Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 11



 

Hắn thấy nàng không chịu thừa nhận, liền ép nàng cùng đi đến hiện trường vụ việc, để nàng lộ sơ hở. Bất kể dùng cách nào, hắn cũng phải khiến nàng thừa nhận, đúng không?

 

"Đi thôi." Giọng Kỳ Yến lại vang lên, sự kiên quyết trong lời nói đã không cho phép nàng từ chối.

 

"Nếu biểu ca đã nói vậy, vậy chúng ta đi thôi." Vệ Trăn khẽ nói.

 

Hai người một trước một sau bước ra khỏi điện. Rèm trúc được vén lên, ánh xuân chiếu lên người, bóng đổ dài phía sau.

 

Chưa đi được mấy bước, một bóng dáng quen thuộc đã hiện ra trước mắt.

 

Vệ Lăng thấy Kỳ Yến, mắt đầy kinh ngạc: "Vừa nãy đi tìm huynh không thấy, không ngờ huynh lại ở đây. Huynh và a tỷ của ta đang đi đâu vậy?"

 

"Có một số chuyện cần nói riêng với nàng." Kỳ Yến không dừng lại chút nào.

 

Vệ Lăng khó hiểu, lại nhìn về phía Vệ Trăn.

 

Vệ Trăn nhất thời không tiện tiết lộ chuyện này cho hắn, nàng lắc đầu, bước nhanh theo sau Kỳ Yến.

 

Vệ Lăng nhìn bóng lưng hai người rời đi, lông mày nhíu chặt, chỉ cảm thấy hai người này có chuyện giấu hắn.

 

Sáng nay Kỳ Yến mang một chiếc khuyên tai ngọc trai đến trước mặt hắn, hỏi có phải của a tỷ hắn không, không nhắc đến chuyện gì khác.

 

Hai người này từ trước đến nay vốn không liên quan gì đến nhau, sao nay lại ở cùng một chỗ? Thật sự rất kỳ lạ.

 

Bên kia, Vệ Trăn và Kỳ Yến đi trên con đường nhỏ trong trì uyển, dọc đường các cung nhân đều cúi đầu hành lễ.

 

Vệ Trăn đi sau hắn nửa bước, nhìn nghiêng mặt người phía trước.

 

"Biểu muội có biết Cảnh Khắc đảm nhiệm chức vụ gì trong triều không?" Hắn hỏi.

 

"Quản lý hình phạt, phụ trách ngục tụng."

 

"Đúng vậy, Cảnh Khắc thủ đoạn sắc bén, hành sự tàn bạo, từ trước đến nay những phạm nhân bị đưa đến tay hắn, không ai là không khai ra, bất kể là dùng thủy hình, roi hình, hay thậm chí là lăng trì. Hôm nay những người giúp điều tra cũng là thuộc hạ của hắn, phong cách làm việc nhất quán."

 

"Biết thủy hình là gì không?" Hắn nghiêng đầu hỏi.

 

Rõ ràng là một hình phạt tàn nhẫn như vậy, nhưng lại được hắn kể ra một cách nhẹ nhàng.

 

Vệ Trăn càng nghe sắc mặt càng trắng bệch, trong lòng biết hắn nói như vậy, chẳng qua cũng chỉ muốn hù dọa nàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Đến noãn điện rồi," Vệ Trăn chuyển sang chủ đề khác: "Biểu ca tìm được manh mối gì chưa?"

 

Thị vệ đứng gác ở cửa nhường đường cho hai người.

 

Trong điện vẫn giữ nguyên hiện trường lúc xảy ra sự việc, không có người khác.

 

Vừa bước qua ngưỡng cửa, một cảm giác khó chịu không thể tả được dâng lên trong lòng Vệ Trăn, tầm mắt nàng lay động, dường như quay trở về cảnh tượng ngày hôm qua, đầu ngón tay cũng run rẩy theo.

 

"Biểu muội?"

 

Vệ Trăn sắc mặt tái nhợt, hoàn hồn lại, phát hiện Kỳ Yến đang nhìn nàng chằm chằm.

 

Vệ Trăn nói: "Không sao, đi thôi."

 

Kỳ Yến đưa nàng đến bên giường: "Manh mối đương nhiên đã tìm được rồi. Hiện tại có mấy điểm đáng ngờ sau đây, thứ nhất là Cảnh Khắc ngã xuống bên giường, tại sao y lại ăn mặc không chỉnh tề, giường chiếu lộn xộn, thứ hai là cổ Cảnh Khắc bị vật sắc nhọn làm bị thương ..."

 

Hắn dừng lại, đôi mắt đen láy nhìn nàng: "Người khác nói là do thích khách làm bị thương, nhưng ta lại nghĩ bọn họ dù có thất thế ở chỗ Quân thượng cũng không đến nỗi phải dùng loại hung khí này, đ.â.m quá nông, lại không trúng chỗ hiểm, giống như vật dụng như trâm cài tóc của nữ nhân hơn."

 

Vệ Trăn đi đến bên cửa sổ, hàng mi đen láy khẽ rung, lẩm bẩm: "Còn gì nữa…"

 

Kỳ Yến nói: "Thứ ba là, sau khi tìm kiếm, quả thật đã phát hiện một số dấu vết có thể có của nữ nhân. Ví dụ như chiếc khuyên tai ngọc trai đã cho nàng xem trước đó, dấu son môi trên giường, và…"

 

"Trên cột giường có một số vết cào. Ta nghĩ nếu là do nữ nhân đó để lại, thì trên móng tay của nàng chắc chắn cũng sẽ có dấu vết."

 

Vệ Trăn cụp mắt xuống, nhìn thấy ngón út của bàn tay trái mình, trên móng tay hơi nứt ra một vết.

 

Vừa nãy hắn xem tay nàng, chính là vì muốn xem cái này sao?

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Tiếng bước chân của hắn đi về phía nàng, chuỗi ngọc đeo quanh người va vào nhau, phát ra tiếng kêu leng keng nhẹ nhàng.

 

"Nhưng giữa nam nữ sức lực chênh lệch, nếu là do nữ nhân đó làm, làm sao có thể hạ gục một nam nhân cao tám thước?" Vệ Trăn đưa ra một câu hỏi như vậy.

 

Vệ Trăn đang hỏi hắn, cũng là đang hỏi chính mình.

 

Từ sau khi sự việc xảy ra, nàng đã luôn né tránh việc hồi tưởng lại mọi chuyện trong noãn điện, nhưng giờ đây khi thực sự ở trong đó, nàng mới mơ hồ nhận ra điều gì đó không đúng.

 

Từ trước đến nay, nàng vẫn nghĩ là Cảnh Khắc đã đổi huân hương trong điện thành t.h.u.ố.c mê, nhưng lúc đó chính hắn cũng đã hôn mê, chẳng lẽ hắn không biết d.ư.ợ.c tính của loại t.h.u.ố.c đó lớn đến mức nào sao?

 

Hơn nữa, tại sao bên ngoài điện lại không có một thị vệ nào canh gác?