Vệ Trăn theo ánh mắt hắn, nhìn về phía Vệ Lăng, lập tức hiểu ra, vành tai hơi ửng đỏ, vội vàng nói: "Chắc là ta nghe nhầm rồi."
Vệ Trăn đỏ mặt nhìn Kỳ Yến, suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy, Vệ Lăng vừa rồi xuống xe chắc chắn đã nói gì đó với Kỳ Yến.
Vệ Lăng tỉnh dậy, vươn vai một cái, nhìn Vệ Trăn vẫn đang gảy đàn: "A tỷ, tỷ đã luyện lâu như vậy rồi, lát nữa nên nghỉ ngơi đi."
Vệ Trăn cười nói: "Được."
Vệ Lăng xuống xe, đi cách xe ngựa của Vệ Trăn một đoạn, mới nhìn Kỳ Yến.
"Huynh nói tỷ ấy đối xử với huynh bình thường, đây là bình thường sao?"
Vệ Lăng đặt tay lên thanh bảo kiếm bên hông, vẻ mặt hơi trầm xuống: "Tóm lại, đoạn đường cuối cùng còn bốn năm ngày, huynh không được phép lại gần a tỷ ta nữa."
Không đợi Kỳ Yến trả lời, thiếu niên giận dữ quay người bỏ đi.
Kỳ Yến khẽ thở dài, chuyện này quả thật là hắn làm huynh đệ không trượng nghĩa trước, Vệ Lăng oán trách hắn cũng là điều bình thường.
Liên tiếp mấy ngày, Kỳ Yến cưỡi ngựa bên ngoài xe, không hề có bất kỳ tiếp xúc thân mật nào với Vệ Trăn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Trăn mơ hồ đoán chắc chắn là vì Vệ Lăng, trong lòng đã chuẩn bị sẵn lời lẽ để đối phó với đệ đệ, nhưng Vệ Lăng vẫn như thường lệ đến nói chuyện với nàng, lại không hề nhắc đến một chữ nào về Kỳ Yến trước mặt Vệ Trăn, nàng cũng không tiện mở lời.
***
Xe ngựa chạy qua đường núi hoang vu, bốn ngày sau, mọi người đã đến kinh đô Tấn Quốc, Giáng Đô.
Là trung tâm của vương quốc, Giáng Đô được trời ban phúc, địa thế bằng phẳng, vì nằm ở đồng bằng nên thương mại thuận tiện, đường phố sầm uất.
Những cung điện nguy nga sừng sững, cao thấp xen kẽ, nhìn từ xa, mái hiên như cánh chim đại bàng đang vỗ cánh bay cao, hùng vĩ và uy nghiêm.
Sáng sớm, cổng thành đã mở toang, hai bên đường đầy binh lính, mặc áo giáp, cầm trường thương, nghiêm chỉnh chờ đợi đoàn Công chúa hòa thân đến.
Xe ngựa của Công chúa không nghi ngờ gì là tâm điểm chú ý của mọi người, trước đây cũng từng có xe ngựa của Công chúa hòa thân đi qua cổng thành, người dân thành không nói là quen mắt, ít nhất cũng không phải lần đầu tiên thấy nghi thức long trọng, nhưng lại hiếm khi có nhiều người tụ tập như hôm nay, tự phát đi ra vệ đường, ngóng trông Công chúa đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tất cả những chuyện này là vì sắc đẹp của Công chúa đã lan truyền khắp Giáng Đô.
Bức họa Công chúa Sở quốc, vừa đến đất Tấn, đã khiến cả Vương thất kinh ngạc. Sau đó, các bản sao của bức họa lưu truyền trong dân gian, càng trở nên quý hiếm, có thương gia giàu có không tiếc nghìn vàng, chỉ để được chiêm ngưỡng dung nhan ngọc ngà của Công chúa.
Trong lời đồn: Công chúa xinh đẹp tựa Tây Thi, thần thái như thần nữ, khiến cá lặn chim sa, là đệ nhất mỹ nhân Sở quốc. Những người may mắn được nhìn thấy nghi trượng Công chúa trên đường hòa thân, không ai không khen ngợi Công chúa là tiên nữ giáng trần.
Lời đồn càng lúc càng lan rộng, rầm rộ.
Đến buổi chiều, người dân tụ tập càng lúc càng đông, đen nghịt như thủy triều, khiến binh lính đón dâu phải tăng cường nhân lực để duy trì trật tự, nhưng không thể kìm hãm được sự nhiệt tình của bá tánh.
Dưới cổng thành, cây xanh đan xen, trên đường lớn đứng mấy con ngựa chiến cao lớn, trên lưng đều là những công tử quý tộc trẻ tuổi.
Trong đó còn có một nữ lang, mười bảy, mười tám tuổi, mặc trang phục cưỡi ngựa màu đỏ thẫm, đầu đội phượng cài hoa văn rực rỡ, sáng chói mắt, lấp lánh rạng ngời.
Nữ lang này là tôn nữ của Tấn Vương, Công chúa Cơ Anh.
"Trong cung sáng sớm đã muốn chúng ta ra đón Sở Công chúa, gần trưa rồi mà vẫn không thấy bóng dáng xe ngựa đâu, sao mà chậm chạp thế?" Người nói là một Tấn Vương Tôn.
"Nghe nói Sở Công chúa xinh đẹp nghiêng thành, lát nữa trong số chư vị ai sẽ là người đi đón trước?"
Lời này vừa nói ra, các Vương Tôn còn lại đều cười.
Cơ Anh cười khẩy: "Các vị ca ca, ta thấy chưa chắc đâu. Trước đây chẳng phải cũng có chuyện Công chúa hòa thân gửi tranh họa đến sao, người trong tranh đẹp tựa tiên nữ, kết quả thì sao?"
Nhắc đến chuyện này, các Vương Tôn xung quanh đều lộ vẻ khinh bỉ.
mọi người mới phát hiện ra nàng cũng chỉ hơn nữ tử vô diễm chút ít dung mạo mà thôi.
"Những nữ lang từ những nơi hoang dã đó đều như vậy, tầm nhìn cực kỳ thấp, lại còn thích dùng những thủ đoạn hạ lưu, chẳng qua chỉ muốn được Tấn Vương thất chiếu cố thôi."
Cơ Anh vừa nói vừa vẫy roi ngựa trong tay, cười nói: "Ta cũng thực sự muốn xem, Sở Công chúa kia có phải thực sự xinh đẹp như Tây Thi không, hay cũng mua chuộc hoạ công, làm những chuyện không đứng đắn."
Đúng giữa trưa, đoàn nghi lễ của Công chúa hòa thân đã tiến vào tầm mắt mọi người, đám đông lập tức xôn xao.