Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 241



 

Lòng bàn tay Vệ Trăn đã rịn một lớp mồ hôi, đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Tấn Vương, nàng vén tay áo dài như thác nước, cúi người: "Hài nhi nguyện ý."

 

Tấn Vương nhìn xuống phía dưới: "Kỳ Yến, ngươi từ nay hãy bắt tay vào việc quân đội, điều động binh mã lương thảo, một tháng sau đại quân khởi hành!"

 

Kỳ Yến lớn tiếng nói: "Tuân mệnh!"

 

Cuộc hôn nhân này, do Tấn Vương toàn quyền quyết định, dập tắt mọi tiếng nghi ngờ, cứ thế mà được định đoạt.

 

Đợi các thần tử trong điện được cho lui, chỉ còn lại Kỳ Yến và hai vị Điện hạ, Vệ Trăn mới mở lời: "Đại vương, hài nhi có một thỉnh cầu. Lần này đại quân đông tiến, hài nhi có thể đi cùng không?"

 

"Ngươi muốn đi cùng?" Ánh mắt Tấn Vương nghi ngờ không hiểu.

 

Vệ Trăn gật đầu nói: "Khi hành quân đ.á.n.h trận, mỗi ngày tiền tuyến đều có thương binh, dù có nhiều quân y đến mấy, nhân lực chắc chắn cũng không đủ. Theo như hài nhi được biết, hậu phương Tấn quốc cũng có nữ y, khi hài nhi ở Sở quốc, cũng từng vào quân doanh giúp chăm sóc thương binh, đã có không ít kinh nghiệm, không biết Đại vương có thể cho phép hài nhi và tướng quân cùng đông tiến không?"

 

"Không được." Tấn Vương nói.

 

Vệ Trăn vội vàng nói: "Hài nhi chỉ ở quân doanh hậu phương, tuyệt đối sẽ không gây rối cho đại quân, nơi đó cực kỳ an toàn."

 

"Quả nhân không phải lo cho ngươi, mà là sợ ngươi đi, Kỳ Yến sẽ không tập trung vào việc đ.á.n.h trận."

 

Kỳ Yến nghe thấy nhắc đến mình, ngẩng đầu nói: "Đại vương, tôn nhi có thể phân biệt được nặng nhẹ."

 

Tấn Vương vỗ vỗ mấy chồng tấu chương trên án kỷ: "Thôi được rồi, đừng nói nữa, ngươi ở lại Vương đô, cùng với Cơ Ốc và Cơ Uyên, giúp quả nhân quản lý các công việc vặt vãnh của tiền triều và hậu cung."

 

Vệ Trăn còn muốn tranh thủ thêm: "Nhưng…"

 

"Công chúa cứ ở lại đi." Cơ Uyên ở phía dưới lên tiếng: "Ở lại Tấn cung an toàn, Công chúa."

 

Cơ Ốc cũng gật đầu nói: "Phải, phía trước binh đao loạn lạc, Công chúa còn phải theo quân hành quân mỗi ngày, đại quân sẽ không ưu tiên chăm sóc Công chúa được, thực sự quá mệt mỏi."

 

Nhưng sự mệt mỏi này Vệ Trăn đã từng trải qua, không cảm thấy có gì, nàng yên lặng rũ mắt xuống, hôm nay được Tấn Vương ban hôn đã là sự độ lượng của Tấn Vương, nếu còn đòi hỏi thêm, trong mắt Tấn Vương e rằng chính là được voi đòi tiên, sau này sẽ tính toán sau.

 

Nàng khẽ mỉm cười, nói một tiếng: "Vâng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Hôm nay Tấn Vương triệu nàng đến là để chữa chứng đau đầu, Vệ Trăn thoa t.h.u.ố.c xong liền đứng dậy ra khỏi đại điện.

 

Vừa ra ngoài đã thấy Kỳ Yến đang đứng dưới ánh sáng, trò chuyện cùng Cơ Ốc bên cạnh.

 

Thân hình hắn cao ráo, thư thái ung dung, bộ trường bào màu trúc xanh mặc trên người càng tôn lên vẻ quý phái và tao nhã.

 

Ánh mặt trời nhuộm vàng lên khóe mắt mày, thiếu niên khí phách hừng hực, xuân phong đắc ý.

 

Vệ Trăn nở nụ cười, hắn nghe tiếng bước chân liền quay đầu lại, vươn tay nắm lấy tay nàng. Vệ Trăn vội vàng muốn rút tay ra, khẽ nói: "Vẫn còn nhiều người đang nhìn đấy."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Nói là vậy, nhưng nàng vẫn bước lại gần hắn một bước, đứng bên cạnh hắn.

 

"Chúc mừng Kỳ tướng quân và Công chúa." Một giọng nói trầm thấp vang lên từ cửa, Cơ Uyên bước qua ngưỡng cửa, chúc mừng hai người.

 

Trên mặt hắn nở một nụ cười rất nhạt: "Lời nói trong điện vừa rồi, mong tướng quân đừng để ý, tại hạ cũng là vì tướng quân mà nghĩ. Đại Vương ban hôn cho hai người, đây là chuyện vui, nên chúc mừng một phen mới phải."

 

"Đa tạ." Kỳ Yến nhàn nhạt gật đầu.

 

Ánh mắt Cơ Ốc chuyển sang Vệ Trăn: "Tướng quân cũng an tâm, Công chúa ở Tấn cung vô cùng an toàn, khi ngài không có ở đây, Tấn cung sẽ giúp ngài chăm sóc tốt cho Công chúa."

 

Hắn hơi nhấn mạnh hai chữ "Tấn cung", ánh mắt nhìn Vệ Trăn đầy ẩn ý, trong lòng Vệ Trăn dâng lên một cảm xúc kỳ lạ, nhưng rất nhanh sau đó Cơ Uyên đã bước đi, bóng lưng như thường, bước chân vững vàng, nàng cũng đè nén cảm xúc này xuống lòng.

 

Cơ Ốc nói: "Mặc dù yêu cầu của tổ phụ thực sự rất khắt khe, nhưng dù sao hôn ước của hai người cũng coi như đã định."

 

Cơ Ốc cười vỗ vai Kỳ Yến: "Chúc mừng Kỳ huynh, chúc mừng Công chúa."

 

Vệ Trăn không về tẩm điện, mà theo Kỳ Yến về viện của hắn trước, hắn không hề kiêng dè nắm lấy tay nàng, hai người đường hoàng đi trên đường, đón nhận vô số ánh mắt dò xét của cung nhân, gió lạnh thổi vào người, rõ ràng vẫn là mùa đông, nhưng Vệ Trăn lại cảm thấy thoải mái chưa từng có.

 

Về đến tẩm điện của Kỳ Yến, vừa vào trong, hắn đã giúp nàng cởi áo choàng.

 

Vệ Trăn ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng lấp lánh, Kỳ Yến nhướng mày nói: "Vì sao công chúa vừa ra khỏi chính điện, trên mặt liền chẳng dứt nụ cười vậy? Vừa rồi trên đường đi, đám cung nhân đều biết hôm nay công chúa gặp chuyện vui rồi, trông nàng phấn khởi đến thế kia."