Trong cảnh tiên mây mù giăng lối, tiếng nước róc rách giữa núi non, thần nữ lội nước bước ra, mây mù tan đi, nàng đi về phía hắn, đè hắn lên tảng đá bên suối, khẽ c.ắ.n yết hầu hắn.
Tiếng nước trong mơ, trùng khớp với tiếng nước bên tai lúc này.
Thần nữ trong mơ, giao hòa với khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ trước mắt.
Kỳ Yến cúi đầu, thì thầm vào tai nàng một câu.
Môi Vệ Trăn run rẩy. Hắn bảo nàng hôn hắn, gọi hắn là Kỳ Lang, gọi ba lần.
Vệ Trăn hồi lâu không chịu mở miệng, từ trước đến nay nữ nhi gia chỉ khi yêu mến nam tử mới dùng chữ "lang" để xưng hô.
Nhưng hắn lại bảo nàng vừa c.ắ.n yết hầu hắn, vừa gọi hắn như vậy.
Khi hắn lại một lần nữa đến gần, nàng nâng tay ôm lấy cổ hắn, nàng thực sự không hiểu, tại sao Kỳ Yến lại có sở thích này. Nàng liền nghĩ, đây cũng là một trong số ít những ký hiệu khác thường giữa nam và nữ.
Hành động này, ám muội đến mức vượt quá giới hạn.
Môi nàng khẽ chạm vào cổ hắn, trong miệng khẽ thốt ra một tiếng: "Kỳ lang."
Yết hầu hắn dưới cái c.ắ.n nhẹ của nàng, bắt đầu không ngừng run rẩy, lên xuống lăn tròn.
Bàn tay lớn của hắn nhẹ nhàng ôm lấy gáy nàng, không cho nàng rời đi.
Một lúc lâu sau, Vệ Trăn cảm nhận được chuyển động của yết hầu hắn, ngẩng đầu khỏi hõm cổ hắn, lông mi run rẩy nói: "Được chưa?"
Kỳ Yến nói: "Hôm qua chúng ta ở trong rừng bao lâu?"
Là cả một buổi chiều.
Lời này vừa thốt ra, Vệ Trăn liền biết, lúc này vẫn còn lâu mới đủ.
Đôi môi đỏ mọng của nàng dần dần di chuyển lên, cuối cùng dừng lại ở cằm hắn, một lúc lâu, từ từ dán lên khóe môi hắn.
Hơi thở của thiếu nữ thanh ngọt, hương thơm giữa môi nàng còn nồng nàn hơn cả lúc ở trên bãi cỏ hôm qua.
Nàng vòng tay ôm lấy cổ hắn, từ từ hôn hắn, vụng về dùng môi mình chạm vào môi hắn.
Thân hình của lang quân cao hơn nàng rất nhiều, nàng phải nhón chân lên.
Trong lúc thân hình chao đảo, nàng cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, hóa ra là bị Kỳ Yến một tay ôm ngang eo nhấc bổng lên.
Hắn đặt nàng lên mép bàn, thân mình đè xuống, Vệ Trăn tựa lưng vào mặt bàn, mái tóc dài xõa sang một bên, đồng thời hơi lạnh của gỗ tử đàn truyền qua lớp áo vào người nàng, khiến toàn bộ nhiệt huyết trong cơ thể nàng bùng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một giọt nước từ tóc hắn rơi xuống, nhỏ vào hàng mi của Vệ Trăn.
Nàng nói: "Nhanh lên một chút đi."
Nhanh một chút, hôn xong, nàng cũng không cần phải chịu đựng thêm nữa.
Hắn ban ngày trước mặt mọi người là vị thiếu tướng quân ung dung tự tại, nhưng lúc này đối mặt với nàng lại là bộ dạng này, chắc hẳn những cô nương kia đều phải kinh ngạc lắm đây.
Kỳ Yến cúi người xuống, nói: "Muốn ta hôn nàng nhanh hơn một chút sao?"
Vệ Trăn "ừm" một tiếng, khép mắt lại.
Nàng buộc mình phải bình tĩnh lại, nhưng đôi vai run rẩy và vành tai đỏ bừng vẫn tố cáo nàng.
Ngón tay Kỳ Yến gạt sợi tóc vương trên đôi môi đỏ mọng của nàng, nói: "Muốn ta nhanh hơn một chút, vậy thì như hôm qua vậy. Vậy hôm qua nàng đã khen ta thế nào?"
Vệ Trăn mặt đỏ như máu: "Khen hơi thở trên môi chàng rất thơm."
"Lần này thì sao?" - Hắn cúi thấp người, sống mũi cao của hắn chạm vào sống mũi ngọc của nàng. Trong lúc nói chuyện, hơi thở nóng bỏng từ đôi môi mỏng của hắn phả ra, tất cả đều phả vào cổ nàng.
Vệ Trăn nói: "Cũng rất thơm."
"Vệ Trăn, nàng có biết không?" Giọng nói khàn khàn của hắn như ve vuốt bên tai nàng, cảm giác ấy giống như những ngón tay của hắn đang nhẹ nhàng xoa nhẹ vành tai nàng.
Hắn nói: "Môi nàng cũng thơm lắm, dáng vẻ nàng lúc này thật sự rất đẹp."
Giọng nói ấy mang theo sự quyến luyến có thể thấm sâu vào tận xương tủy người nghe.
Tim Vệ Trăn ngừng lại một nhịp, rồi đập nhanh hơn.
"Mắt nàng không nhìn rõ, không biết dáng vẻ nàng lúc này ra sao phải không? Vậy để ta miêu tả cho nàng nghe đôi chút."
Vệ Trăn đưa tay che môi, chàng thiếu niên gạt tay nàng ra, tay kia nhẹ nhàng vuốt lấy một lọn tóc xanh của nàng, đôi môi mỏng khẽ hé mở bên tai nàng.
Hơi thở của Vệ Trăn ngừng lại theo lời nói của hắn, rất lâu sau, hơi thở ấm áp của hắn phả vào cổ nàng: "Nhưng quan trọng nhất không phải điều này, quan trọng nhất là, dáng vẻ nàng lúc này khiến người ta muốn hung hăng vùi dập đôi môi nàng một phen."
Vệ Trăn rợn tóc gáy: "Thiếu tướng quân quả là đồ vô sỉ."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Nàng đẩy n.g.ự.c hắn, sức lực của thiếu nữ yếu ớt như con phù du lay động cây đại thụ trước mặt hắn, bị hắn dễ dàng nắm chặt tay.
Giọng hắn lười biếng: "Phải, thiếu tướng quân là đồ vô sỉ, đồ vô sỉ bây giờ muốn hôn nàng, Vệ Đại tiểu thư có muốn hay không?"
Vệ Trăn không cần mở mắt cũng có thể hình dung ra khóe môi chàng thiếu niên lúc này đang cong lên, đang nhàn nhã nhìn nàng.