêu cầu gì thì nói.
- Cái này là công văn thành lập tiểu đội.
Cười nói đi đến trước mặt Từ Hoảng, Lâm Thiên đưa tờ giấy tới.
- Cảm tạ Thành chủ tín nhiệm giao trọng trách. Minh thề sẽ cố gắng hết sức, đến chết mới ngừng.
Mặc dù có trí nhớ trước đó, nhưng Từ Hoảng trong lòng vẫn là lặng lẽ cảm động.
Thành chủ là rất coi trọng hắn.
Tin tức hắn đã đọc. Bộ trưởng Bộ quốc phòng là thống lĩnh, có quyền điều động toàn bộ lực lượng quân sự trong Thành.
Chính mình dù trong lịch sử làm ra chút chiến công, thế nhưng vừa mới mấy ngày còn là Thủy tặc....
Mới gia nhập, không có chiến công nhưng lại trực tiếp được giao quân quyền. Thống binh ngàn người.
Ngàn người này không nhiều, bất quá đã là nhiều so với Lâm Gia Thành. Còn là thủ hạ cũ của mình chọn dựng thành.
Bây giờ không thể mang quá khứ ra để so sánh. Chính mình thân phận cũng không phải là quá khứ người thân phận.
Cái thời đại này có chắc chính mình sẽ trở thành người nổi bật?
Được coi trọng, được hứa hẹn chức vị cực cao... Chính mình coi như là tâm phúc Đại tướng rồi... Đã từng lão tướng Từ Hoảng vậy mà lòng sinh ra cảm động...
....
Lâm Gia Thành: 1 cấp huyện thành
Nhân khẩu: 44546
Kinh tế: 75
Trị an: 65
Dân tâm: 80
Quân sự: 65
Kiến trúc: Tiệm rèn, Tiệm may, Xưởng mộc, Bến thuyền, Xưởng đóng thuyền, Quặng mỏ....
Quá nhanh quá nguy hiểm.
Lâm Thiên từ chỗ Mộ Nam nghe được thông tin Lâm Gia Thành sau thì liền đánh giá như vậy.
Mấy ngày thời gian, nhân khẩu tăng 2 vạn người. Còn lấy được 1 tên Danh tướng, hai ngàn binh tinh nhuệ.
Ngoài ra còn có khá nhiều những người có tài trong các lĩnh vực.
Dựa theo báo cáo, chỉ cần thời gian rèn rũa, những người này chắc chắn sẽ có thể trở thành trụ cột....
Bất quá lãnh địa tăng vụt nhân khẩu cùng nhân tài để cho Lâm Thiên vừa vui vừa lo nghĩ lấy.
Nhiều người cần tiêu nhiều bạc.
Ngoại trừ buôn bán vũ khí ra lãnh địa cũng không có gì bán ra ngoài kiếm tiền.
Chính mình cần phải tìm cách, tìm vài thứ buôn bán được cho dân bản địa rồi mua về.
Những thứ này có thể không kiếm được nhiều tiền như bán vũ khí. Bất quá mưa dầm thấm lâu, thị trường ổn định là được...
....
Đến hẹn, Lâm Thiên đi tới huyện thành Nam Dương gặp Huyết Sắc Tường Vi bang hội.
Lần này đúng giờ mà đến là Vãn Tình cùng Trương Ninh Nhi hai người.
- Mộ Vũ, chúng ta bán đấu giá năng lực không kém Tiên Nữ Hội a?
- Huyết Sắc Tường Vi bang hội năng lực người người đều biết.
- Lần này đấu giá được... Trừ đi trước đó tiền cọc 1000 lượng vàng. Thêm vào lần này tiền cọc.... Tổng cộng 3000 lượng vàng.
Lâm Thiên nghe vậy thì gật đầu. Liếc mắt ra hiệu cho Hoa Mộc Lan kiểm đếm.
Chính mình sau đó thì từ trong ngực lấy ra một xấp bản vẽ
- Chỗ này có 20 tấm bản vẽ. Trong đó có 1 tấm bản vẽ thang mây...
- Thang mây? Thứ đồ này tương đương hiếm có a. Mấy cái lãnh địa bán ra đều muốn giới hạn số lượng.
Trương Ninh Nhi cầm lấy xấp bản vẽ. Miệng thì cười nói
- Mộ Vũ ngươi cũng rất mãnh đi. Rốt cuộc đã đánh bao nhiêu cái Sơn trại Thủy trại?
- Chuyện này không tiện nói.
Lâm Thiên lắc đầu, cười cười nói
- Giờ này tuần sau sẽ có một tấm bản vẽ tường vây gỗ bản vẽ. Cao 4-5m loại kia. Hy vọng mọi người sớm làm ra chuẩn bị.
- Cấp mấy Sơn trại mà bạo cả bản vẽ tường vây cao như vậy?
Nghe vậy không chỉ Trương Ninh Nhi, Vãn Tình cũng là kích động.
- Hội trưởng, chuyện này không thể nói.
- Thật keo kiệt.
Trương Ninh Nhi nghe vậy thì bĩu bĩu môi
Lâm Thiên không thèm để ý mà nói
- Bí mật kinh doanh. Làm gì có chia sẻ cho người, keo kiệt hay không?
- Hứ...
- Được rồi, chúng ta tạm biệt tại đây a.
Thấy Hoa Mộc Lan gật gật đầu, Lâm Thiên cười khẽ nói
- Hy vọng lần sau gặp mặt, Huyết Sắc Tường Vi mọi người có thể mang đến càng nhiều hơn vui mừng...