Hắn gật đầu, Vệ Trăn nắm tay hắn, nhưng đi được nửa đường, nàng bỗng nhiên đổi hướng.
Nàng dẫn hắn đến một sườn đồi, đêm tối trời quang đãng, ánh sao lấp lánh trên cỏ cây, các vì sao chiếu xuống một dải ánh sáng rực rỡ, có gió thổi đến, những dải ánh sáng đó liền lung lay theo gió xung quanh họ.
Kỳ Yến hỏi: "Sao lại đến đây? Đêm gió lớn, chúng ta về thôi."
Vệ Trăn tuy không còn nức nở, nhưng giọng nói vẫn còn mang theo tiếng khóc nồng đậm: "Chàng quỳ xuống."
Kỳ Yến thấy nàng thần sắc nghiêm túc, không hỏi gì, vén áo quỳ xuống trên bãi cỏ.
Nàng cũng quỳ xuống, hít một hơi thật sâu, giơ hai tay chắp lại: "Trời cao bao la chứng giám, Vệ Trăn và Kỳ Yến hôm nay kết làm phu thê."
Phu thê…
Kỳ Yến kinh ngạc nhìn nàng: "Vệ Trăn."
Tim hắn như ngừng đập một nhịp, trong gió xuân đêm khuya, một thứ tình cảm vỗ về tâm trí hắn, trái tim bỗng nóng bỏng, như có một ngọn lửa rực rỡ đang cháy.
Vệ Trăn quay đầu lại, gió thổi tung mái tóc dài, một lọn tóc bay về phía hắn.
"Chàng cũng làm như ta đi, chắp tay lại, báo với thần linh trên cao."
"Đêm nay, chúng ta sẽ thành thân ngay tại đây."
Đêm nay trăng sáng rực rỡ, đom đóm bay lượn, như dải ngân hà trên trời đổ xuống. Gió đêm dịu dàng, ánh sáng trôi nổi theo gió.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Kỳ Yến nhìn nàng: "A Trăn…"
Vệ Trăn khẽ nói: "Ta biết chàng muốn nói đây là nơi hoang vu hẻo lánh, chúng ta không thể thành thân vội vàng ở đây, nên có một hôn lễ long trọng và trang nghiêm hơn. Nhưng Kỳ Yến, tại sao những người yêu nhau trên đời lại thành thân?"
Câu trả lời vô cùng rõ ràng, tự nhiên là vì yêu nhau.
Vệ Trăn nghĩ đơn giản như vậy, nếu hai trái tim tình nguyện đến gần nhau, thì mọi thứ bên ngoài không nên trở thành trở ngại của họ.
Chỉ vì trong lòng có tình, như vậy là đủ rồi.
Cảnh đêm nay, rất giống đêm hắn tổ chức sinh nhật cho nàng.
Nàng quỳ lạy xuống đất. Kỳ Yến nhìn nàng, trên đường đến Tấn quốc, hắn rõ ràng biết nàng là Công chúa hòa thân, rõ ràng biết họ không thể ở bên nhau, nhưng vẫn động lòng không nên động. Từ lúc đó, hắn đã muốn cưới nàng.
Bây giờ nàng đang ở trước mặt hắn, chờ hắn cùng quỳ lạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hắn vẫn luôn nhớ, nữ lang của hắn từng nói, hy vọng lang quân của nàng có thể khiến nàng cảm thấy an tâm.
Kỳ Yến cũng cúi người xuống.
Vệ Trăn nghe thấy tiếng động bên cạnh, khẽ mỉm cười, giơ tay chắp lại: "Trời cao ở trên, nhật nguyệt chứng giám!"
"Kỳ Yến và Vệ Trăn hôm nay kết làm phu thê, mong trời đất rủ lòng thương, chứng giám cho lời hứa hẹn trọn đời."
Kỳ Yến lặp lại: "Kỳ Yến và Vệ Trăn hôm nay kết làm phu thê, mong trời đất rủ lòng thương, chứng giám cho lời hứa hẹn trọn đời, sau này sẽ ân ái không đổi."
Nàng lại nói: "Không từ núi xanh, bầu bạn cùng nhau."
Kỳ Yến nói: "Không từ núi xanh, bầu bạn cùng nhau."
"Nguyện cầm sắt hòa hợp, bạc đầu giai lão."
Kỳ Yến quay đầu lại, nhìn đôi mắt nàng được ánh sáng đêm chiếu rọi, khóe môi khẽ nhếch, vô cùng thành kính nói: "Cầm sắt hòa hợp, bạc đầu giai lão."
Lời nguyện thề đã nói xong, Kỳ Yến đỡ nàng đứng dậy, Vệ Trăn lại đưa tay hỏi hắn: "Có chuỷ thủ không?"
Kỳ Yến đưa thanh chuỷ thủ bên hông cho nàng, nàng khẽ kéo một lọn tóc xanh, cắt xuống nắm trong tay, Kỳ Yến lập tức hiểu ý nàng, phu thê thành thân còn cần kết tóc mới coi là lễ thành.
Kỳ Yến tiến lại gần, dùng đầu ngón tay kéo lọn tóc xanh của nàng, từ từ quấn vào tóc của mình, quấn một vòng rồi lại một vòng, động tác ngón tay nhẹ nhàng, cuối cùng dùng sợi dây đỏ nhỏ buộc lại.
Những sợi tóc đen nhánh dính sát vào nhau, đã không thể phân biệt được là của ai, hình như trời sinh đã phải quấn quýt lấy nhau.
Kỳ Yến nhìn vào mắt nàng: "Ta cảnh ngộ sa sút, sớm tối không biết ra sao, muôn phần khó xử và tự trách, không thể cho nàng một hôn lễ tốt đẹp hơn…"
"Chàng không cần lúc nào cũng tự trách mình." Vệ Trăn dịu dàng nói.
Vệ Trăn nhìn chàng, kiếp trước chàng từng ở lúc ta cùng đường nhất, không rời bỏ mà bầu bạn, an ủi ta, nên kiếp này, ta cũng sẽ cùng chàng vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất.
Kỳ Yến đưa tay đỡ nàng, Vệ Trăn đứng dậy từ bãi cỏ, nhưng lại đột nhiên rút tay khỏi tay hắn.
Kỳ Yến đứng sững tại chỗ, Vệ Trăn bước nhanh xuống sườn đồi, vạt váy tung bay trong gió, hoàn toàn không để ý đến hắn vẫn còn ở phía sau.
Kỳ Yến bước nhanh đuổi theo, kéo tay nàng: "Nàng vẫn còn giận chuyện đêm nay sao?"
Vệ Trăn tránh mặt hắn: "Chúng ta hôm nay đã thành thân rồi, nhưng ta vẫn chưa tha thứ cho những gì chàng đã làm, ta và chàng tuy đều giấu đối phương lén lút tiết kiệm tiền, nhưng ta chỉ đan nón, còn chàng lại dùng mạng sống của mình để đổi lấy tiền…"
Trên đường mưa lất phất, tí tách, chốc lát biến thành mưa lớn, hai người cũng không kịp nói rõ, cùng nhau chạy về.