Năm đó, Vệ phu nhân vừa gả vào Vệ gia không lâu, trượng phu Vệ Chiêu đã gây tai tiếng, lén lút tư thông với muội muội của Vương hậu, khiến nàng m.a.n.g t.h.a.i trước khi cưới. Đến khi Vệ phu nhân qua đời, chỉ vài tháng sau, Vệ Chiêu liền cưới tân nương vào nhà.
Vì vậy, Vệ gia mới xuất hiện tình huống vô lý là con riêng lại lớn hơn con gái ruột một hai tháng.
Cũng vì Vệ Chiêu hành sự quá hoang đường, lão gia chủ Vệ gia sợ cặp tôn tử tôn nữ này sẽ bị chính cha ruột ghét bỏ, nên đã đón hai người về phương Nam tự mình nuôi dưỡng.
Hai năm trước, lão gia chủ Vệ gia qua đời, trước khi mất chỉ giao phó gia nghiệp cho hai tỷ đệ Vệ Trăn, chứ không giao cho người con trai hôn ám vô năng.
Mà hai tỷ đệ Vệ Trăn cũng được dạy dỗ rất tốt, quả thật có năng lực, hai năm qua đã cai quản đất phong đâu ra đấy.
Mưu sĩ cúi mình: "Điện hạ lúc đó cũng chỉ tiện miệng nhắc đến chuyện hủy hôn, vậy mà Vệ Chương đã tin là thật."
Cảnh Hằng nhắm mắt lại: "Cô không phải chỉ tiện miệng nhắc đến."
Hắn cũng đã thật sự có ý định hủy hôn, cưới Vệ Dao.
Hắn và Vệ Dao là biểu huynh muội, thanh mai trúc mã, tình cảm bao năm không phải một người ngoài như Vệ Trăn có thể so sánh.
Hắn sẽ cho Vệ Dao một danh phận, nhưng không phải bây giờ.
Ít nhất phải đợi Vệ gia phò tá hắn lên ngôi vị, nuốt gọn hết binh mã và đất đai của họ, rồi mới nhả người ra.
"Vệ Chương hành sự lỗ mãng, dẫn đến cục diện này, cô cũng không thể khoanh tay đứng nhìn."
Hắn nghĩ, Cảnh Khắc rất được phụ vương yêu quý, nay tính mạng nguy kịch, chi bằng mình đẩy thêm một chút, xác nhận sự thật hắn bị hại.
Mà Vệ Trăn đã g.i.ế.c Cảnh Khắc, một điểm yếu lớn như vậy rơi vào tay hắn, vậy thì hắn có thể nắm thóp nàng một cách dễ dàng rồi.
Vệ gia nói cho cùng vẫn là nghe theo Vệ Trăn, đúng không?
Thái tử ngồi trong bóng tối, khẽ nhướng mày.
***
Sáng hôm sau, Thái tử rời khỏi tẩm điện, chuẩn bị đi gặp Vệ Trăn.
Chỉ vừa bước ra khỏi sân, trên đường dọc hồ nước, đã bị một thị nữ chặn lại.
"Thái tử Điện hạ, tiểu thư nhà nô tỳ mời ngài đến một chuyến."
Cảnh Hằng nhận ra đây là thị nữ bên cạnh Vệ Dao, ngẩng đầu nhìn về hướng sân của Vệ Trăn: "Cô hiện tại có chút việc..."
"Tiểu thư nhà nô tỳ nói, đã lâu không gặp ngài, chỉ muốn hàn huyên với Điện hạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cảnh Hằng bất lực, nhíu mày nói: "Nàng ở đâu, dẫn cô đi gặp đi."
Nói về phía Thái tử và Vệ Dao gặp nhau, thì bên này Vệ Trăn cũng đang chờ người đến.
Trước khi chia tay hôm qua, Kỳ Yến nói sẽ đi điều tra thị vệ. Vệ Trăn lo lắng kết quả điều tra, dù không quen Kỳ Yến lắm, vẫn phái thân tín của mình chủ động đi hỏi.
Thực ra trong giấc mơ của Vệ Trăn, không có chuyện hai người cùng điều tra hôm qua.
Trong mơ, Vệ Trăn bị cảm lạnh, sốt cao không hạ, lấy lý do thân thể bất tiện để từ chối Kỳ Yến.
Kỳ Yến cầm chiếc khuyên tai ngọc trai đó đi tìm Vệ Lăng. Sau này Vệ Lăng nói lại với nàng: "Kỳ Yến dường như có bằng chứng, muốn bẩm báo Thánh thượng."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Lăng nhỏ hơn Vệ Trăn một tuổi, đã có thể tự lập chống đỡ một phương, nhưng tính cách chưa đủ ổn trọng.
Nếu hắn tham gia vào chuyện này, vạn nhất biết được chuyện gì đã xảy ra trong noãn điện đêm đó, chắc chắn sẽ đứng ra bảo vệ nàng. Đặc biệt là trong trường hợp Cảnh Khắc chưa c.h.ế.t.
Vệ Trăn không dám mạo hiểm, sau khi giấc mơ đột ngột kết thúc, nàng ngay lập tức quyết định đi gặp Kỳ Yến.
Nhưng nếu không phải hôm qua Kỳ Yến dẫn nàng trở lại noãn điện, Vệ Trăn cũng sẽ không phát hiện ra thị vệ đêm đó có vấn đề, và còn liên quan đến nhiều chuyện hơn đằng sau.
Dường như mọi thứ đều dần lệch khỏi giấc mơ có thể dự đoán tương lai đó.
Đang suy nghĩ, thị vệ truyền lời cho Kỳ Yến đến, nói ở ngoài: "Thiếu tướng quân đang ở chỗ Thái hậu, cùng sứ thần Tấn quốc, nhất thời không thể rời đi, lát nữa có thời gian rảnh, sẽ đến gặp tiểu thư."
Nếu là cùng sứ thần Tấn quốc, hiện tại không ngoài việc ở bãi cỏ, cùng săn b.ắ.n hoặc đua ngựa, xung quanh hẳn là có không ít người.
Vệ Trăn vẫn còn lo lắng chuyện thị vệ, sau khi cân nhắc, quyết định chủ động đi gặp hắn một lần.
Nàng ra khỏi cửa, nhanh chóng đi về phía bãi cỏ.
Đi qua cổng vòm, ngang qua hòn non bộ, Vệ Trăn đang định đi tiếp thì bước chân bỗng dừng lại.
Trong hòn non bộ phía trước mơ hồ truyền đến tiếng nói chuyện của nam nữ.
Hai giọng nói đó vô cùng quen thuộc, đến nỗi Vệ Trăn không cần nghe kỹ cũng nhận ra đó là Thái tử và kế muội của nàng.
Trong hòn non bộ, ánh sáng mặt trời từ khe hở trên đỉnh lọc xuống, rải đều trên người nam nữ trong hang.
Trước khi Vệ Trăn đến…
Vệ Dao quay lưng lại với Cảnh Hằng, đứng trong bóng tối, khẽ nức nở.