Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 3



 

Trong màn mưa lớn, người trên ngựa khí thế lẫm liệt, thúc ngựa từng bước đến gần, giáp trụ trên người toát ra hàn quang đáng sợ.

 

Thân hình hắn cao lớn, chỉ cần ngồi yên đó đã phát ra cảm giác áp bức vô hình.

 

Trang Lương, thống lĩnh Cấm quân, ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt tựa ngọc huyền của người đang đến.

 

Thiếu niên nói: "Trang gia và Kỳ gia vốn không hòa thuận, đối lập trên triều đình đã lâu. Đêm nay Trang thống lĩnh phụng mệnh đến bắt thích khách, không muốn chia sẻ công lao này cho người ngoài, cho nên mới đuổi ta đi. Nhưng nếu làm chậm trễ thời gian tìm bắt thích khách, Trang thống lĩnh có định mang đầu đi báo không?"

 

Trong lúc nói, tay hắn khẽ đặt lên thanh kiếm đeo bên hông.

 

Sắc mặt Trang Lương biến đổi.

 

Thuộc hạ phía sau nhắc nhở: "Kỳ gia thế lực lớn, thống lĩnh đừng hành động bốc đồng."

 

Kỳ gia thế lực lớn, mà vị thiếu chủ này của họ Kỳ lại càng tài giỏi hơn. Tuổi còn trẻ đã ra vào quân doanh, trấn giữ quân đội, lớn nhỏ chưa từng thua trận nào, danh tiếng chấn động khắp Bắc Địa.

 

Ba mươi vạn tinh binh ở Bắc Địa đều nằm trong tay hai cha con họ Kỳ, không phải là thứ mà Trang thị có thể dễ dàng đối đầu.

 

Cuộc đối đầu gần như nghẹt thở, cuối cùng Trang Lương đành phải chịu áp lực từ đối phương, giơ tay nói: "Kỳ thiếu tướng quân nói đùa rồi, chuyện thích khách vô cùng quan trọng, Trang mỗ làm sao dám ôm hết công lao cho riêng mình? Vừa rồi là do lòng nóng vội nên lỡ lời, mong tướng quân đừng để bụng."

 

Trang Lương lùi lại, chắp tay cúi chào, giọng điệu thành khẩn.

 

Người trên lưng ngựa kéo dây cương, quay đầu ngựa đi về phía trước.

 

Gió lạnh thổi đến, mồ hôi lạnh sau lưng Trang Lương thấm ướt vạt áo. Hắn hít một hơi thật sâu, giơ tay ra hiệu cho người phía sau đi theo.

 

***

 

Mưa như trút nước, mây đen cuồn cuộn.

 

Vệ Trăn chạy vội vào tẩm xá, đóng sầm cửa điện lại.

 

Bên ngoài vọng vào tiếng hỏi thăm lo lắng của thị vệ nhà họ Vệ. Vệ Trăn nói: "Đừng cho người lạ vào, nếu có quân sĩ đến lục soát, cứ tùy tiện nói vài câu lấp liếm, đuổi họ đi là được."

 

Nàng chạy đến phòng của a đệ. Đây là tẩm cung của Vệ Hầu, nàng là Đại tiểu thư của Vệ phủ, lại là Thái tử phi tương lai của Sở quốc, những cấm quân đó nghe nói nàng ở đây, chắc chắn không dám tùy tiện xông vào.

 

Lời vừa dứt, bên ngoài sân truyền đến một trận ồn ào, là binh lính lục soát đang đến đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Một giọng nói trầm thấp, thô ráp vang lên: "Quân thượng hạ lệnh chúng ta đến lục soát thích khách, không được cản trở, mau mau mở cửa điện!"

 

Binh lính bước qua ngưỡng cửa, vây kín điện xá. Có vài người đang đi về phía chính điện, tiếng bước chân ngày càng gần.

 

Hộ vệ nhà họ Vệ đứng gác ở cửa điện, ghi nhớ lời dặn của Vệ Trăn, tiến lên chặn người lại.

 

Bên ngoài dần dần nảy sinh tranh cãi. Vệ Trăn biết không thể kéo dài được nữa, bèn đứng dậy đi đến bên cửa: "Trang thống lĩnh..."

 

Giọng nói trong trẻo, dịu dàng như tiếng ngọc va chạm vào nhau.

 

Cuộc tranh cãi bên ngoài lập tức dừng lại.

 

Trang Lương bước lên bậc thang, tay đặt lên khung cửa.

 

Ánh nến lờ mờ, đổ bóng một bóng dáng nữ tử mơ hồ, uyển chuyển lên cánh cửa gỗ.

 

"Trang thống lĩnh, hôm nay ta ở yến tiệc uống hơi nhiều rượu, ra ngoài giải rượu, tiện thể đến tẩm xá của a đệ ta lấy đồ. Trong khoảng thời gian này không có thích khách nào đến cả, hộ vệ cũng vẫn canh gác bên ngoài. Vậy nên, không cần phiền các thị vệ vào lục soát thêm lần nữa."

 

Trang Lương hạ thấp giọng, thái độ cung kính: "Mạt tướng cũng chỉ làm việc theo quy định, Quân thượng có lệnh lục soát thích khách, không được bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào của Chương Hoa Cung. Nếu vì sự sơ suất của mạt tướng mà để thích khách thoát thân, thì mạt tướng dù có mười cái đầu cũng không đủ để đền bù."

 

Vệ Trăn đặt tay bên khung cửa, đầu ngón tay khẽ cuộn lại.

 

Nàng cũng biết, mình căn bản không có lý do để từ chối.

 

"Trang thống lĩnh, không phải ta cố ý làm khó, thật sự là buổi tối trời đổ mưa, ta bị trúng gió lạnh nên giờ thân thể không khỏe, mơ hồ thấy đau đầu. Nếu thị vệ lát nữa vào lục soát một hồi lâu, mang theo hơi ẩm ướt, e rằng ngày mai ta sẽ bị cảm lạnh, phải nằm liệt giường mất."

 

Giọng nói của nàng nhuốm chút khản đặc, trong cổ họng cũng phát ra vài tiếng ho khan khe khẽ.

 

Trang thống lĩnh lộ vẻ khó xử.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Người bên trong dừng lại một chút: "Nhưng nếu Trang thống lĩnh muốn lục soát, vậy thì cứ vào lục soát đi."

 

Nói là có thể lục soát, nhưng bên ngoài ai cũng có thể nghe ra, giọng điệu này so với lúc nãy lạnh lùng hơn rất nhiều.

 

Trang Lương lùi sang một bên, thuộc hạ bên cạnh lắc đầu với hắn.

 

Vệ tiểu thư thân phận tôn quý, xuất thân từ gia tộc Vệ thị, một trong Lục Khanh của Sở quốc, chỉ một tháng nữa là sẽ gả vào Đông cung làm phi.