Hắn vừa dùng nước giếng dội người, chiếc quần lót lụa trắng phía dưới đã ướt sũng, chỉ một lớp vải mỏng dính ướt át vào đùi, phải đợi gió thổi một lúc cho khô mới quay vào.
Kỳ Yến đứng ngoài khá lâu, chiếc quần đã khô được một nửa, sự nóng bức trong người cũng từ từ tan đi, mới quay vào trong nhà.
Thiếu nữ nằm ở phía ngoài. Hắn nằm xuống bên cạnh nàng, cảm nhận nàng khẽ cựa mình.
"Nàng vẫn chưa ngủ sao?" Kỳ Yến hỏi.
Chiếc giường này rất nhỏ, Vệ Trăn xoay người lại, thân thể bất chợt dán vào Kỳ Yến. Nàng nhận ra điều không ổn, khẽ nhích người lùi lại, nhưng không biết phía sau đã là mép giường, nửa người suýt chút nữa thì trượt ra ngoài.
Trước khi nàng kịp ngã xuống, Kỳ Yến kịp thời đưa tay ra kéo nàng lại.
Ngực nàng đầy đặn va vào n.g.ự.c hắn, khiến lồng n.g.ự.c Kỳ Yến chấn động.
Đêm hè oi bức, hắn trở về không mặc áo đã nằm xuống, lúc này hai người dựa vào nhau trong bóng tối, đều có thể cảm nhận được đường cong và hình dáng của đối phương.
Lồng n.g.ự.c Kỳ Yến như có một ngọn lửa, thân thể của cô gái thì mềm mại như nước, dường như có thể làm dịu đi sự nóng bức khắp người hắn. Tóc nàng đen nhánh mềm mại, cổ nàng mát lạnh, khiến người ta không kìm được muốn vuốt ve xem cảm giác thế nào.
Hai người cứ thế lặng lẽ dựa vào nhau, không ai động đậy.
Vệ Trăn chỉ cảm thấy sống lưng lơ lửng, một nỗi bất an khó tả, nàng khẽ nhích người về phía trước, lại gần hắn hơn, lần này cả người nàng hoàn toàn nằm trọn trong vòng tay hắn, hơi nóng từ người hắn bao trùm lấy nàng, giam nàng trong không gian nhỏ bé này.
Nàng muốn thoát khỏi vòng tay Kỳ Yến, nhưng lưng nàng lơ lửng, chỉ cần sơ suất một chút là sẽ ngã xuống, cái gọi là "chạm một sợi tóc mà động toàn thân" chính là như vậy. Nàng sợ rằng nếu mình cử động, lại sẽ xảy ra tình huống lúng túng như lúc trước, lúc nàng không nhìn thấy gì đã sờ loạn lên eo bụng hắn.
Tay Vệ Trăn đặt trên cánh tay hắn, không dám động đậy chút nào, buộc mình phải ngủ.
Trong màn đêm tĩnh mịch, dưới gầm giường vang lên tiếng sột soạt.
Vệ Trăn ban đầu muốn phớt lờ, nhưng âm thanh đó cứ vương vấn bên tai nàng, không thể nào bỏ qua được, nàng nói: "Kỳ Yến, trong nhà này có chuột sao?"
Nàng dựa sát vào trong hơn, Kỳ Yến cảm nhận được nàng dán chặt hơn, nói: "Không phải chuột, là một con chim sẻ, vừa nãy bay vào nhà, rồi lại bay đi rồi."
Cô gái trong vòng tay khẽ thở phào một hơi, ngồi dậy chuẩn bị xoay người.
Chỉ nghe thấy tiếng vải vóc ma sát với thành giường phát ra âm thanh rất nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng chiếc giường lại nhỏ như vậy, nàng muốn trở mình thì làm sao có thể không chạm vào Kỳ Yến?
Chân dài của nàng chạm vào đầu gối hắn, n.g.ự.c nàng lướt qua khuỷu tay hắn, trong khoảnh khắc, cánh tay hắn tê dại, toàn thân căng cứng.
Nàng lại hoàn toàn không hay biết, vẫn đang điều chỉnh tư thế ngủ, quay lưng về phía hắn, thân mình nhích ra sau một chút, dán vào lồng n.g.ự.c hắn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Bàn tay Kỳ Yến đặt ở hõm eo nàng, từ từ siết chặt thành nắm đ.ấ.m rồi lại mở ra, đặt lên vòng eo thon gọn của nàng: "Đừng nhúc nhích nữa."
Nàng nghe vậy thì ngừng thở, lồng n.g.ự.c phập phồng, kéo theo cả vòng eo cũng khẽ động, nói: "Được."
Nhưng sức chịu đựng của Kỳ Yến đã gần đến mức giới hạn, lòng bàn tay hắn khẽ véo vào hõm eo nàng một cái, nhẹ giọng: "Không ngủ được sao?"
Thiếu nữ đang bị hắn ôm trong vòng tay bị đau, khẽ bật ra một tiếng từ khóe miệng.
Tiếng kêu ấy mềm mại, dịu dàng, khiến tay Kỳ Yến đặt sau lưng nàng, bất chợt siết chặt lấy vòng eo nàng.
"Vệ Trăn…" Hắn đột nhiên gọi một tiếng, giọng nói trầm khàn, chứa đựng sự kìm nén mãnh liệt.
Trong không khí tràn ngập một hơi thở nguy hiểm.
Bàn tay thon dài của chàng trai đặt lên vai nàng, năm ngón tay ấm áp và mạnh mẽ, xương khớp rõ ràng, men theo hõm cổ nàng lên trên, vuốt ve vành tai, cuối cùng từ từ luồn vào mái tóc dày của nàng.
Một cảm giác vừa nhột vừa tê từ ngọn tóc nàng truyền đến.
Vệ Trăn bị giam trong vòng tay hắn, khoảnh khắc này, chỉ cảm thấy lòng run rẩy, mình như con mồi rơi vào vòng tay thợ săn.
Đầu ngón tay hắn khẽ vuốt ve mái tóc nàng, như thể đang cảm nhận sự mát lạnh và mềm mại của sợi tóc, hoặc cũng có thể đang mượn đó để giải tỏa điều gì đó.
Vệ Trăn khép mi mắt, m.á.u toàn thân như chảy ngược.
Hơi thở nóng bỏng từ đôi môi mỏng của chàng trai phả ra, phủ đầy gáy nàng.
Kỳ Yến dựa vào hõm cổ nàng, bàn tay còn lại đặt ở eo nàng, nắm chặt lấy vạt áo, lòng bàn tay cảm nhận sự mềm mại, mượt mà của lụa, từ từ hấp thụ nhiệt độ mát lạnh từ cơ thể nàng.
Các loại cảm giác khác lạ, khiến lỗ chân lông toàn thân hắn như giãn nở.