Cảnh Khắc dẫu quyền thế lớn, nhưng đây là Chương Hoa ly cung, tiệc cung do Thái tử hoàn toàn phụ trách, bên ngoài đều là người của Thái tử, tay của Cảnh Khắc dù thế nào cũng không thể vươn tới đây.
Hắn làm sao có bản lĩnh làm được như vậy?
Tư tưởng của Vệ Trăn rối như tơ vò, nàng hỏi: "Trên cung yến, khắp mọi nơi đều có cung nhân canh gác, chẳng lẽ không có cung nhân nào chứng kiến ai đã đến noãn điện sao?"
Đêm qua Vệ Trăn rời khỏi tiệc, là một thị nữ chỉ đường cho nàng, nói có thể đến nơi này nghỉ ngơi thay y phục.
"Có." Kỳ Yến nói: "Đêm qua hình như có một cung nữ tên Nguyệt Oanh, trực gác gần noãn điện này."
Đúng lúc đó, ngoài điện vang lên một tiếng bước chân dồn dập.
"Thiếu tướng quân!"
Hai người cùng nhìn ra ngoài cửa.
Thị vệ kia sắc mặt hoảng hốt đứng ngoài điện, mồ hôi lạnh chảy đầy đầu.
"Sao vậy?" Kỳ Yến hỏi.
"Thiếu… thiếu tướng quân, cung nữ mà thuộc hạ đi tìm, đã được phát hiện c.h.ế.t đuối trong giếng."
Kỳ Yến sắc mặt trầm xuống: "Đưa ta đi xem."
**
Tong trì uyển, vài binh lính vây quanh một cái giếng hoang.
Khi Vệ Trăn và Kỳ Yến đến, t.h.i t.h.ể nữ nhân đó vừa được vớt lên. Thi thể đã bị ngâm nước đến sưng phù, trên người có thể thấy vết thắt và vết lở loét, tình trạng t.h.ả.m khốc, nhìn vào mà kinh hãi.
Một cơn buồn nôn dâng lên trong bụng Vệ Trăn, nàng quay lưng lại, thân hình chao đảo, nắm chặt lấy tay áo người bên cạnh.
Kỳ Yến đưa tay đỡ nàng.
Vệ Trăn run rẩy tay, nói: "Ta biết thiếu tướng quân vẫn luôn nghi ngờ ta đã làm thương Cảnh Khắc Điện hạ, nhưng đêm qua ta nhiễm phong hàn, vẫn luôn nghỉ ngơi trong phòng, làm sao có thể kéo người đến cái giếng hoang này mà dìm c.h.ế.t được?"
"Ta biết." Kỳ Yến lạnh lùng nhìn t.h.i t.h.ể đó.
Hắn đi đến bên cạnh t.h.i t.h.ể nữ nhân đó, cúi người xuống lật xem.
Vị quan phụ trách kiểm tra t.h.i t.h.ể nói: "Người này c.h.ế.t vào đêm qua, đầu bị đá đập, sau gáy m.á.u thịt be bét, hung thủ đưa người đến đây rồi đẩy xuống, còn dùng đá lấp kín miệng giếng, quả là thủ đoạn tàn độc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kỳ Yến định kiểm tra thêm một chút, một bàn tay từ phía sau duỗi ra, kéo hắn sang một bên.
Vệ Trăn cúi đầu, đôi vai gầy gò khẽ run rẩy, đợi đến khi bình tĩnh lại mới ngẩng đầu lên nói: "Thiếu tướng quân, ta nghĩ đến một chuyện, ngài không thấy kỳ lạ sao? Tại sao khi Cảnh Khắc bị ám sát, bên ngoài điện lại không có một thị vệ nào, ngay cả sau đó cũng phải rất lâu mới có người phát hiện hắn ngã trong vũng máu. Theo lý mà nói, là cung yến do Thái tử phụ trách…"
Lời của Vệ Trăn đột nhiên ngừng lại.
Ánh mắt của Kỳ Yến cũng trầm tĩnh, sau đó nói: "Nàng muốn ta điều tra những thị vệ trực ban đêm đó sao?"
"Đúng vậy, bắt đầu từ bọn họ có lẽ có thể tìm được manh mối."
Kỳ Yến sắc mặt căng thẳng, nhìn thi thể, gật đầu đồng ý: "Ta đưa nàng về trước."
Vệ Trăn vốn tưởng chỉ là Cảnh Khắc có ý đồ bất chính với nàng, nhưng chuyện liên quan dường như phức tạp hơn nàng tưởng rất nhiều, giống như có ai đó đang thao túng mọi thứ từ phía sau.
Trên đường đi, Vệ Trăn vẫn suy nghĩ về chuyện này, khi đến sân viện của Vệ gia, một giọng nói trong trẻo, quyến rũ gọi Vệ Trăn lại.
"A tỷ."
Vệ Trăn quay đầu lại, chỉ thấy dưới gốc cây đào có một bóng dáng nữ nhân xinh đẹp. Hoa đào bay lả tả, rơi trên mái tóc nàng, làm nổi bật khuôn mặt nàng đẹp như hoa đào.
Người đến là kế muội của Vệ Trăn, Nhị tiểu thư Vệ gia, Vệ Dao.
"Thiếu tướng quân cũng ở đây sao?"
Kỳ Yến lãnh đạm gật đầu: "Vệ Nhị tiểu thư."
Khác với vẻ đẹp rực rỡ như hoa đào của Vệ Trăn, Vệ Dao thừa hưởng ngũ quan dịu dàng của mẹ, dung mạo thanh tú và tươi sáng, khí chất như dòng nước mùa xuân tháng ba, toát lên vẻ ấm áp nhẹ nhàng.
Hai người họ không phải cùng mẹ sinh ra, từ trước đến nay mối quan hệ vẫn lạnh nhạt, nước sông không phạm nước giếng.
"A tỷ, đêm qua tỷ đi đâu vậy?"
Lời nói ấy khiến bước chân Vệ Trăn khựng lại, nàng quay đầu nhìn.
Vệ Dao mắt trong veo, giọng nói dịu dàng, vẻ mặt ngoan ngoãn: "A huynh nói với ta, lúc đó tỷ không ở trong yến tiệc, trước sau đã rời đi suốt hơn nửa canh giờ…"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Trăn nhận ra ý đồ bất thiện của người đến: "Đêm qua ta vẫn luôn ở trong tẩm điện, trong thời gian đó thiếu tướng quân đã dẫn binh đến lục soát, không có bất kỳ điều gì bất thường, muội nói vậy là có ý gì?"
Vệ Dao nhìn Kỳ Yến. Kỳ Yến im lặng, không phủ nhận.
Vệ Dao nở một nụ cười: "Không có gì. Chẳng qua đêm qua a tỷ không rõ tung tích, bên ngoài lại binh đao loạn lạc, ta có chút lo lắng cho a tỷ thôi, nếu a tỷ đã nói như vậy, vậy chắc chắn là không có chuyện gì lớn, ta sẽ không làm phiền a tỷ nữa."