Xử Gọn Nhà Bạn Trai Tham Lam

Chương 11



22

 

Tôi mất cả một đêm để suy nghĩ.

 

Những hành vi từng khiến tôi thấy quái đản, giờ nghĩ lại lại thấy hoàn toàn hợp lý.

 

Nhà người ta từng "ăn tuyệt hậu" rồi, mà lại còn ăn rất thành công, vô cùng kín kẽ.

 

Vậy nên bọn họ mới chủ quan khi thấy nhà tôi là miếng mồi béo bở, nghĩ có thể dễ dàng nuốt trọn.

 

Tôi nằm trên giường, đầu óc hết hiện lên vẻ giả tạo và độc đoán của bố mẹ Lỗ Thích, lại đến bộ dạng hung hăng lấn lướt của Lỗ Thích, cuối cùng chỉ còn gương mặt bọn côn đồ hôm đó vây quanh tôi mà cười dâm đãng…

 

Tôi choàng tỉnh giữa đêm.

 

Đúng lúc đó, điện thoại hiện lên thông báo mới.

 

Lỗ Thích lại có động tĩnh mới trên một diễn đàn hỏi đáp.

 

Hắn đã thả tim cho mấy bài trả lời được yêu thích về chủ đề “làm sao để cai cờ bạc”.

 

Bầu trời ngoài cửa sổ đã sáng.

 

Tôi quay sang nói với bố:

 

“Bố ơi, sói là loài sống theo bầy.

 

“Nếu chúng ta chia rẽ được cả bầy, rồi bắt từng con một khi chúng lạc đàn… g.i.ế.c lần lượt từng con, được không bố?”

 

23

 

Trong toàn bộ kế hoạch "ăn tuyệt hậu" nhà tôi của nhà Lỗ Thích, sơ hở lớn nhất chính là Lỗ Thích.

 

Hắn ta thực sự chẳng có nội hàm gì, cố gắng giả vờ nho nhã được vài tháng là lộ nguyên hình — hẹp hòi, ích kỷ.

 

Cũng vì vậy mà tôi không chịu nổi, muốn chia tay.

 

Sau đó mới có một loạt những hành động tưởng như kỳ quặc nhưng thực chất là tìm cách “vá víu” của bố mẹ hắn.

 

Muốn báo thù, thì điểm đột phá đương nhiên phải bắt đầu từ Lỗ Thích.

 

Giờ muốn điều tra tình hình nhà Lỗ Thích gần như chẳng cần tốn chút sức nào.

 

Bố mẹ hắn ngày nào cũng cãi nhau, đánh nhau, làm phiền hàng xóm đến mức bị báo cảnh sát mấy lần.

 

Lỗ Thích thì thường xuyên không có mặt ở nhà.

 

Người ta nhiều lần thấy hắn xuất hiện trong các tụ điểm chơi mạt chược.

 

Hắn đã nghiện cờ bạc, đến mức không thắng không nghỉ.

 

Mẹ Lỗ đến tận sòng mạt chược lôi hắn về, lại bị chính con trai đẩy ngã.

 

Lỗ Thích chửi ầm lên, rằng nếu không phải vì bố mẹ làm hắn mất mặt, thì hắn đã chẳng thành ra nông nỗi này.

 

Mẹ Lỗ khóc, Lỗ Thích cũng khóc.

 

Nhưng chẳng ai thương hại.

 

Ngay cả những bà thím từng thân thiết với nhà hắn cũng chỉ đứng bên xem trò vui.

 

Lỗ Thích không biết rằng, nói đến “ăn tuyệt hậu”, sòng mạt chược mới thật sự là chuyên nghiệp.

 

Tôi chỉ nhờ mấy bà thím từng đến nhà tôi chơi, giờ rảnh rỗi tới quán mạt chược tán gẫu dăm câu chuyện nhà họ Lỗ, thế là ông chủ sòng đã chú ý ngay đến Lỗ Thích – một con cừu béo cô đơn, đang trống rỗng, có nhà có cửa, bố mẹ sắp ly hôn, gia đình sắp sụp đổ, tâm thần lại bất ổn.

 

Ha… đúng là một con mồi tuyệt vời.

 

24

 

Trong vài ngày tiếp theo, Lỗ Thích như thể được thần bài nhập, tung hoành ngang dọc trên bàn mạt chược.

 

Hoàn toàn không hay biết, cha mẹ hắn đã bắt đầu rao bán cửa hàng và căn nhà họ đang ở.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ba Lỗ từ sau khi xu hướng tính dục bị phanh phui, cũng chẳng muốn tiếp tục chịu đựng nữa.

 

Chỉ mong ly hôn càng sớm càng tốt để được sống tự do.

