Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 203



 

Vệ Trăn ngày ngày ở trong Vương điện, chính là để tránh những vương tử vương tôn trong học cung, nhưng Cơ Uyên thì khác, hắn có thể ra vào Vương điện cùng Tấn Vương bàn bạc chính sự, nên mỗi lần đều có thể gặp Vệ Trăn.

 

Thỉnh thoảng hắn mời Vệ Trăn ra ngoài, Vệ Trăn cũng đã tìm lý do từ chối một hai lần, nhưng cũng không thể cứ trước mặt Tấn Vương mà từ chối mãi.

 

Khi ở cùng những vương tôn của Tấn quốc, Vệ Trăn cảm thấy đặc biệt không thoải mái.

 

Để Tấn Vương không cảm thấy mình quá thân thiết với Cơ Uyên, Vệ Trăn cũng thường xuyên đi chơi cùng Cơ Ốc, nhưng hầu hết thời gian, đều là nàng làm bình phong cho Cơ Ốc và Công Tôn Nhàn.

 

Thời tiết ngày càng lạnh hơn, trong ba tháng qua, tin thắng trận từ Sở quốc liên tục được gửi về cung.

 

Tấn Vương xử lý chính sự không tránh Vệ Trăn, để nàng ở bên cạnh nghe, những chiến báo từ biên cương đều do Vệ Trăn đọc cho ông nghe.

 

Ngón tay nàng vuốt nhẹ trên những dòng chữ trong thư, tim đập thình thịch, cảm thấy ngày gặp lại hắn đã gần hơn một chút.

 

Tình hình Sở quốc tuy phức tạp nhưng cũng dần sáng tỏ, tân vương tuy chưa vững gốc rễ, nhưng có sự giúp đỡ của Vệ Hầu Vệ Lăng và sự hỗ trợ của Kỳ Yến, rất nhanh đã ngồi vững ngôi vị, còn Thái tử Cảnh Hằng vẫn ngoan cố chống trả, ba tháng chiến dịch liên tiếp thất bại, lưu lạc đến vùng đất phía Tây Sở quốc, chuẩn bị khởi binh lần nữa.

 

Ý của Tấn Vương là không nên g.i.ế.c phế thái tử, mà hãy bí mật bắt sống và đưa về Tấn quốc.

 

Đây chính là con át chủ bài của Tấn quốc, còn phế thái tử một ngày, tân vương Sở quốc cũng phải kiêng dè Tấn quốc một ngày.

 

***

 

Gần đến cuối năm, Học cung cũng tổ chức một bài kiểm tra cho các nữ lang.

 

Tối hôm đó tuyết rơi, phủ trắng xóa khắp hoàng cung, Vệ Trăn đến ngoài Vương điện, được hoạn quan báo Công chúa Cơ Anh đang ở trong, liền không đẩy cửa, một mình đứng đợi bên ngoài.

 

Không lâu sau Cơ Anh bước ra, Vệ Trăn thấy mặt nàng đỏ bừng, gật đầu chào nàng rồi tự mình bước vào đại điện.

 

Vệ Trăn cởi áo choàng, quỳ xuống bên Tấn Vương, Tấn Vương đẩy những cuộn trúc giản trước mặt sang một bên: "Tiên sinh đã gửi bài kiểm tra của các ngươi đến, quả nhân thấy ngươi đã đứng đầu. Ngươi làm rất tốt. Lát nữa quả nhân sẽ sai người mang một ít đồ đến cho ngươi."

 

Vệ Trăn khẽ cười nói: "Đa tạ Đại Vương."

 

"Còn Cơ Anh... " - Tấn Vương lật sang bài kiểm tra tiếp theo, lông mày nhíu chặt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ông nói: "Xét về tuổi tác nó bằng tuổi con, cũng sắp đến tuổi xuất giá, tâm trí vẫn còn non nớt như vậy, cả ngày không biết nghĩ gì. Gỗ mục như vậy, quả nhân chỉ thấy hổ thẹn."

 

Vệ Trăn nhớ lại vẻ mặt đỏ bừng của Cơ Anh khi nãy rời đi, vừa mài mực vừa nhẹ nhàng hỏi: "Đại Vương có nói lời nặng với Công chúa không?"

 

Tấn Vương nói: "Không phải, nó đã mười bảy tuổi, cũng nên xuất giá rồi, quả nhân hỏi nó có nam tử nào vừa ý không."

 

Tay Vệ Trăn đang mài mực khựng lại, trong lòng chợt hiện lên một đáp án.

 

"Nó thẳng thắn không ngần ngại nói với quả nhân tên Kỳ Yến."

 

Vệ Trăn ngẩng đầu lên, đối mặt với ánh mắt của Tấn Vương, khóe miệng Tấn Vương nở một nụ cười lạnh: "Cha con hắn ta đúng là một giuộc, đến Tấn quốc của ta, lại khiến các Công chúa đều phải lòng."

 

Vệ Trăn cảm nhận được sự tức giận của Tấn Vương, nhìn mực trong nghiên, im lặng không nói.

 

"Cơ Anh nói, đợi Kỳ Yến trở về triều, công với Tấn quốc, nếu cưới nó cũng là thừa sức, ngươi giúp quả nhân tham mưu xem, việc này thế nào?"

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Vệ Trăn nói: "Hôn sự của Công chúa, hài nhi làm sao có thể xen vào?"

 

Tấn Vương nói: "Ngươi cứ nói thẳng đi."

 

Vệ Trăn trầm ngâm nói: "Công chúa yêu thích Kỳ Phó Uý, nhưng còn phải xem Kỳ Phó Uý có ý gì, nếu lang quân có lòng, đó là tình đầu ý hợp, nếu lang quân vô ý, thì cũng không thể cưỡng cầu, cũng vừa vặn thuận ý Đại Vương."

 

"Thế còn ngươi?" - Tấn Vương chuyển hướng câu chuyện: "Quả nhân nghe nói, gần đây ngươi rất thân thiết với Cơ Uyên."

 

Cằm nàng giấu trong chiếc khăn quàng cổ lông cáo trắng, nhẹ giọng nói: "Nhưng Cơ Uyên Điện Hạ không phải đã có hôn ước với Nguỵ Công chúa từ trước sao..."

 

Tấn Vương nheo mắt: "Có hôn ước, nhưng hôn ước có thể hủy bỏ, quả nhân thấy Ngụy quốc không có ý muốn liên hôn."

 

Bên cạnh Hồng Thạc nhắc nhở: "Đại Vương, Ngụy Vương mấy ngày trước có gửi thư đến, nói rằng sau Tết Nguyên Đán, sẽ cử Ngụy Tướng đến Tấn địa."

 

Tấn Vương cười lạnh: "Ngụy Vương không cử Công chúa của họ đến, ngược lại lại cử thừa tướng đến, chẳng lẽ người muốn liên hôn là thừa tướng của Ngụy quốc sao?"

 

Tấn Vương nhìn Vệ Trăn: "Ngươi và Cơ Uyên, Cơ Ốc đều có quan hệ tốt, trong hai người này, ngươi ưng ý ai? Đợi sau Tết Nguyên Đán, quả nhân cũng nên chỉ hôn cho các ngươi rồi."