Vương Phi An Nhàn

Chương 1: 1



 

Khi thánh chỉ ban hôn ta cho Tấn vương truyền đến Giang Nam, mẫu thân ta lo lắng đến bạc đầu.

 

Chỉ vì Tấn vương có một thị thiếp vô cùng sủng ái. Nghe nói thị thiếp đó là người công lược, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nàng ta đã dùng hết điểm tích lũy để chữa khỏi bệnh chân cho Tấn vương, lưu lại thế giới này.

 

Tấn vương thậm chí không tiếc bị hoàng đế trách phạt, cũng muốn hứa hẹn với nàng ta cả đời chỉ có hai người.

 

Nếu ta gả đến kinh thành, nhà sinh mẫu cách xa ngàn dặm. Đến lúc đó ta ở trong vương phủ không được sủng ái, e rằng sẽ rơi vào cảnh khó khăn.

 

Nhưng hoàng đế kim khẩu ngọc ngôn, chuyện hôn sự đã được định đoạt. Mẫu thân chỉ có thể vì ta mà lo liệu mọi việc, trù tính sắp đặt.

 

Ta hiểu nỗi lo lắng của mẫu thân, nhưng cũng thản nhiên chấp nhận cuộc hôn nhân này.

 

Phụ thân ta vốn là quan kinh thành. Sau khi bị điều ra ngoài làm tri phủ, mười mấy năm không được trở về.

 

Những năm nay ông ấy cần cù chăm chỉ, lập được không ít thành tích chính trị. Vẫn luôn muốn trở về kinh thành nhậm chức, chỉ tiếc là không có cơ hội thích hợp.

 

Chuyện hôn nhân này không thể tránh khỏi. Phụ thân ta tuy lo lắng cho ta, nhưng càng cảm thấy đây là một cơ hội.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ta hiểu phụ thân ta. Hoàng đế có thể ban hôn ta cho Tấn vương, chứng tỏ người vẫn chưa quên phụ thân ta. Nếu ta vào kinh làm vương phi, có thể tìm cơ hội để xoay xở. Phụ thân ta cũng không phải là không có khả năng trở về kinh thành.

 

Từ nhỏ phụ mẫu đã yêu thương ta, cho ta ăn ngon mặc đẹp, chỉ hận không thể đem tất cả những thứ tốt nhất trên đời cho ta. Nhưng cũng không hề nuông chiều, đối với ta vừa nghiêm khắc vừa yêu thương.

 

Phụ thân ta tốn rất nhiều công sức, mời đại nho nổi tiếng đến khai tâm trí cho ta, còn tận tình chỉ dạy ta tập viết. Mẫu thân ta dạy ta hiểu biết đạo lý, truyền dạy hết những kỹ năng quản gia tính sổ, quản lý nội trạch. Tất cả là để ta có chỗ dựa, sau này không bị thiệt thòi.

 

Gả vào kinh thành, mẫu thân ta thật sự không yên lòng. Ngoài của hồi môn hậu hĩnh, bà còn cho ta thêm một hộp ngân phiếu, để ta tiện bề lo liệu mọi việc sau khi vào vương phủ. 

 

Phụ thân ta cũng viết một bức thư, lại gửi thêm bạc, nhờ bạn cũ ở kinh thành chăm sóc ta. Ta vô cùng cảm niệm ơn dưỡng dục dạy dỗ của phụ mẫu.

 

Trước kia là phụ mẫu luôn lo lắng cho ta. Giờ đây, cũng đến lúc ta ra sức vì gia đình rồi.

 

Hoàng đế nghĩ đến đường sá xa xôi, bèn cho phép ta đến kinh thành, ở phủ Đại trưởng công chúa chờ gả.

 

Đại trưởng công chúa là cô ruột của hoàng đế, thời trẻ từng cứu hoàng đế một mạng. Lại cùng phò mã đầu bạc răng long, con cháu đầy đàn. Là một lão nhân gia đức cao vọng trọng, thập toàn thập mỹ.

 

Được ở phủ Đại trưởng công chúa chờ gả, là một khởi đầu tốt đẹp. Ta nắm bắt cơ hội, kết giao với Đại trưởng công chúa. Như vậy, ở kinh thành lại có thêm một tầng bảo đảm.

 

Ngày thành hôn, mười dặm hồng trang theo ta được rước vào vương phủ. Mọi nghi thức đều tiến hành đâu ra đấy. Ta ngồi trên giường cưới, lẳng lặng đợi Tấn vương.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com