Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 202



 

Nàng đã nhờ Cơ Ốc, nói rằng có vài lời muốn nói với Kỳ Yến, xin hắn giúp đưa Kỳ Yến đến.

 

Không lâu sau, Cơ Ốc và Kỳ Yến đến, thiếu niên rõ ràng sững sờ khi nhìn thấy nàng, như thể không ngờ nàng lại ở đây.

 

Cơ Ốc nói: "Hai người ở đây, ta ở ngoài giúp hai người canh chừng. Nhưng phải nhanh lên, lát nữa đại quân sẽ khởi hành."

 

Cơ Ốc đóng cửa lại cho hai người.

 

Vệ Trăn nói: "Mấy ngày nay chàng đều ở ngoài cung, ta muốn gặp chàng nói vài lời cũng không có cơ hội."

 

Nàng nhìn Kỳ Yến từ trên xuống dưới, cười nói: "Ta chưa từng thấy vẻ oai phong của Thiếu tướng quân khi mặc giáp."

 

Thiếu niên một thân giáp bạc mới tinh, vai rộng eo thon, đứng đó đã che khuất gần hết ánh nắng.

 

Kỳ Yến thấy thiếu nữ ngẩng đầu lên, lông mày liễu khẽ nhíu, môi son hé mở, muốn nói gì đó nhưng mãi không thốt nên lời.

 

Kỳ Yến nhẹ giọng nói: "Nàng không cần lo lắng cho ta, Tấn Vương đã hứa với ta, chỉ cần lần này ta thuận lợi giúp ông ấy dẹp loạn Sở quốc, ông ấy sẽ ban thưởng cho ta, cho phép ta thực hiện bất cứ tâm nguyện nào."

 

Vệ Trăn "ừm" một tiếng: "Vậy Thiếu tướng quân trên đường phải cẩn thận."

 

Vệ Trăn nhìn hắn thật lâu, đột nhiên bước tới, vươn tay ôm chặt lấy hắn, Kỳ Yến sững sờ, hơi ấm của thiếu nữ xuyên qua lớp giáp truyền đến người hắn. Hắn cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt nghiêng của Vệ Trăn, cũng khẽ ôm lấy nàng.

 

Ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có bóng người lướt qua, họ ôm nhau trong bóng tối, không ai nói một lời, chỉ còn lại hai trái tim đập mãnh liệt qua lồng ngực.

 

"Ta phải đi rồi." Kỳ Yến nói: "Đợi ta, cuối năm ta sẽ trở về."

 

Vệ Trăn "ừm" một tiếng, buông hắn ra nói: "Thiếu tướng quân không cần vội vàng như thế, mọi chuyện cứ từ từ là được."

 

Vệ Trăn lùi lại một bước, nhìn hắn rời đi.

 

Hai người lần lượt ra khỏi tai phòng, Vệ Trăn và Cơ Ốc đi về phía cửa thành, nàng nghe thấy Cơ Ốc bên cạnh mấy lần định nói lại thôi, bèn nói: "Cửu Điện hạ muốn nói gì thì cứ nói đi."

 

Cơ Ốc hạ giọng nói: "Thật ra, ngay từ trên đường hòa thân, ta đã thấy giữa hai người có chút kỳ lạ."

 

Vệ Trăn nhìn hắn, Cơ Ốc nói: "Chuyện này ta sẽ giúp nàng giấu kín, nhưng nàng và hắn..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cơ Ốc thở dài một tiếng, lắc đầu.

 

"Ta biết rồi, đa tạ Cửu Điện hạ quan tâm." Vệ Trăn khẽ cười, biết hắn muốn nói gì, chẳng qua là muốn nhắc nhở nàng và Kỳ Yến không nên có dây dưa với nhau.

 

Nàng cùng Cơ Ốc đi lên lầu thành, Tấn Vương đứng bên tường thành, nhìn xa xăm, tiễn đội quân rời thành.

 

Vệ Trăn theo ánh mắt của Tấn Vương nhìn ra, thấy thiếu niên cao ngạo ngồi trên lưng ngựa, dẫn dắt đội quân từ từ tiến về phía cửa thành, ngoài cửa thành, núi non trùng điệp, xanh biếc như ngọc.

 

Giọng nói khàn khàn của lão thái giám vang lên: "Vẫn nhớ năm xưa khi Đại Vương còn là Hoàng tử, cũng chỉ dẫn năm ngàn binh mã xuất chinh, trận chiến đó đã trực tiếp diệt Yên quốc ở phương Bắc."

 

Ánh mắt Tấn Vương xa xăm: "Cũng đã qua nhiều năm như vậy rồi. Thư của muội muội gửi đến hôm qua nói, đứa trẻ này rất giống quả nhân khi còn trẻ, Hồng Thạc, ngươi thấy có giống không?"

 

Thái giám cúi đầu nói: "Đại Vương anh vũ, Kỳ Yến làm sao có thể sánh bằng?"

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Tấn Vương khẽ cười: "Chỉ mong đứa trẻ này đừng làm quả nhân thất vọng."

 

Tấn Vương quay người lại, ánh mắt rơi trên người Vệ Trăn, nói: "Lát nữa về Vương điện, ngươi đến giúp quả nhân xoa bóp thái dương."

 

Vệ Trăn nói: "Vâng."

 

Lần này Kỳ Yến đến Sở quốc, mang theo cả Tả Doanh. Lọ t.h.u.ố.c chữa chứng đau đầu của Tấn Vương mà Tả Doanh để lại đã gần cạn, Vệ Trăn đành phải tự mình pha chế t.h.u.ố.c cao theo phương thuốc.

 

Kể từ khi Vệ Trăn đến Tấn cung, chứng đau đầu của Tấn Vương đã thuyên giảm rất nhiều so với trước đây. Theo lời Hồng Thạc, trước đây cứ hai ba ngày lại cảm thấy khó chịu, giờ đây phải mười ngày nửa tháng mới tái phát một lần.

 

Sau khi Kỳ Yến rời đi, Vệ Trăn cũng không có việc gì làm, liền ngày ngày ở bên cạnh Tấn Vương.

 

Sổ sách thuế mà lần trước Tấn Vương giao cho nàng, nàng đã nộp lên, Tấn Vương xem xong không nói gì, nhưng Vệ Trăn biết không có lời bình luận tức là hài lòng.

 

Nàng vốn nghĩ rằng ở bên vua như ở bên hổ, tuy nhiên sau một thời gian tiếp xúc, nàng lại thấy rằng chỉ cần không chạm đến giới hạn của Tấn Vương, và có thể khiến Tấn Vương hài lòng, phần lớn thời gian Tấn Vương cũng chỉ tỏ ra nghiêm khắc mà thôi.

 

Thậm chí có lần, khi Vệ Trăn nhắc đến a đệ đang ở quê nhà, Tấn Vương lơ đãng nói, nếu nàng nhớ người thân ở quê nhà, sau này cứ đón họ đến là được.

 

Trong Tấn cung ai cũng biết, Vệ Trăn rất được Tấn Vương trọng dụng.

 

Đặc biệt là sau khi Thất Cơ Uyên Điện Hạ mời nàng đi dạo, nàng có thể cảm nhận được ánh mắt của cung nhân nhìn nàng càng thêm kính trọng.