Tấn vương xoay người, chậm rãi bước về phía trước, trong đại điện chỉ còn vang vọng tiếng bước chân trầm nặng của ông. Giữa bầu không khí tĩnh lặng đến nghẹt thở, bỗng vang lên một tiếng “choang”, tiếng thanh trường kiếm ra khỏi vỏ.
Tấn Vương rút thanh bảo kiếm đặt trên giá kiếm, chỉ thấy một vệt sáng chói lóa lóe lên, đầu kiếm sắc bén đã kề vào cổ thiếu niên.
"Đại Vương!" Mọi người xung quanh đồng loạt lên tiếng.
Đôi mắt đen láy của thiếu niên dưới ánh nến, như có một ngọn lửa tĩnh lặng đang cháy, sắc mặt không hề xáo động, không chút sợ hãi đối diện với Tấn Vương.
Hắn lại đang cười: "Đại Vương đã hứa với thần, liệu có thể làm được không?"
Tấn Vương nói: "Quả nhân đã từng nói, nhưng điều kiện tiên quyết là gì? Là ngươi làm thần tử, phải an phận thủ thường, nghe theo lệnh quả nhân, tuyệt không hai lòng, nhưng Kỳ tướng quân đêm nay đã làm gì? Lại cấu kết bí mật với Vương Tôn phu nhân tương lai của Tấn quốc ta?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Kỳ Yến khẽ cười một tiếng, Tấn Vương biết đây là đang chế nhạo mình, chỉ cảm thấy tiếng cười nhẹ nhàng ấy vô cùng chói tai.
"Quả nhân không lập tức xử tử hai ngươi đã là may mắn rồi, ngươi còn dám ra điều kiện với quả nhân sao?"
Trong mắt Tấn Vương lộ ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ, cao giọng gọi thị vệ bên ngoài: "Người đâu, giải Kỳ Yến xuống cho quả nhân!"
Tiếng "ầm" vang lên, cửa điện bị đẩy mạnh từ bên ngoài.
"Tổ phụ, không được!" Cơ Ốc quỳ gối bò đến bên cạnh Tấn Vương, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy: "Chuyện đêm nay hoàn toàn là do con mà ra! Đại Vương từng thử con và thất ca, muốn gả Sở Công chúa cho hai chúng con, nhưng con đã có người con gái trong lòng, làm sao có thể cưới Công chúa nữa? Hơn nữa thất ca cũng có hôn ước với Nguỵ Công chúa, vậy còn Sở Công chúa thì sao? Chẳng lẽ nàng phải làm thiếp sao?"
Cơ Ốc nghiến răng, nói dứt khoát: "Nếu Đại Vương thấy Công chúa và Kỳ Yến có lỗi, vậy thì hãy xử lý luôn cả tôn nhi đi!"
Tấn Vương nói: "Vậy quả nhân có phải còn phải khen ngươi một câu là có nghĩa khí không?"
Vệ Trăn đang quỳ trước mặt ông ngẩng đầu lên, giọng nói dịu dàng gọi một tiếng "Đại Vương", đôi mắt ngập một màn sương mù mờ ảo: "Con đã lừa dối Đại Vương, phụ lòng tin tưởng của Đại Vương, nhưng con và Kỳ thiếu tướng quân đã sớm tâm đầu ý hợp, nảy sinh tình cảm, thời gian qua con kính sợ Đại Vương, nhưng lại không dám nói việc này cho Đại Vương biết, sợ làm Đại Vương thất vọng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tấn Vương nói: "Ngươi nói đã sớm nảy sinh tình cảm, là từ bao giờ, là trên đường hòa thân, hay là ở Sở quốc?"
Vệ Trăn nhắm mắt lại: "Trên đường hòa thân."
Bàn tay Tấn Vương nắm kiếm khẽ run rẩy, Vệ Trăn nhìn ra, ông đang cố kìm nén cơn giận dữ tột độ.
"Người đâu!" Tấn Vương lại gọi.
Kỳ Yến chắn trước Vệ Trăn: "Thần trước khi nam hạ Sở quốc đã nói với Đại Vương, chuyện Sở quốc, chỉ có thần, duy nhất một mình thần mới có thể làm được, nay Đại Vương muốn xử trí thần, vậy thì còn nhiều việc ở Sở quốc, thần e rằng chưa thể giao lại cho Đại Vương."
Cơ Ốc nói: "Đúng vậy, Kỳ Yến vừa bình định loạn Sở trở về, Đại Vương sao có thể xử trí công thần vào lúc này?"
"Các ngươi đang uy h.i.ế.p quả nhân sao?" Tấn Vương nhàn nhạt nói: "Kỳ Yến ngươi tài giỏi đến mức nào, quả nhân nhất định phải có ngươi sao?"
Cơ Ốc lắc đầu: "Không phải uy hiếp, thật sự là Kỳ Yến có công, nếu Đại Vương g.i.ế.c hắn, đối với Tấn quốc ta chính là mất đi một đại tướng, hơn nữa Công chúa hòa thân nhập Tấn, hoặc gả cho vương tôn, hoặc gả cho quý tộc công thất, Kỳ Yến chẳng phải cũng là ngoại tôn của người sao? Hợp tình hợp lý, Đại Vương không nên xử trí họ!"
Tiếng của Cơ Ốc vang vọng khắp đại điện.
Hồng Thạc nhìn Tấn Vương, tiến lên đỡ ông: "Đại Vương, năm mới vừa qua, lúc này kỵ làm việc sát phạt. Hơn nữa Sở Thái hậu quốc sức khỏe không tốt, nhớ nhung Kỳ thiếu tướng quân, mấy ngày trước còn viết thư cho Đại Vương, mong Đại Vương vì Công chúa Cơ Cầm mà đối xử tốt với huyết mạch duy nhất nầng để lại. Đại Vương sao nỡ làm Thái hậu đau lòng?"
Những lời này, vừa nhắc đến "Sở Thái hậu quốc", lại vừa nhắc đến "Cơ Cầm", Hồng Thạc thật lòng muốn khuyên Tấn Vương bình tĩnh lại, không phải muốn nói giúp Kỳ Yến, mà thực ra là đã ở bên Tấn Vương nhiều năm, hiểu rõ tính cách của Tấn Vương, không muốn Tấn Vương trong cơn giận dữ lại làm ra chuyện đoạn tuyệt với Công chúa Cơ Cầm năm xưa, để rồi sau này phải hối hận.
Hồng Thạc nhìn thiếu niên đang quỳ dưới đất bướng bỉnh: "Đại Vương trọng dụng tướng quân, đêm nay vốn định tặng bộ giáp mới rèn cho tướng quân, Đại Vương…"
"Im miệng!" Tấn Vương lạnh lùng quát.