Vệ Trăn đơn giản mặc áo choàng vào, ngay cả tóc cũng không búi, nhanh chóng bước ra khỏi sân.
Gần canh ba đêm rồi, trên chợ vẫn còn khá nhiều người, nàng ẩn mình trong đám đông, luôn đi cách Kỳ Yến vài trăm bước, theo hắn, cho đến khi vào con hẻm bên cạnh đấu trường thú, chứng kiến hắn cùng một nhóm người đàn ông đi xuống cầu thang dẫn đến tầng hầm.
Nàng không do dự, nhanh chóng đi theo.
Cầu thang đá dẫn xuống hầm, vô cùng hẹp và tối tăm, Vệ Trăn từ từ mò mẫm, xuyên qua một vùng bóng tối, đến cửa, nhưng bị hai người đàn ông lưu manh chặn lại.
"Cô nương sao lại một mình đến đây?"
Vệ Trăn đã không tìm thấy bóng dáng Kỳ Yến trong đám đông, nàng nói một tiếng "Tìm người", gạt tay họ ra, sải bước đi vào.
Chợ đen đầy những tiếng ồn ào náo nhiệt, là một loại phồn hoa khác.
Một mình nàng, một cô nương, vừa bước vào đã thu hút không ít ánh mắt của đàn ông. Nàng tùy tiện hỏi một người đi đường, có thấy một người đàn ông Trung Nguyên trẻ tuổi nào không, đối phương chỉ về phía trước, nàng đi thẳng vào bên trong.
Phía trước tiếng trống dồn dập như sấm, Vệ Trăn ngửi thấy mùi m.á.u tanh trong không khí, tim nàng cũng đập mạnh.
Bỗng nhiên, bước chân nàng dừng lại, ánh mắt cố định.
Trong đám đông chen chúc, nàng nhìn thấy Kỳ Yến đứng bên cạnh đấu trường, đang nói chuyện với một người Cừu Do.
Người Cừu Do giơ hai ngón tay, ra hiệu cho hắn một con số, rồi ném cho hắn một cái túi tiền, Kỳ Yến mở ra kiểm tra tiền bạc, gật đầu, tỏ ý chấp nhận, sau đó bước qua hàng rào, đi về phía đấu trường.
Ở phía bên kia đấu trường, đang buộc một con ch.ó ngao khổng lồ.
"Kỳ Yến!"
Tiếng gọi này khiến thiếu niên trong sân khựng lại, từ từ quay đầu nhìn lại.
Những người xung quanh hỏi: "Sao vậy? Còn đ.á.n.h không?! Chó dữ đã sẵn sàng rồi!"
Trong tầm mắt của Kỳ Yến, thiếu nữ mắt đỏ hoe nhìn hắn, trước mắt hiện lên một màn sương mờ, bàn tay buông thõng bên người khẽ run rẩy.
Kỳ Yến sững sờ, hoàn toàn không ngờ sẽ gặp nàng ở đây.
Môi nàng run rẩy: "Chàng theo ta ra ngoài."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chủ sân nhận ra đây là người phụ nữ bên cạnh Kỳ Yến, vội vã nói với Kỳ Yến: "Người bên ngoài đã đặt cược rồi, bây giờ ngươi ra ngoài, nhiều tiền cược như vậy, ngươi phải đền tiền cho lão tử đó!"
Vệ Trăn đã quay người lại, chen qua đám đông, sải bước đi ra ngoài.
Xung quanh ồn ào hỗn loạn, tim Kỳ Yến chấn động mạnh, như bị một con d.a.o găm đ.â.m vào, trong chốc lát đầu óc trống rỗng.
Chủ sân bảo hắn dừng lại, hắn bước đi, bất chấp sự cản trở, nhanh chóng đi ra ngoài: "Vệ Trăn!"
Hai người ra khỏi chợ ngầm, Kỳ Yến kéo nàng lại, Vệ Trăn quay đầu nói: "Vì sao lại lén lút đến đây?"
Kỳ Yến đưa tay chạm vào má nàng, một giọt nước mắt từ khóe mắt nàng rơi xuống, trượt vào lòng bàn tay hắn, làm trái tim hắn nóng bỏng.
Đáy mắt nàng ẩm ướt sáng lấp lánh, nàng đưa tay dụi mắt, bướng bỉnh không để nước mắt rơi xuống.
Nàng nghiến răng nói: "Ta theo chàng rời nhà, cứ ngỡ chàng cùng lắm chỉ kiếm việc gì đó làm vào ban đêm, nhưng chàng lại đến nơi này. Ta đã tốn rất nhiều tiền công, mua t.h.u.ố.c kim sang cho chàng, muốn vết thương của chàng sớm lành…"
Kỳ Yến thấy nàng nức nở, cổ họng như nghẹn lại: "Ta không muốn nàng lo lắng, chỉ muốn kiếm thêm một chút…"
"Ta biết…" Vệ Trăn chính vì biết, nên càng đau lòng và khó chịu hơn, tất cả những chua xót bị kìm nén trước đây đều trỗi dậy.
Ánh mắt Kỳ Yến dịu đi: "Hôm đó ở đấu trường, có phải nàng vì ta mà cầm cố ngọc bội cha nương để lại cho nàng cho người Cừu Do không? A Trăn, ta muốn giúp nàng chuộc lại đồ của cha nương nàng để lại càng sớm càng tốt."
Sau khi lời nói này rơi xuống, Vệ Trăn không thể kiềm chế được nữa, bước đến, ôm chặt lấy hắn, hôn lên môi hắn, chặn tất cả những lời hắn muốn nói.
Tình yêu mãnh liệt tràn ra từ khóe môi, cảm xúc nồng nàn lan tỏa theo gió, môi lưỡi quấn quýt, nhịp tim của hai thiếu niên đập dồn dập, kể về tình ý nồng nàn đến cực điểm.
Đèn đuốc lay động xung quanh, gió đêm thổi qua mái tóc của họ. Khoảnh khắc này, mọi ồn ào xung quanh đều lắng xuống.
Mùi hương trên môi nàng, thấm vào xương cốt hắn, khiến Kỳ Yến tim đập loạn xạ, hắn ôm chặt lấy nàng.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Nước mắt trong veo đong đầy trong mắt Vệ Trăn, nàng buông môi hắn ra: "Ta không cần chàng phải vất vả như vậy, chàng đang lấy mạng đổi lấy bạc, chúng ta tiết kiệm một chút, thế nào cũng đủ dùng."
Kỳ Yến nói: "Nàng đang đan nón đúng không? Nàng vì ta mà tay luôn bị thương, ta không muốn nàng lao tâm khổ tứ."
Vệ Trăn không ngờ hắn đã sớm nhận ra, trong gió đêm yên lặng nhìn hăn, hai người họ đã làm nhiều chuyện như vậy, quanh đi quẩn lại, chẳng qua cũng chỉ vì đối phương.
Mũi Vệ Trăn cay xè: "Về nhà với ta."