Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 280



 

"Ngươi đã gặp nữ nhi của ta?" Cừu Do Vương đứng dậy.

 

Vệ Trăn nghe thấy cách xưng hô của bà đã đổi thành "ta", liền biết bà chắc chắn rất quan tâm đến hai người con của mình: "Phải, nếu Đại vương bằng lòng thả ta và phu quân đi, phu quân ta có thể giúp Công chúa và Hoàng tử trở về bên Đại vương."

 

Cừu Do Vương vẻ mặt lạnh lùng, lẳng lặng quan sát họ, chợt đặt tay lên vỏ kiếm bên cạnh, tức thì trường kiếm tuốt khỏi vỏ, mũi kiếm chĩa thẳng vào Vệ Trăn.

 

"Ngươi muốn dùng điều này để mặc cả với bổn vương sao? Vậy ngươi có biết Tấn quốc đang treo thưởng cho các ngươi không? Nếu bổn vương giao các ngươi cho họ, ngươi nói xem liệu có thể đổi lại hai người con của bổn vương không?"

 

Kỳ Yến lên tiếng: "Ngài có thể giao chúng ta cho Tấn quốc."

 

Cừu Do Vương quay mắt nhìn hắn, hắn lấy thân mình che chắn trước Vệ Trăn, trong mắt rực sáng.

 

"Nhưng Đại vương phải biết, ta vẫn là tướng lĩnh Tấn quốc, trong tay vẫn nắm binh quyền do Tấn Vương ban. Phía nam Tấn quốc có đất phong của mẫu thân ta, vẫn còn không ít binh mã. Phụ thân ta từng là Đại tướng quân Sở quốc, có thể điều binh khiển tướng. Nội bộ Sở quốc có Vương thất quý tộc nghe lệnh ta, Sở Vương do ta phò trợ lên ngôi, trong Tấn quốc cũng có vương tôn có thể giúp ta…"

 

Mỗi khi hắn nói thêm một con bài của mình, sắc mặt Cừu Do Vương lại trầm xuống một phần.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

"Với tất cả những yếu tố đó, nếu ta trở về, Đại vương làm sao biết được Vương thất Tấn quốc có thể thuận lợi trừ khử ta? Đại vương có chắc muốn mạo hiểm như vậy, đối đầu với ta không?"

 

Bàn tay Cừu Do Vương nắm chặt bảo kiếm, từ từ siết chặt hơn.

 

"Hơn nữa, ta là mối họa lớn trong lòng Vương thất Tấn quốc, nếu họ thuận lợi trừ khử ta, sau khi Tấn quốc thái bình, chưa chắc họ đã thật lòng muốn thả Hoàng tử và Công chúa trở về."

 

Kỳ Yến bình tĩnh nói: "Vì vậy, ta chỉ cần Đại vương thả ta rời khỏi Cừu Do, cho ta trở về. Ta có thể lập lời thề với Đại vương, đưa Hoàng tử và Công chúa về nước, tuyệt không thất hứa."

 

Đại điện nhất thời im lặng.

 

Vệ Trăn nói: "Đại vương có biết, Công chúa vì là người Cừu Do nên bị người trong Vương thất coi thường, lại vì sinh ra ở vùng khô hạn, không biết bơi lội, từng bị người ta đẩy xuống nước không?"

 

Cừu Do Vương nắm chặt lòng bàn tay: "Nàng có bị thương không?"

 

Vệ Trăn lắc đầu: "Ta đã sai người xuống nước cứu Công chúa lên, Công chúa không có gì đáng ngại, sau đó nàng đã tặng ta một chuỗi vòng tay mã não dây đỏ, nói với ta rằng đó là món quà ngài từng tặng nàng, có phải không?"

 

Sau khi nghe câu nói này, sắc mặt Cừu Do Vương hơi dịu đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Bà đặt bảo kiếm trở lại vỏ kiếm, quay người ngồi xuống, nói với Kỳ Yến: "Lời các ngươi nói, ta nghe quả thật rất động lòng. Nhưng chỉ dựa vào lời nói một phía của ngươi, làm sao ta có thể tin vào năng lực của ngươi?"

 

Kỳ Yến nói: "Xin Đại vương cho phép ta viết một lá thư gửi đi, đợi bộ hạ của ta nhận được, tự nhiên sẽ mang quân đến đón ta."

 

Hắn cần liên lạc với Tả Doanh.

 

Có một vị đại thần tiến lên khuyên nhủ, Cừu Do Vương giơ tay lên, ra hiệu cho vị đại thần im lặng.

 

"Bổn vương có thể cho các ngươi một thời gian, nếu đúng như lời ngươi nói, thuộc hạ của ngươi có thể phái binh mã đến đón ngươi, ta sẽ tin ngươi một lần. Nhưng trước khi ngươi được đón đi, trong khoảng thời gian này, các ngươi không được rời khỏi Cừu Do."

 

Có được kết quả này, Kỳ Yến đã vô cùng hài lòng, cúi đầu nói: "Đa tạ Đại vương."

 

Hai người đứng dậy, rời khỏi vương điện.

 

Vị đại thần nhìn theo bóng lưng họ, cất lời: "Đại vương cứ thế dễ dàng tha cho họ sao?"

 

Cừu Do Vương lắc đầu: "Đương nhiên không. Ta vừa rồi quả thật định trực tiếp trả họ cho Vương thất Tấn quốc, nhưng nghĩ lại, nếu cứ thế dễ dàng giúp giải quyết nội loạn của Vương thất Tấn quốc, Tấn quốc làm sao có thể loạn?"

 

Vị đại thần nghe vậy, lập tức hiểu ra.

 

"Để người này trở về, Tấn quốc mới có thể đại loạn, thiên hạ mới có thể đại loạn."

 

Cừu Do Vương gật đầu: "Người này không thể xem thường. Chỉ sợ hiện tại tuy thần phục trước mặt ta, trong lòng cũng như ngoại tổ của hắn, không chừng ngày nào đó sẽ tính toán thôn tính Cừu Do của ta."

 

Bà thở dài: "Trước khi thuộc hạ của hắn đến, hãy cho người bí mật theo dõi hắn."

 

Vị đại thần hỏi: "Vậy có cần sắp xếp chỗ ở cho họ không?"

 

Cừu Do Vương cười khẩy: "Hắn đến Cừu Do của ta, còn muốn ta cung phụng hắn sao? Cứ để hắn và người phụ nữ của hắn tự lực cánh sinh đi."

 

Vệ Trăn và Kỳ Yến rời khỏi vương điện. Dù họ không được phép rời khỏi Cừu Do, nhưng ít nhất cũng giữ được mạng sống.