Đôi môi hắn mềm mại như nhung, tấm lưng vốn đau nhói như bị kim châm, nhưng sau khi được hắn hôn, dường như đã dịu đi rất nhiều.
Vệ Trăn cảm thấy mình thực sự đã sinh ra ảo giác, nàng vùi đầu vào gối, đôi vai run rẩy, chiếc gối đã ướt đẫm nước mắt.
Nước mắt và những trải nghiệm đã qua cùng nhau dâng trào, nàng nghĩ đến việc mình bị buộc phải làm Công chúa hòa thân, vượt ngàn dặm xa xôi đến Tấn quốc, chịu đủ mọi sự khinh miệt ở Tấn quốc, nàng vẫn c.ắ.n răng bằng mọi cách phải vươn lên. Nàng nghĩ đến mối quan hệ giữa mình và Kỳ Yến không thể công khai, họ chỉ có thể lén lút qua lại, không được phép ở bên nhau. Nhưng từ đầu đến cuối nàng chỉ thích một lang quân, không muốn chia lìa với chàng.
Nỗi tủi thân của nàng theo dòng nước mắt tuôn ra, nàng khóc đến sưng húp cả hai mắt, dường như muốn khóc cạn tất cả nước mắt trong đêm nay.
Vệ Trăn quay mặt đi, lặng lẽ nức nở, để gối thấm đi những giọt nước mắt nơi khóe mắt.
Hắn hôn lên vết thương của nàng, ngay cả những nụ hôn cũng không thân mật bằng điều này, điều này càng giống như hắn đang an ủi những yếu mềm sâu thẳm trong lòng nàng, vỗ về trái tim bị tổn thương của nàng.
Ngoài cảm giác đau đớn, dường như có một thứ gì đó vô hình lan tỏa từ vết thương, những cảm xúc mềm mại xâm chiếm lồng n.g.ự.c nàng, bao bọc trái tim nàng từng lớp, từng lớp một.
Cuối cùng hắn cũng đã bôi t.h.u.ố.c và băng bó xong cho nàng, nàng thở hổn hển, khó khăn lật người lại, vòng tay ôm lấy eo hắn, kéo hắn lại gần mình.
Dù lưng nàng áp vào giường, vết thương bị đè nén, nàng cũng chẳng hề bận tâm.
Trong đêm đông lạnh giá, họ ôm hôn nhau, là nguồn ấm áp duy nhất của nhau.
Nỗi đau ở lưng không hề giảm bớt, nhưng nó lại khiến tinh thần nàng tỉnh táo, cảm nhận rõ ràng hơn cảm xúc của hắn, và cả sức mạnh trên đôi môi hắn.
Khóe mắt Vệ Trăn đỏ hoe.
Vệ Trăn tựa vào người hắn, lắng nghe nhịp đập trong lồng n.g.ự.c hắn.
Nàng từ trước vẫn thích lang quân trước mặt này, thích vẻ phong độ ngời ngời, ngựa xe áo gấm của hắn, thích nụ cười lười biếng, đôi khi nhướn mày phóng khoáng của hắn, thích hắn tặng quà cho mình vào ngày sinh nhật. Nhưng hôm nay hắn đứng trước Tấn Vương, nói muốn cầu hôn nàng, không hề hối hận khi ở bên nàng, lần đầu tiên nàng cảm thấy người đàn ông trước mặt này là người có thể gửi gắm cả đời.
Nàng thẳng người dậy, mái tóc dài đổ xuống lưng hắn, môi nàng áp vào lưng hắn, hôn lên vết thương của hắn.
Kỳ Yến nhìn động tác của thiếu nữ: "A Trăn."
Vệ Trăn ngẩng mắt lên: "Sao vậy?"
Kỳ Yến nói: "Nàng còn nhớ, đêm sinh nhật nàng đã nói bí mật của mình với ta không?"
Tay Vệ Trăn được hắn nắm lấy, đặt trên lồng ngực, trái tim hắn đang đập mạnh mẽ trong lòng bàn tay nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hắn nói: "Ta cũng có một bí mật."
Vệ Trăn hỏi: "Là gì?"
Kỳ Yến nhẹ nhàng nói: "Vệ Trăn, ta cũng thích nàng."
Nếu như trước ngày hôm nay, hắn chỉ đơn thuần thích nàng, muốn được ở bên nàng, thì khi nhìn thấy nàng bất chấp tất cả mà lao đến, trong cơ thể hắn dường như trào dâng vô vàn cảm xúc.
Bí mật của hắn, cũng không thể nói là bí mật, nàng hẳn đã biết rồi.
Hắn nhìn nàng, khóe môi khẽ nở một nụ cười rất nhẹ.
Vệ Trăn, ta muốn nàng gả cho ta, làm thê tử của ta.
Hắn nằm sấp trên giường, Vệ Trăn tựa vào vai hắn, vươn tay nắm lấy đầu ngón tay hắn, hai người đã lâu không chợp mắt, dường như thời gian có thể dừng lại tại đây…
*Ghi chú của editor: không khuyến khích làm theo truyện, nhiễm trùng chếc mịa luôn đó nha.
Trời đất tĩnh mịch, tuyết rơi suốt đêm. Sáng hôm sau Vệ Trăn tỉnh dậy, người bên cạnh đã không còn.
Nàng từ trên giường bò dậy, vừa động đậy đã kéo theo vết thương trên người, nàng khẽ hít một tiếng, chịu đau xuống giường, chân trần dẫm lên nền đất lạnh lẽo, vừa định gọi người thì thấy Kỳ Yến đã chỉnh tề bước ra từ sau bình phong.
Hắn đội mũ ngọc, mặc áo gấm, ngoài khuôn mặt hơi tái nhợt, hoàn toàn không còn chút nào dáng vẻ tiều tụy của ngày hôm qua.
Hắn ngồi xuống bên giường: "Nàng tỉnh rồi, sáng sớm khi ta tỉnh dậy đã bôi t.h.u.ố.c lại cho nàng."
Những cảm xúc mãnh liệt đêm qua giờ đã rút đi, Vệ Trăn hồi tưởng lại đêm qua, họ ôm nhau ngủ suốt đêm, như hai con thú nhỏ bị thương đang l.i.ế.m láp vết thương cho nhau.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Trên bàn đã đặt sẵn một bộ y phục mới tinh, là chuẩn bị cho nàng.
Kỳ Yến bước đến, cầm y phục lên đưa cho nàng, Vệ Trăn quay lưng về phía Kỳ Yến mặc y phục vào: "Hôm nay chàng dậy sớm thế, lát nữa có việc phải ra ngoài sao?"
Kỳ Yến nói: "Phải, ta định đi gặp Tấn Vương."
Tay Vệ Trăn đang nắm vạt váy khựng lại, quay đầu nhìn lại: "Chàng muốn đi gặp Đại Vương?"