Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 279



 

"Đúng vậy, trước khi chúng ta trở về nghe nói, Tấn Vương truyền ngôi cho Thất Điện hạ trong nước, nhưng chiếu chỉ này hình như có tranh cãi, ngai vàng Tấn quốc vẫn chưa được quyết định."

 

"Nếu Tấn quốc loạn, chúng ta Cừu Do nói không chừng cũng có thể nhân lúc loạn chiếm được một số lợi ích của Tấn quốc!"

 

"Ngoại tôn Tấn Vương to gan như vậy, hiện giờ người ở đâu?"

 

Binh lính nói: "Nghe nói là đã chạy trốn, Tấn quốc hạ lệnh truy nã khắp nơi, đặc điểm của người đàn ông đó là tướng mạo tuấn tú, ngựa cưỡi là một con hãn huyết bảo mã màu trắng thượng đẳng!"

 

Vệ Trăn nắm c.h.ặ.t t.a.y Kỳ Yến, kéo hắn ra xa khỏi đám đông.

 

Phía sau truyền đến tiếng quát lớn: "Dừng lại!"

 

Hai người quay đầu lại. Trượng phu của A Châu bước tới, tay cầm một con loan đao.

 

"Hôm đó hai người xuất hiện ở sa mạc, ta và Mộc Thát Đại nhân đã cảm thấy hai người đáng ngờ! Vừa hay Đại vương đã trở về, hai người mau theo ta đi gặp Đại vương!"

 

Hai người vừa nhấc chân định đi, trượng phu của A Châu ra lệnh một tiếng, các hộ vệ ẩn mình trong đám đông lao ra, bao vây hai người.

 

Các hộ vệ tiến lên trói hai người lại, áp giải họ về phía Vương điện.

 

Trong Vương điện, hai bên đứng đầy các đại thần. Vệ Trăn và Kỳ Yến quỳ xuống giữa điện.

 

Không lâu sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Vạt áo của Cừu Do Vương sột soạt lướt qua trước mặt họ.

 

Cừu Do Vương ngồi xuống trước ngai vàng, người bên cạnh thì thầm vào tai bà vài câu, người phụ nữ ngoài năm mươi tuổi nheo mắt lại, khóe mắt hằn lên những nếp nhăn, nhìn xuống hai người phía dưới.

 

Chuyện về Nữ Vương Cừu Do cũng thật đáng kinh ngạc, mười năm trước, bà vẫn là Vương hậu của nước Cừu Do. Trượng phu của bà sợ Tấn quốc, đã gửi một trai và một gái do Vương hậu sinh ra sang Tấn quốc làm con tin, muốn lập con của trắc phi làm trữ quân. Vương hậu vốn là con gái của đại tướng, có thế lực lớn, bị tiên vương làm tổn thương, ly tâm với ông ta, sau đó tập hợp binh quyền, bức tử tiên vương, nắm giữ chính quyền.

 

Những năm qua, bà đã khổ sở chống đỡ Cừu Do, một mặt cúi đầu xưng thần với Tấn quốc, tìm kiếm sự bảo hộ của Tấn quốc, một mặt dẫn binh đ.á.n.h trận chống lại Khuyển Nhung phương Bắc.

 

Một người phụ nữ có khí phách như vậy, tự nhiên không thể bị lừa gạt dễ dàng.

 

Nữ Vương nói: "Con hãn huyết bảo mã của ngươi, bổn vương đã xem qua, rất tốt, nếu ở dưới háng bổn vương, chắc chắn sẽ phát huy được khả năng lớn hơn, chiếc mũ giáp kia cũng không phải vật tầm thường, là Tấn quốc đặc biệt chế tạo cho ngươi phải không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Thiếu niên phía dưới từ từ ngẩng đầu lên, Nữ Vương cười nói: "Chính ngươi đã g.i.ế.c lão tặc Tấn Vương?"

 

"Không phải ta." Thiếu niên trầm giọng.

 

"Không phải?" Cừu Do Vương thẳng người lên, như thể có hứng thú, thong thả nói: "Vậy là có ẩn tình khác phía sau sao? Kể chuyện của ngươi đi."

 

Kỳ Yến nói: "Vậy sau khi Đại vương nghe xong thì sao?"

 

Nữ Vương nói: "Lão tặc Tấn Vương những năm nay thỉnh thoảng lại gây khó dễ cho Cừu Do của ta, ông ta vừa c.h.ế.t, Cừu Do của ta trên dưới tự nhiên đều vui mừng. Còn về ngươi, ngươi đã nói là bị oan, hơn nữa lại là ngoại tôn của Tấn Vương, vậy bổn vương tự nhiên sẽ không giữ ngươi lại."

 

Cừu Do Vương nhìn người phía dưới, thiếu niên đầy anh khí, ánh mắt nóng bỏng, thoạt nhìn khiến người ta không dám nhìn thẳng, khiến bà trong chốc lát nhớ đến vị quốc quân Tấn quốc như một cái bóng bao trùm trong lòng bà.

 

Cừu Do Vương đặt tay lên tay vịn ghế nạm đầy đá quý: "Nếu ngươi thành thật nói ra nội tình, bổn vương sẽ cho ngươi c.h.ế.t không quá đau đớn."

 

Bà nhìn sang Vệ Trăn đang quỳ bên cạnh hắn: "Đây là phụ nữ của ngươi?"

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Bà vô tình liếc nhìn, thấy Vệ Trăn ngẩng đầu lên, nước da trắng như tuyết, dung mạo như hoa, hơi ngẩn người.

 

Cừu Do Vương cười nói: "Mỹ nhân thanh thoát như thế này, theo ngươi phải chịu không ít khổ. Ngươi đã không chịu nói, vậy thì bổn vương sẽ xử lý từ người phụ nữ của ngươi trước. Người đâu, đưa nàng đi!"

 

Lời vừa dứt, một giọng nói vang lên: "Nhi nữ duy nhất dưới gối Đại vương có phải đang ở Tấn quốc không?"

 

Giọng nói trong trẻo vang vọng trong đại điện, tạo thành một tiếng vang dội.

 

Nụ cười trên mặt Cừu Do Vương chợt tắt, không khí dần đông cứng lại.

 

Vệ Trăn ngẩng đầu lên: "Nỗi hận của Đại vương đối với Tấn Vương có phải bắt nguồn từ việc tiên vương đã đưa hai người con của ngài sang Tấn quốc làm con tin, khiến Đại vương phải chịu cảnh cốt nhục chia lìa với con cái, nhưng Đại vương lại không thể làm gì được Tấn quốc, đành phải nương tựa vào Tấn quốc, phải không?"

 

Cừu Do Vương im lặng, môi mím chặt thành một đường.

 

Vệ Trăn cúi người, trán chạm đất, nhẹ nhàng nói: "Nữ nhi của Đại vương tên là Hồ Nhu. Ta đã có may mắn được gặp Công chúa ở trong Tấn cung."