Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 144



 

Cành cây ngoài cửa sổ lay động đổ bóng lên người hắn, rất lâu sau, hắn cong môi nói: "Được."

 

Vào lúc hoàng hôn, sau khi Vệ Trăn tắm gội trang điểm xong, nàng đi đến điện yến khách.

 

Vệ Trăn đi trên hành lang dài, nhìn cung điện ở cuối con đường, hỏi sứ thần: "Cung điện phía trước đó là điện yến khách phải không?"

 

"Đúng vậy, hôm nay là tiểu yến, Tấn Vương không có mặt, tham gia đều là các Vương tôn Công chúa, ngoài ra còn có các công tử, tiểu thư quý tộc theo học trong cung, Công chúa và họ sau này sẽ ngày đêm ở bên nhau, làm quen trước cũng tốt."

 

Trong điện yến khách, các vị khách quý đã đến từ sớm, ngồi vào chỗ của mình, đang trò chuyện với nhau.

 

"Các vị Điện hạ trước đó đi nghênh đón Công chúa hòa thân, Công chúa đến từ Sở quốc đó, rốt cuộc là dáng vẻ thế nào?"

 

"Không đẹp tuyệt sắc như lời đồn, chỉ có đôi mắt hơi nổi bật một chút, dáng người cũng coi như uyển chuyển, còn lại dung mạo thật sự khó coi, một bên da thịt như lòng sông nứt nẻ, dung mạo bình thường."

 

"Dung mạo như vậy, sao còn gọi là bình thường, đã là xấu xí đến cực điểm rồi!"

 

Cơ Anh ngồi ở bên phải, không tham gia vào cuộc nói chuyện của mọi người, nghe thấy người bên cạnh hỏi: "A Anh, Thất ca hôm nay có đến dự tiệc không?"

 

Thất ca trong miệng hắn, chính là huynh trưởng cùng mẹ với Cơ Anh, Thất Điện Hạ Cơ Uyên.

 

Cơ Anh nhìn ngón tay sơn móng, lười biếng nói: "Tổ phụ giữ Thất ca lại hỏi chuyện chính sự, không có thời gian đến dự tiệc."

 

Tấn quốc cường thịnh, các nước thiên hạ đều thần phục, không ai không muốn đưa con gái của mình đến Giáng Đô, Công chúa hòa thân đến từ Tấn cung không chỉ có một, ví dụ như Công chúa Tề quốc, Công chúa Trịnh quốc ngồi phía sau nàng, ngoài ra còn có một số thủ lĩnh lãnh địa cũng đưa con gái đến.

 

Nhưng xét về quốc lực, Sở quốc quả thực là nước mạnh nhất trong số các nước còn lại.

 

Vì vậy trong cung mới đặc biệt ưu ái Sở Công chúa.

 

"A Anh, lúc đó muội ở gần Sở Công chúa nhất, dung mạo của nàng ấy rốt cuộc thế nào?"

 

Cơ Anh bị hỏi đến hơi mất kiên nhẫn: "Tạm chấp nhận được, không xấu xí đến mức như họ nói."

 

Tấn Vương có ít tôn nữ trưởng thành hơn tôn tử, Cơ Anh lại được sủng ái hơn trong số các Công chúa, vì vậy cũng hình thành tính cách kiêu ngạo.

 

Nếu hôm nay không phải công tử nhà họ Kỳ cũng đến dự, Cơ Anh cũng lười đến dự những buổi tiệc như thế này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Đang nói chuyện thì bên ngoài điện truyền đến tiếng thông báo, nói rằng Sở Thái tử và Sở Công chúa đã đến.

 

Mọi người trong điện đều dừng cuộc trò chuyện, quay đầu nhìn về phía cửa.

 

Ánh hoàng hôn dịu dàng, chiếu lên những bóng hoa xen kẽ trong bụi hoa, cũng chiếu lên chiếc váy dài thướt tha của người đang đến.

 

Vừa xuất hiện, thiếu nữ đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

 

Nàng che mặt bằng màn che chuỗi ngọc, đôi mắt trong veo, dưới ánh sáng phản chiếu của châu ngọc xung quanh, không những không bị lu mờ mà ngược lại còn khiến ngọc trở thành vật trang trí hoàn toàn.

 

Giữa vẻ rực rỡ sáng ngời, ánh sáng lưu chuyển như ngọc như gấm, khiến người ta quên mất trên khuôn mặt nàng vẫn còn phủ một tấm màn sa.

 

Huống chi, ba vị lang quân phía trước và phía sau nàng đều xuất chúng. Trong đó, người tuấn mỹ nhất quả thật như chi lan ngọc thụ, sáng rỡ phi phàm, cả thân đều toát ra khí chất cao quý. Trong đại điện đầy những vương tôn công tử của hoàng thất Tấn quốc, vậy mà không một ai có thể sánh kịp nàng.

 

Bốn người ngồi vào chỗ khách quý bên trái, Sở Thái tử ngồi ở vị trí đầu tiên, Vệ Trăn ngồi ở vị trí thứ hai, Kỳ Yến ngồi bên phải nàng, còn Vệ Lăng thì nhất quyết ngồi phía sau Vệ Trăn.

 

"Thái tử và Công chúa từ xa đến, chúng ta nghênh đón có phần thất lễ. Chén rượu này, ta thay mặt các vương tôn đằng sau kính trước."

 

Vệ Trăn đã xem qua tập tranh của các vương tôn Tấn quốc, nhìn người trước mặt, lập tức khớp với người trong tranh.

 

Công tử kính rượu tên là Cơ Tị, là cháu trai lớn nhất của Tấn Vương chưa kết hôn, vì tuổi tác lớn nhất, có nhiều người ủng hộ trong triều, nếu theo thứ tự lớn nhỏ, rất có thể sẽ được lập làm thái tử.

 

Cơ Tị vén áo ngồi xuống, bỗng hỏi: "Không biết Công chúa vì sao lại che mặt?"

 

Vệ Trăn thành thật trả lời: "Trên đường đến kinh đô, bị nhiễm bệnh nổi mẩn đỏ, bên má đang bôi thuốc, vì vậy tạm thời không thể lộ dung mạo thật."

 

"Bệnh nổi mẩn đỏ?"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Mọi người trong điện cũng có chút nghe nói về bệnh này: "Bệnh này có thể chữa khỏi sao? Sao ta nghe nói phàm là người mắc bệnh này, dù có chữa khỏi, trên mặt cũng sẽ để lại sẹo vĩnh viễn, dung mạo khó mà phục hồi như trước."

 

Vệ Trăn mỉm cười: "Y công cũng đang cố gắng hết sức để chữa trị cho ta."

 

Trước khi mọi chuyện đâu vào đấy, Vệ Trăn không dám nói quá chắc chắn.