Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 336



 

Bốn vị thủ lĩnh bốn nước đã cắt m.á.u ăn thề, trong một dịp trọng đại như vậy, Vệ Trăn với thân phận Công chúa vốn không đủ tư cách tham gia. Nhưng cái ngày nàng ra lệnh thị vệ c.h.é.m g.i.ế.c đại thần Sở quốc, cảnh tượng đẫm m.á.u đó vẫn còn hiển hiện rõ ràng. Hôm nay, nàng vẫn đi lên đài cao với sự hộ tống của thị vệ, bốn phía im phăng phắc, không ai dám nói thêm một lời, chỉ nhìn nàng đứng trên đài cao, cùng với các vị quân vương kia tuyên thệ.

 

Sau khi hội minh kết thúc, các vị Quân Vương chia tay tại đây, mỗi người lên đường trở về nước, bắt đầu chuẩn bị cho việc xuất binh.

 

Ngày nghi trượng của Vệ Trăn trở về kinh đô, Vệ Lăng dẫn theo bá quan đến cửa cung nghênh đón.

 

Trên đường về điện, Vệ Lăng hỏi: "Chuyến đi này có thuận lợi không?"

 

Vệ Trăn gật đầu: "Vô cùng thuận lợi, không ai gây khó dễ cho ta."

 

Nhưng Vệ Lăng biết rõ, tuy nói rất đơn giản, chỉ sợ hội minh cũng đầy rẫy những biến động ngầm.

 

Vệ Trăn vừa về đến vương điện, liền báo cáo tình hình hội minh cho Ngụy Vương.

 

Vệ Trăn nắm tay Ngụy Vương, "Kỳ Yến chưa c.h.ế.t, Cơ Uyên vẫn chưa biết chuyện này, muốn một lần đ.á.n.h bại hoàn toàn tàn binh còn lại của Kỳ Yến. Con muốn giúp Kỳ Yến, mong phụ vương đồng ý."

 

Ngụy Vương nhìn cô con gái đang quỳ gối trước giường, tuy nàng rất ngoan ngoãn, nhưng trong xương cốt vẫn có một mặt cố chấp. Từ lúc trở về Ngụy quốc, nàng chưa từng từ bỏ ý định giúp đỡ Kỳ Yến.

 

Nhưng đây là chiến tranh, thành bại là chuyện thường, không ai có thể đảm bảo phe mà nàng chọn, cuối cùng sẽ giành được thắng lợi.

 

"Con muốn thử một lần."

 

Nàng cúi người, trong mắt sáng rực, mái tóc dài như lụa mềm mại trải dài phía sau: "Ngụy quốc phải liều một phen mới có thể kiếm lợi. Ngụy quốc có thể từ một nước nhỏ ở Tây Bắc trở thành một cường quốc hùng mạnh như ngày nay, chính là nhờ các vị tiên vương đời trước không an phận ở một góc, dùng đôi tay mình mà phấn đấu ra, phải không?"

 

Ngụy Vương khẽ mỉm cười: "Đúng vậy."

 

Ngụy Vương rất dứt khoát đồng ý: "Ương Ương, nếu con muốn thử thì cứ thử đi."

 

Ông nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái, nhìn thấy sự xúc động dâng trào trong mắt con.

 

Nàng quả thực đã ghi nhớ lời dạy trước đây của ông, là một quân vương, không thể vì sợ thất bại mà không bao giờ bắt đầu.

 

Ông tin rằng nàng có thể làm rất tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Đầu tháng 11, Ngụy quốc bắt đầu điều động binh mã lương thảo.

 

Giữa tháng 11, Cơ Uyên gửi thư hỏi Ngụy quốc đã chuẩn bị binh mã và lương thảo sẵn sàng tiến vào Tấn chưa. Vệ Trăn không hồi âm, nàng đang chờ thư của Kỳ Yến, chờ Tề Vương gia nhập phe của họ. Tuy nhiên, Tề Vương mãi không bày tỏ thái độ, tình hình đột nhiên trở nên mờ mịt, khó lường.

 

Không lâu sau, trời bắt đầu đổ tuyết, Vệ Trăn lấy lý do thời tiết vào đông, tướng sĩ không tiện xuất chinh, lần nữa từ chối yêu cầu xuất binh của Cơ Uyên.

 

Tề quốc.

 

Mật báo từ tiền tuyến được đưa đến trước án của Tề Vương.

 

"Đại Vương, tàn binh của Kỳ Yến lại mất thêm vài thành trì." - Tả Doanh hai tay dâng lên mật báo.

 

Tề Vương Khương Kỷ ngẩng đầu lên, hỏi: "Thật sao?"

 

"Đúng vậy, trước đây Kỳ Yến có thư, nói rằng mình giả c.h.ế.t, sẽ chiến lược tính bỏ vài thành trì, để Tấn Vương vì thế mà buông lỏng cảnh giác. Hiện giờ binh lực của hắn quả thực đã rút lui không ít, tuyến đường rút lui, quả đúng như hắn đã viết trong thư trước đó."

 

Tề Vương nhận lấy thư, đọc lướt qua.

 

Tả Doanh đến Tề quốc, chỉ tự xưng là huynh trưởng của Lạc Thư, chưa từng nói rõ quan hệ của mình với Kỳ Yến cho Tề Vương biết, trong lòng biết rằng nếu có lợi ích rõ ràng liên quan đến Kỳ Yến, Tề Vương nhất định không thể hoàn toàn tin tưởng y.

 

Tả Doanh ngẩng đầu, ánh mắt giao nhau với Lạc Thư trong lòng Tề Vương, rồi nhanh chóng dời đi.

 

Tề Vương vuốt ve lá thư, trên mặt dần hiện lên nụ cười.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Lạc Thư đưa tay, đưa chén rượu đến môi Tề Vương, giọng nói dịu dàng quyến rũ: "Đại Vương, Kỳ Yến nói sau khi thành công, sẽ chia một nửa lãnh thổ Sở quốc cho Đại Vương, điều này chẳng phải sảng khoái hơn nhiều so với việc Tấn Vương chỉ cho mười thành trì sao?"

 

"Phải, Tấn Vương này thật là keo kiệt."

 

"Thiếp thân khi ở Sở quốc làm nô lệ, chịu đủ mọi nhục nhã, trên người còn có chữ Nô do vương đình Sở quốc khắc, Đại Vương chẳng phải thường xuyên vuốt ve lưng thiếp thân, than thở giá như thiếp thân không có chữ này thì tốt biết bao. Những tủi nhục thiếp thân phải chịu khi còn nhỏ, đều là do Sở quốc ban tặng."

 

Tề Vương thu lại thư giản, ôm lấy vai Lạc Thư, trầm giọng nói: "Quả nhân đương nhiên vẫn luôn ghi nhớ chuyện này. Sở Vương thất quốc năm xưa đã ức h.i.ế.p nàng như thế nào, sau này quả nhân nhất định sẽ bắt bọn chúng phải trả lại nàng như thế đó."