Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 177



 

Hai người cưỡi chung một ngựa, quay trở về. Lần này trên ngựa, Kỳ Yến trực tiếp ôm lấy nàng, động tác của hắn đã không còn sự câu nệ như lúc đến. Nhưng Vệ Trăn lại cảm thấy gò bó khắp người, dù đã làm những chuyện chỉ có người yêu mới làm, vẫn thấy không quen.

 

Nàng nắm chặt dây cương, tự an ủi trong lòng, từ trước đến nay chuyện nam nữ, nên là đàng trai chủ động một chút, vậy nàng ngại ngùng một chút cũng không sao.

 

Đợi đến khi trở về điểm ban đầu chia tay với Công Tôn Nhàn và Cơ Ốc, hai người kia vẫn đang vui vẻ trong rừng, không thấy tăm hơi. Vệ Trăn xuống ngựa, tùy tiện đi đến một gốc cây ngồi xuống, ôm mặt chờ họ quay về.

 

Chẳng mấy chốc, một chấm đen xuất hiện trong khu rừng phía xa. Vệ Trăn thấy hai người họ cưỡi ngựa sánh vai nhau, ngựa của họ còn kề sát vào nhau.

 

Công Tôn Nhàn phát hiện ra Vệ Trăn, vội vàng kéo giãn khoảng cách với Cơ Ốc.

 

Cơ Ốc kéo cương ngựa dừng lại, nhìn thấy Vệ Trăn, hỏi: "Công chúa sao vậy, sắc mặt lại đỏ bừng thế này?"

 

Vệ Trăn đưa tay sờ mặt, còn đang nghĩ cách thoái thác thì Kỳ Yến đã nói: "Cửu Điện hạ đưa Công Tôn tiểu thư đi, để lại Công chúa một mình, Công chúa ở cùng thần không mấy vui vẻ, nàng đã đợi ở đây từ sớm rồi."

 

Cái tài nói dối trắng trợn như thế này khiến Vệ Trăn tự thấy hổ thẹn.

 

Nàng nói: "Ừm…"

 

Cơ Ốc vội vàng xin lỗi, có vẻ rất ngượng ngùng, vừa hỏi Kỳ Yến: "Công chúa vốn tính tình rất tốt, sao lại không vui vẻ khi ở cùng huynh? Kỳ huynh dù không thường xuyên ở cùng nữ nhân, cũng nên biết thương hoa tiếc ngọc một chút."

 

Kỳ Yến im lặng một lúc lâu, ừ một tiếng: "Điện hạ nói phải."

 

Kỳ Yến nói: "Đúng là ta không đủ thương hoa tiếc ngọc, lần sau ta sẽ chú ý hơn, đối xử với Công chúa dịu dàng hơn một chút."

 

Vệ Trăn mím đôi môi ửng đỏ vì bị hôn, thấy hắn nghiêm túc nói chuyện với Cơ Ốc, lòng nàng ngứa ngáy nhưng cũng không thể nói gì.

 

Nàng chỉ nói: "Thôi được rồi, không nói nữa, chúng ta về thôi."

 

Hoàng hôn nhuộm đỏ nửa bầu trời, bao phủ bóng dáng bốn người.

 

Trở về rìa bãi cỏ, mọi người đang kiểm kê chiến lợi phẩm của mình. Hai nhóm họ vào rừng nửa ngày, cũng chỉ săn được vài con thỏ. Mà ngay cả mấy con thỏ này cũng là do Kỳ Yến vừa săn được, để Vệ Trăn đỡ mất mặt.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

May mắn thay, người đông mắt tạp, cuối cùng cũng lấy lý do Cơ Ốc không giỏi cưỡi ngựa b.ắ.n cung, làm vướng bận Kỳ Yến mà thoái thác được, mọi người cũng không nghi ngờ nhiều.

 

Mỗi người tự đi, nhưng Kỳ Yến vẫn đưa Vệ Trăn về đến tận cửa cung điện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn là thị vệ đi cùng nàng, nếu thường ngày có chăm sóc nàng nhiều hơn một chút thì trong mắt người Tấn cũng không có gì đáng nói. Tuy nhiên, sau nụ hôn trên bãi cỏ hôm nay, trong lòng Vệ Trăn vẫn cảnh giác.

 

Nàng vừa định nhắc nhở hắn nên chú ý hơn, đừng để bị người khác phát hiện, Kỳ Yến đã nói:

 

"Hôm nay nàng cũng mệt rồi, nghỉ ngơi cho tốt. Tối mai ta có thời gian, có thể đến tìm nàng."

 

Hai chữ "tối mai" lọt vào tai Vệ Trăn, nàng khó hiểu ngẩng đầu lên.

 

"Vệ Đại tiểu thư lại đãng trí đến vậy sao?" Kỳ Yến nhận ra sự nghi ngờ của nàng, ghé người xuống từ trên lưng ngựa, mũi hắn dừng lại trước mặt nàng. Hoàng hôn nhuộm đẫm đôi mắt đẹp như sao.

 

"Không phải Vệ Đại tiểu thư nói muốn cùng ta thảo luận khúc nhạc sao?"

 

Hắn khẽ cong khóe mắt: "Chuyện này, nàng còn nợ ta một ân tình."

 

Vệ Trăn ngạc nhiên, hôm nay nàng đã để hắn tùy ý đòi hôn như vậy, hắn vậy mà còn muốn nàng trả thêm một ân tình nữa sao?

 

Nàng còn phải trả như thế nào?

 

Kỳ Yến nói: "Ban ngày ta đều trực ban, chỉ có buổi tối mới rảnh. Nếu nàng không cần, ta cũng có thể không đến?"

 

Vệ Trăn đương nhiên muốn hắn đến, nói: "Khi chàng đến, đừng làm kinh động người khác, ta đợi chàng."

 

Kỳ Yến đứng dậy: "Đó là lẽ tự nhiên."

 

Vệ Trăn nhìn thiếu niên thúc ngựa phi đi, bụi bay mù mịt, rồi quay người bước qua ngưỡng cửa. Nhưng ngay lập tức nàng nghĩ, sau hôm nay, quan hệ của họ đã thay đổi, không còn quá câu nệ như trước. Vậy thì đêm mai họ sẽ ở bên nhau như thế nào?

 

Cảnh tượng ôm hôn trên bãi cỏ hiện lên trước mắt, lòng Vệ Trăn thấp thỏm, đột nhiên không biết phải đối mặt với cuộc… hẹn hò bí mật đêm mai ra sao.

 

Hẹn hò ban ngày không còn thỏa mãn được các người nữa rồi phải không?

 

Cơ Ốc: À, trai đơn gái chiếc tối khuya ở cùng nhau, xem cầm phổ sao?

 

Vệ Trăn đang đợi gặp hắn, đồng thời cũng nghĩ xem làm cách nào để trả lại một ân tình khác cho Kỳ Yến.

 

Buổi tối, không lâu sau khi trở về Thanh Tuyết Điện, Tả Doanh xách hòm t.h.u.ố.c từ ngoài điện đi vào, như thường lệ đến kiểm tra mắt cho nàng.