 

Mẹ Lỗ thì đã già đến mức không còn ra dáng, giờ chỉ muốn mau chóng bán hết tài sản trong tay để giành được lợi ích lớn nhất cho bản thân.

 

Nhất Phiến Băng Tâm

Hai người bọn họ không hẹn mà cùng giấu Lỗ Thích, sợ rằng vào lúc mấu chốt này hắn lại gây rắc rối gì.

 

Những nhóm người đến xem nhà và cửa hàng do môi giới dẫn tới, cuối cùng dĩ nhiên đều là người tôi thuê.

 

Về giá cả, tôi ép rất gắt.

 

Mấy nhóm đến xem nhà, cửa hàng đều là diễn viên tạm thời tôi thuê, trước mặt chê bai nhà và cửa hàng đến mức không ra gì.

 

Ba Lỗ Mẹ Lỗ nóng lòng muốn bán, cuối cùng cắn răng bán ra với mức giá thấp hơn 1/3 giá thị trường.

 

Đợi đến khi Lỗ Thích thắng chán rồi về nhà, thứ chào đón hắn chỉ là căn nhà trống trơn, cùng hai người cha mẹ đang thu dọn hành lý:

 

“Các người ly hôn thì ly hôn, có gì to tát đâu. Không có các người, lão tử vẫn sống phơi phới!”

 

Lỗ Thích thắng được ít tiền, lập tức kiêu ngạo.

 

Nhưng lúc này, cha mẹ hắn cũng chẳng rảnh đi dạy hắn làm người.

 

Vợ chồng trung niên đường ai nấy đi, xách hành lý lên, ai về nhà nấy.

 

Ba Lỗ đương nhiên đi tìm bạn trai nhỏ.

 

Mẹ Lỗ thấy chồng là gay, con thì nghiện cờ bạc, cũng nhanh chóng tìm một cậu bạn trai trẻ để an ủi trái tim tổn thương của mình.

 

Vận đỏ của Lỗ Thích cũng chấm dứt, bắt đầu thua liền liền.

 

Người ta nói “Mười người đánh bạc, chín người thua”, một khi dính vào cờ b.ạ.c thì đa phần là không cứu nổi.

 

Thêm chuyện cha mẹ ly hôn, xung quanh Lỗ Thích không còn lấy một người để khuyên răn hắn.

 

Hắn càng đánh càng thua, cuối cùng đến chiếc đồng hồ vàng mẹ để lại cũng đem đi cầm để gỡ vốn.

 

Nhưng làm gì có chuyện để Lỗ Thích có cơ hội gỡ vốn, tiền cha mẹ để lại cũng tiêu sạch, cuối cùng nợ nần ở sòng mạt chược lại ngày một nhiều...

 

25

 

Ba tôi hỏi tôi:

 

“Sau khi mua lại căn nhà đó, con định tính sao?”

 

Tôi nhất thời cũng chưa nghĩ ra.

 

Ba đưa tôi xem một tờ báo cũ từ gần mười năm trước.

 

Trên đó đưa tin về một người mẹ đơn thân vì quá đau buồn sau cái c.h.ế.t của con gái mà nhảy lầu tự tử.

 

Tôi liếc qua địa chỉ, chính là địa chỉ nhà cũ của nhà Lỗ Thích.

 

Trong bài báo viết, người mẹ có một cô con gái bị hen suyễn, do ở nhà không có ai trông nom, lên cơn hen mà tử vong.

 

Người mẹ vì quá đau lòng, đã chọn cách nhảy từ ban công nhà mình để kết thúc sinh mệnh.

 

Ba tôi nói: “Người mẹ này chính là chủ sở hữu trước đây của căn nhà đó. Trước khi chết, không biết vì lý do gì mà bà ấy đã sang tên căn nhà cho ba của Lỗ Thích.”

 

Mẹ đơn thân, con gái bị hen suyễn, lại thêm ba của Lỗ Thích...

 

Không hiểu sao trong đầu tôi lại chợt lóe lên hình ảnh ông ta cố tình hút thuốc trong phòng khách nhà tôi.

 

“Ăn tuyệt hậu...”

 

Ba tôi lắc đầu.

 

“Chuyện này càng không có chứng cứ. Nhưng sự thật là người thân của người mẹ ấy đã kiện nhà họ Lỗ suốt nhiều năm, nhà họ Lỗ thì cứ chối, chối đến khi người thân của bà ấy già c.h.ế.t hết, thì căn nhà liền thành của họ.”

 

Tôi cảm thấy sống lưng lạnh toát.

 

Cũng phải thôi, ổ sói thì làm sao mà không có m.á.u được chứ?