Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 180



 

Sở Vương băng hà, triều chính hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, hai phe đã bắt đầu tranh giành, một bên là Tân vương căn cơ chưa vững, một bên là Cựu thái tử đang rắp tâm chờ đợi.

 

Tấn Vương hạ lệnh Kỳ Yến đợi bên ngoài, sau đó triệu kiến hai vị vương tôn Cơ Ốc và Cơ Uyên vào bàn bạc công việc.

 

Mưa dần nặng hạt, Kỳ Yến lơ đãng, nhìn về phía trước, cung điện bị bao phủ trong một đám mây đen kịt, đèn đóm đều đã mờ đi.

 

Không biết nàng đã ngủ chưa.

 

Kỳ Yến đang định sai tâm phúc đi báo cho Vệ Trăn một tiếng, thì bên cạnh vang lên tiếng đẩy cửa.

 

Hai thái giám đang ngủ gật ở hai bên, thấy Cơ Uyên bước ra, lập tức tiến lên khoác áo choàng che mưa, người còn lại che ô giấy dầu cho hắn.

 

"Đại Vương gọi ngươi vào trong." - Cơ Uyên chỉnh lại áo choàng trên người.

 

Kỳ Yến gật đầu với hắn, bước qua ngưỡng cửa.

 

Gió nhẹ thổi lướt qua màn lụa, sau tấm bình phong, Tấn Vương tựa lưng vào ghế.

 

Sau khi Kỳ Yến bước vào, những gì Tấn Vương muốn nói với hắn, không nằm ngoài dự đoán của Kỳ Yến, chính là hỏi ý kiến về hai vị vương tử Sở quốc.

 

Kỳ Yến đáp: "Thần cho rằng, đương nhiên là giúp Sở Thất Điện hạ là tốt hơn. Thất Điện hạ đã làm con tin nhiều năm ở bên ngoài, căn cơ không vững, trong triều không có nhiều phe cánh, thực lực kém xa Thái tử, Tấn quốc giúp hắn mới có thể khiến Sở quốc càng thêm loạn."

 

Tấn Vương nhìn người thanh niên trước mặt: "Ý kiến của ngươi lại khác với mọi người."

 

Tấn Vương hỏi Cơ Ốc, Cơ Ốc chỉ nói không quan tâm đến chính sự, vẫn như trước đây tránh nói về chính sự; Tấn Vương hỏi Cơ Uyên, Cơ Uyên nói nên giúp Sở Thái tử, việc này rất có lợi cho Tấn quốc, nên tìm cách kiếm lợi từ đó, rõ ràng người sáng suốt đều có thể thấy Sở Thái tử căn cơ vững chắc, khả năng thắng lớn hơn, nếu Tấn quốc không cẩn thận đứng sai phe, sau này nhất định sẽ phải gánh chịu hậu quả, trở mặt với Sở quốc.

 

Tấn Vương tiếp tục truy hỏi Kỳ Yến, tại sao lại muốn giúp Sở Thất Điện hạ.

 

Kỳ Yến trả lời trôi chảy: "Sở Vương lâm chung, tại sao lại thay đổi trữ quân? Vì Sở Thái tử đã g.i.ế.c Hoàng đệ, góp phần vào cái c.h.ế.t của Sở Lục Điện hạ, đây là một tội. Thất Điện hạ tuy căn cơ không vững, nhưng về lễ pháp, thừa kế ngôi vị, tuyệt không có chút nào không ổn, Thái tử lúc này khởi binh bức vị, thực chất là mưu phản, đây là hai tội. Do đó, thiên hạ đều có thể chỉ trích hắn bất hiếu bất đễ, bất trung bất nghĩa, Tấn quốc can thiệp vào nội chính Sở quốc, là để chỉnh đốn lễ pháp, đây là lẽ đương nhiên."

 

"Còn về việc có đứng sai phe hay không, nếu Đại Vương có lo ngại, có thể đợi tình hình loạn lạc rồi xem xét, nhưng Đại Vương cũng biết, càng chậm một ngày giúp Thất Điện hạ, sau này ân tình của Thất Điện hạ đối với Tấn quốc cũng sẽ giảm đi một phần."

 

"Thực ra, trong lòng Đại Vương cũng đã có ý kiến rồi, phải không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Trong lòng Tấn Vương đương nhiên đã có quyết định từ lâu, triệu họ đến đây, chẳng qua là để xem những tôn nhi này có kiến giải độc đáo nào, và ai sẽ có cùng suy nghĩ với mình.

 

Ông thấy Kỳ Yến thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ: "Hôm nay ngươi có tâm sự, sao lại lơ đãng như vậy?"

 

Kỳ Yến hoàn hồn, đáp: "Không có. Đại Vương còn có việc gì muốn thần phân phó?"

 

Tấn Vương ngả người ra sau: "Quả nhân có thêm một chức vụ, là Phó Trung Quân Úy của Tấn quốc, ngươi có nhận hay không?"

 

Chức Phó Trung Quân Úy, đối với Kỳ Yến, một người ngoại lai, đã là một khởi điểm cực kỳ cao.

 

Kỳ Yến sao lại không hiểu, ý của Tấn Vương là đã chấp nhận mình vào Tấn quốc, liền hành lễ quỳ bái: "Thần tạ ơn Đại Vương."

 

Tấn Vương cười lạnh: "Chỉ là một chức Phó Trung Quân Úy nhỏ bé, phía trên còn có Chính Trung Quân Úy, và mấy vị Đại Tướng Quân, mà đã đáng để ngươi vui mừng như vậy sao? Ngươi giúp quả nhân soạn một phong mật thư, nghĩ xem, làm thế nào để trả lời Sở Thất Điện hạ."

 

Kỳ Yến khẽ nhíu mày.

 

Đêm đã rất khuya, Vệ Trăn vẫn đang đợi mình, nhưng cây bút chu sa Tấn Vương đưa đã ở trước mắt, Kỳ Yến chỉ có thể nhận lấy và nói: "Vâng."

 

Mưa rơi, trên ao nước trước vương đình nổi lên một màn sương, tạo thành những gợn sóng lan tỏa.

 

Trong Thanh Tuyết Điện, Vệ Trăn tỉnh dậy trên bàn, lắng nghe tiếng mưa rơi tí tách trên lá chuối ngoài cửa sổ, nhìn ra màn cửa.

 

Hắn vẫn chưa đến, mưa càng ngày càng lớn, với trận mưa như thế này, hắn không đến cũng tốt, đến rồi lại ướt sũng.

 

Nàng lại đợi một lúc, đang định cởi áo ngoài, đi về phía giường, thì lúc này ngoài cửa sổ vang lên tiếng gõ cửa "cộc cộc".

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

"Là ta." - Một giọng nam truyền đến từ ngoài cửa sổ.

 

Vệ Trăn lập tức quay đầu lại.

 

Bóng hoa lờ mờ, đổ xuống một bóng hình cao gầy.