Họ đã xa cách quá lâu, đêm qua gặp nhau như một cơn mưa rào dữ dội, nồng nhiệt thân mật, nhưng giờ đây lại tĩnh lặng và nhẹ nhàng. Hắn đưa tay xoa eo cho nàng, vừa hôn lên vành tai nàng: "Bị phụ vương nàng phát hiện cũng không sao, ta đến Ngụy quốc một chuyến, vốn cũng định gặp ông ấy một lần, nói chuyện với ông ấy."
"Nói chuyện gì?" Vệ Trăn quay người ôm lấy cổ hắn.
Kỳ Yến đẩy cả người nàng lên bàn trà, hai tay chống bên cạnh nàng, cười nói: "Công chúa vừa nãy còn sợ bị phụ vương bắt gặp, giờ lại ôm lấy ta rồi, nếu phụ vương nàng vào, sẽ nghĩ gì?"
Hắn hạ giọng, môi ngậm lấy viên ngọc trai trên tai nàng, rồi c.ắ.n nhẹ dái tai nàng. Vệ Trăn khẽ kêu một tiếng, bị hắn đưa lòng bàn tay che miệng lại.
Hắn cúi mắt xuống: "Công chúa gọi người ngoài vào thì sao? Nếu họ thấy có gì không đúng mà xông vào, e rằng đều sẽ thấy Công chúa yếu ớt, mềm mại như không xương nằm trong lòng thần rồi, ừm?"
Hắn dùng tay che miệng nàng, môi trượt dọc xuống cổ nàng, phủ lên xương quai xanh nàng, ép nàng ngẩng cằm lên, vừa hôn vừa cười hỏi: "Ngụy Công chúa có nguyện ý để thần, một vị thần tử ngoại quốc này hôn nàng không?"
Vệ Trăn lắc đầu, hắn ngẩng người lên, trong mắt đầy vẻ tiếc nuối nói: "Không cho?"
Trong chuyện trêu chọc, người này như thể không cần ai dạy mà tự thông, tiến bộ thần tốc. Vừa nhẹ nhàng xoa eo nàng, vừa cúi người thì thầm những lời tình tứ bên tai nàng, khiến Vệ Trăn nóng bừng người, mặt đỏ bừng.
Hắn nói, khi chiến đấu ở tiền tuyến, không ngày nào là không nhớ đến nàng.
Vệ Trăn há miệng, đôi môi đỏ mọng dưới áp lực của lòng bàn tay Kỳ Yến thốt ra tiếng: "Chàng đã nghĩ về ta như thế nào?"
Kỳ Yến khẽ cười, khuôn mặt như ngọc đến gần, chậm rãi nói: "Muốn gặp nàng, muốn hôn nàng, muốn biết nàng mỗi ngày sống thế nào, muốn ở bên nàng cả ngày, rồi..."
Hắn cố tình dừng một lát rồi mới nói: "Làm những chuyện thân mật nhất của phu thê, để xoa dịu nỗi khát khao trong lòng ta dành cho nàng."
Môi mỏng của hắn hôn lên sống mũi cô, giọng nói nhẹ nhàng: "A Trăn, nàng có muốn không?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Mi mắt Vệ Trăn cũng rung động như cánh bướm dưới nụ hôn của hắn. Kỳ Yến cúi thấp người: "Nàng có muốn cùng ta làm những chuyện này không?"
Lời này quá lộ liễu, ánh mắt Vệ Trăn né tránh, ngượng ngùng không nói nên lời, nhưng bàn tay đang ôm cổ hắn lại siết chặt hơn một chút. Kỳ Yến cúi thấp người: "A Trăn, đêm qua nàng xúc động như vậy, chắc cũng nhớ ta phải không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vệ Trăn đương nhiên không chịu thừa nhận, Kỳ Yến liền chặn môi nàng lại, đẩy nàng dựa vào tấm bình phong bên cạnh mà hôn.
Vệ Trăn bị khuấy động đến khó thở, nhưng sự ngọt ngào nồng nàn lan tỏa giữa môi lưỡi khiến nàng nhất thời quên cả giãy giụa.
Trong điện tĩnh lặng, chỉ còn lại những tiếng hôn hít đỏ mặt.
Bên ngoài điện cũng vô cùng yên tĩnh, có lẽ lúc này mọi người đều không ngờ rằng, trong một góc phòng trà, vị sứ thần đến từ Sở quốc lại đang hôn Công chúa của họ một cách tùy tiện như vậy.
Hai người vào đã được một lúc, bên ngoài cửa đã vài lần vang lên tiếng gõ cửa và tiếng hỏi thăm. Đến lần gõ cửa thứ ba, Vệ Trăn mới tranh thủ trả lời là không có chuyện gì, bảo người bên ngoài không cần vào.
Dường như những dịp riêng tư và cấm kỵ như thế này càng khiến người ta căng thẳng thần kinh, càng muốn đắm chìm vào đó.
Váy của Vệ Trăn mềm mại rủ xuống vạt áo hắn, eo cô bị bàn tay lớn của người đàn ông nắm lấy, lụa ở eo bị vò đến nhăn nhúm.
Rất lâu sau, đôi môi hai người tách ra, son môi trên môi Vệ Trăn đã bị hắn ăn sạch, cây trâm hoa ngọc trên tóc lung lay sắp đổ, Kỳ Yến đưa tay giúp nàng giữ lại, nhìn cô gái đang hé miệng trong lòng.
Nữ tử mắt xuân lúng liếng, mắt đưa tình như tơ, giống hệt dáng vẻ mê đắm của nàng trên giường đêm qua.
Kỳ Yến nói: "Tóc mai hơi rối rồi, phải chỉnh lại một chút, nếu nàng ra ngoài với bộ dạng này, người ngoài chắc chắn sẽ nghĩ ta đã làm gì nàng."
Đây dù sao cũng là vương điện của Ngụy Vương, Vệ Trăn cũng không tiện làm quá nhiều chuyện thân mật với hắn ở đây, nhưng bảo nàng rời xa hắn như vậy, nàng cũng vô cùng lưu luyến.
Nàng tựa đầu vào vai hắn, bình ổn lại tâm trạng, nói: "Chúng ta vào quá lâu sẽ khiến người ta nghi ngờ, lát nữa ra ngoài nói chuyện, tiện thể ta cũng đưa chàng đi thăm Ngụy Cung."
Kỳ Yến nói: "Được."
Hai người lần lượt bước ra khỏi vương điện, vẻ mặt Vệ Trăn trấn tĩnh, nhưng sắc mặt Kỳ Yến lại trầm xuống, người tinh mắt đều có thể nhận ra hai người này ở bên nhau không được hòa hợp cho lắm, sứ thần Sở quốc e rằng không thể như ý thuyết phục được Công chúa.