Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 338



 

Cuối tháng 12, thư của Tề Vương bày tỏ ý muốn liên minh riêng đã được gửi đến Ngụy Cung.

 

Qua Tết Nguyên Đán, Vệ Trăn phong Vệ Lăng làm Đại tướng quân Nguỵ quốc, thống lĩnh hổ phù tam quân.

 

Đại chiến chính thức nổ ra, liên quân Tề Ngụy cùng tiến về Tấn quốc. Mặc dù bị trì hoãn ba tháng, nhưng cuối cùng cũng thực hiện được lời hứa trong hội minh bốn nước.

 

Ban đầu, liên quân bốn nước tác chiến khá thắng lợi. Cơ Uyên thấy địch quân bị đ.á.n.h không còn sức phản kháng, liền điều phần lớn binh mã của Tấn quốc đến Sở quốc, giúp Cảnh Hằng bình định nội loạn.

 

Chính vào lúc này, Kỳ Yến, người vốn đã c.h.ế.t, lại xuất hiện lần nữa, trọng chưởng binh mã. Đồng thời, Tề và Ngụy cùng lúc phản bội, bất ngờ phản công Cơ Uyên.

 

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cục diện chiến trường thay đổi đột ngột.

 

Kỳ Yến dẫn quân một đường tiến về phía bắc, phát động tấn công mạnh mẽ, sĩ khí quân đội tăng cao. Hắn vốn là một tướng lĩnh dùng binh như quỷ, lại có binh mã của Ngụy và Tề trợ giúp, tự nhiên chiếm thành trì Tấn quốc dễ như trở bàn tay.

 

Ngay cả thành Vũ Toại, nơi hai bên đã giao tranh ác liệt bấy lâu, cũng nhanh chóng bị thu về tay.

 

Tấn công của hắn càng lúc càng mạnh mẽ, một đường thắng lợi tiến lên. Cơ Uyên phái Cao Lăng Hầu dẫn binh ngăn cản, bị Kỳ Yến một mũi tên xuyên thủng đầu, tử trận trên chiến trường.

 

Và khi yếu địa Vũ Toại thất thủ, Cơ Uyên lâm vào tình thế nguy hiểm.

 

Chỉ trong vòng hai tháng, lãnh thổ mà Kỳ Yến từng mất đã được thu hồi trở lại. Ngay khi mọi người cho rằng đại cục thiên hạ sắp định, một tin tức từ phương Nam đột nhiên xoay chuyển cục diện.

 

Sở Vương đã c.h.ế.t!

 

Cảnh Hằng đã g.i.ế.c Sở Vương, lên ngôi!

 

Cơ Uyên trong cơn thịnh nộ, ra lệnh cho Cảnh Hằng xuất binh, lợi dụng lúc đại quân Ngụy đang ở ngoài, trong nước trống rỗng, lập tức bao vây và chiếm lấy kinh đô Ngụy quốc!

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Binh mã của Cảnh Hằng đã tiến về kinh đô Ngụy quốc.

 

Khi Vệ Trăn nhận được tin, tay nàng run rẩy.

 

Phần lớn quân lính của các thành trì Nguỵ quốc đã được điều đi giúp Kỳ Yến, số binh mã còn lại để phòng thủ kinh đô cộng lại cũng chỉ chưa đầy bảy nghìn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Người ở tiền tuyến dù có quay về phòng thủ cũng phải mất vài ngày, làm sao họ có thể chống lại ba vạn quân sắp tới?

 

Trong thư có nói, quân Sở giả vờ tấn công các thành trì biên giới, thực chất là dùng chiêu nghi binh để đ.á.n.h lừa binh sĩ biên ải Nguỵ quốc, chủ lực quân Sở thật sự đã do Cảnh Hằng dẫn dắt, vòng đường thẳng tiến về kinh đô.

 

Vệ Trăn vừa nhận được thư, liền xách váy áo chạy vội về vương điện.

 

Dọc đường, các cung nhân đều tránh đường.

 

Nàng đến vương điện, trình bày sự việc với Ngụy Vương. Ngụy Vương nhanh chóng triệu tập các đại thần tâm phúc đến bàn bạc đối sách.

 

Không khí trong điện đông cứng lại, nặng nề và u ám.

 

Ngụy Vương mặc một bộ thường phục mỏng manh, đứng bên bàn sách, nhìn bản đồ trải trên bàn, lông mày nhíu chặt.

 

Vệ Trăn nói: "Cơ Uyên vây Ngụy cứu Tấn, ý đồ dùng điều này để uy h.i.ế.p binh mã tiền tuyến của Ngụy quốc rút lui."

 

Ngụy Vương gật đầu. Quân Sở có chuẩn bị trước, thế như chẻ tre, cũng là do Ngụy quốc không có tướng tài để dùng, nên đã để quân Sở một mạch tiến sâu vào nội địa. Tình hình thực sự không mấy lạc quan.

 

Ngụy Vương hỏi: "Quân Sở còn bao lâu nữa thì đến kinh đô?"

 

Vệ Trăn nói: "Ba ngày, họ từ xa đến, sẽ không tấn công thành ngay lập tức, ít nhất cũng sẽ nghỉ ngơi một ngày, tức là kinh đô còn ba đến bốn ngày để chuẩn bị phòng thủ."

 

Ngụy Vương khẽ nói: "Đúng là rất nhanh, vậy... khụ khụ…"

 

Ông đột nhiên đưa tay che miệng, ho khan vài tiếng mạnh, sắc mặt lập tức đỏ bừng, Vệ Trăn đỡ ông ngồi xuống, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, nhìn Ngụy Vương. Ông ra hiệu cho nàng nói chuyện với các đại thần, Vệ Trăn lập tức hiểu ý Ngụy Vương, từ từ đứng dậy đối mặt với các quần thần.

 

"Vậy thì, trong thành cần phải lập tức chuẩn bị phòng bị. Bảy nghìn đối ba vạn binh mã, số lượng chênh lệch quá lớn, tuyệt đối không thể đối đầu trực diện. Chúng ta chỉ có thể giữ thành. Cần lập tức điều động binh lính, chuẩn bị sẵn sàng nghênh địch."

 

Đây đều là những đại thần tâm phúc nhất của Ngụy Vương, nghe theo mệnh lệnh của Vệ Trăn, không có bất kỳ ý kiến trái chiều nào.

 

"Nhưng Công chúa, dù có điều động toàn bộ binh mã, liệu có thể chống lại quân Sở không?" Người nói nét mặt đầy lo lắng.

 

Các đại thần trong triều còn lộ vẻ lo lắng như vậy, huống chi là dân chúng trong thành sẽ hoảng sợ đến mức nào khi tin tức lan ra.