Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 143



 

Khoảnh khắc này, Vệ Trăn cuối cùng cũng cảm nhận được sự chân thật của việc hòa thân.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Con đường từ cổng cung đến cung điện rất dài, bánh xe lăn trên đường, mấy vị công tử cưỡi ngựa theo sau xa xa.

 

Đoàn xe dừng lại bên ngoài viện của Vệ Trăn, sứ thần cung kính mời Vệ Trăn xuống xe, mời Vệ Trăn và mọi người vào viện.

 

Mấy vị công tử Công chúa đón dâu, đưa người đến nơi rồi cũng rời đi.

 

Sứ thần nói: "Thanh Tuyết Viện này là nơi ở của Công chúa trong Tấn cung, nằm ở phía đông chính điện của vương cung, rất gần tẩm điện của các vị Vương Tôn Công chúa."

 

Vệ Trăn bước qua ngưỡng cửa, nhìn thấy lầu các tường cao khắp nơi đều hoa mĩ, đình đài cung thất không gì là không tinh xảo. Tiến lên phía trước, bước một bước cảnh vật lại thay đổi, cây đào rực rỡ, trong viện còn có một viện nhỏ nữa.

 

"Thanh Tuyết Viện rất lớn, ngoại viện có thể cho cung nữ và thái giám ở, nội viện ngoài phòng ngủ của Công chúa, còn có phòng tiếp khách, trà thất, cầm phòng, kỳ quán, v.v. Ngay cả nơi ở của mấy vị Công chúa dưới gối Đại Vương cũng chưa chắc đã bằng được gian này của người."

 

Các thị nữ và hộ vệ tùy tùng đang bận rộn chuyển hành lý từ xe xuống, bên ngoài viện vang vọng tiếng bước chân hỗn loạn bận rộn.

 

Sứ thần mời nàng vào tẩm điện, chỉ thấy trong điện sáng sủa lộng lẫy, cửa sổ bạc bậc thềm ngọc, màn lụa nhẹ nhàng, gương báu lư hương.

 

Trên bàn còn chất đầy châu ngọc, trang sức đẹp đẽ, quần áo lộng lẫy, ánh sáng chói lọi, có thể thấy sự thịnh tình chào đón của Tấn cung.

 

Sứ thần nói: "Tấn cung chiếm diện tích rộng lớn, còn có những thắng cảnh khác, ngày mai thần sẽ dẫn Công chúa đi tham quan. Hôm nay Công chúa cứ an vị trước."

 

Trước khi sứ thần rời đi, chợt nhớ đến một việc: "Tối nay, trong cung sẽ tổ chức yến tiệc đón gió tẩy trần cho Công chúa, Công chúa đừng quên nhé."

 

Vệ Trăn ra hiệu đã biết.

 

Sau khi sứ thần rời đi, trong điện không còn người ngoài, Vệ Trăn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Nàng vén tấm mạng che mặt, đi vào nội điện, từ từ quan sát môi trường xung quanh.

 

Trên bàn trang điểm đặt một chiếc gương cao, Vệ Trăn đi đến trước gương, nhìn mình trong gương, tay không kìm được đặt lên bên má phải bị thương.

 

Đã là yến tiệc đón gió tẩy trần, nàng không thể không tham gia, nếu xuất hiện với dung mạo như vậy, chắc chắn sẽ bị hỏi han vài câu.

 

"Đang lo lắng về buổi tiệc lát nữa sao?" - Giọng nói của thiếu niên vang lên từ phía sau tấm màn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vệ Trăn quay đầu lại, thấy Kỳ Yến vén rèm, bước vào từ bên ngoài.

 

Sau lưng hắn, cửa điện mở rộng, Vệ Lăng và những người khác đang ở bên ngoài.

 

Tim Vệ Trăn đập thình thịch, nàng đã vào cung, tất nhiên không thể gặp hắn tùy tiện như ở bên ngoài nữa.

 

Kỳ Yến dường như nhìn thấu nỗi lòng nàng: "Ta phụ trách hộ tống nàng vào Tấn quốc, mấy ngày nay vẫn sẽ là thị vệ của nàng, sẽ cùng Vệ Lăng hộ vệ bên ngoài viện của nàng."

 

Thiếu niên tựa vào cột rèm, lười biếng nhìn nàng, một lúc lâu sau nói: "Lại đây một chút."

 

Vệ Trăn không biết hắn muốn làm gì, đi đến trước mặt hắn, ngẩng đầu hỏi: "Có chuyện gì?"

 

Thiếu niên đứng thẳng người, trên tay không biết từ lúc nào có thêm một chuỗi vật sáng lấp lánh như hạt châu, nàng còn chưa nhìn rõ đó là vật gì, thiếu niên đã hơi cúi mặt xuống, đặt vật đó lên trên tấm khăn che mặt của nàng.

 

Đó là một tấm màn che mặt bằng chuỗi ngọc.

 

Vành tai cảm nhận được hơi ấm mát lạnh từ đầu ngón tay hắn, hắn giúp nàng cài tấm màn che mặt, Vệ Trăn ngẩng mắt lên, nhìn khuôn mặt hắn gần trong gang tấc, cảm nhận xúc giác nhẹ nhàng và lạnh lẽo của chuỗi ngọc.

 

Trên trán nàng có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của hắn, giọng hắn trầm thấp: "Đôi mắt nàng vốn đã đẹp, phía dưới đôi mắt có che khăn cũng không sao, đến lúc đó chỉ cần thu hút sự chú ý của mọi người vào đôi mắt nàng là được, tự nhiên sẽ không ai để ý đến dung mạo dưới tấm khăn che mặt của nàng."

 

Đôi mắt phong lưu tú lệ của thiếu niên nhìn xuống, ánh mắt dừng lại trên má nàng.

 

Vệ Trăn bốn mắt nhìn nhau với hắn, má nàng bất giác nóng bừng, khẽ nói: "Được."

 

Thiếu nữ vuốt ve tấm màn che mặt, nhìn vào chiếc gương đồng bên cạnh, tấm màn tỏa ra ánh sáng trong suốt lấp lánh, làm nổi bật đôi mắt nàng càng thêm sáng ngời, linh động.

 

Vệ Trăn nói: "Ta vẫn còn hơi lo lắng, hôm nay trên xe, gió thổi tung tấm màn che mặt, lúc đó có không ít người nhìn thấy nửa mặt phải của ta…"

 

Nàng quay đầu nói: "Hôm nay yến tiệc trong cung, Thiếu tướng quân có tham gia cùng ta không?"

 

Hắn đã đồng hành cùng nàng lâu như vậy, nếu không có hắn, nàng căn bản không thể yên tâm.

 

Kỳ Yến nhướng mày nhìn nàng. Vệ Trăn bị nhìn đến mức quay mặt đi, nhưng lại chạm phải ánh mắt hắn trong gương.