Trên màn trướng đổ xuống hai bóng hình quấn quýt. Vệ Trăn đưa tay vuốt lên lông mày và ánh mắt của hắn: "Ngày đó, ta chạy ra khỏi nhà, nhìn thấy chàng đợi ta dưới mưa hoa, chàng vươn tay về phía ta, nắm từng ngón tay ta, vận mệnh của tha liền quấn lấy chàng, hoàn toàn không thể tách rời."
Tất cả những lời nói còn lại, hóa thành sự cọ xát giữa những cánh môi.
Gió đêm mát lành, trăng tròn vành vạnh. Sắc xuân dịu dàng, cây cối xanh tươi vô tận, chính là lúc hợp miên.
Khi mùa hè đến, cây cối càng trở nên xanh tốt. Vệ Trăn và Kỳ Yến đã ở lại Nguỵ quốc với Ngụy Vương một thời gian dài, cũng đến lúc phải rời đi. Trong thời gian này, dưới sự chăm sóc của Tả Doanh, tinh thần của Ngụy Vương đã cải thiện rõ rệt, mặc dù bệnh tình chưa được chữa khỏi hoàn toàn, nhưng có dấu hiệu tốt đã đủ khiến Vệ Trăn vui mừng.
Phía bên Tấn quốc vẫn còn rất nhiều việc chờ họ quay về xử lý, Vệ Trăn và Kỳ Yến không thể ở lại lâu hơn nữa, hai người lên đường trở về Tấn.
Mười mấy ngày sau, đoàn xe trở về Tấn đô.
Thị vệ đang bốc dỡ hành lý từ xe ngựa xuống, trong vương điện các cung nhân đi lại tấp nập, bận rộn quét dọn sắp xếp.
Vệ Trăn bước qua ngưỡng cửa vương điện, thấy Kỳ Yến đứng giữa điện, ngẩng đầu nhìn tấm biển do Tấn Vương đích thân đề chữ.
Vệ Trăn đi đến bên cạnh hắn: "Chàng vẫn còn nghĩ đến ngoại tổ phụ ư?"
Kỳ Yến nói: "Phải, ta đang nghĩ sau bao nhiêu chuyện như vậy, giờ chúng ta trở về Tấn Cung, nếu ngoại tổ phụ còn sống, trong lòng sẽ cảm thấy thế nào."
Vệ Trăn cười nói: "Chàng mới đến Tấn quốc, nói muốn giúp ngoại tổ phụ trở thành thiên hạ chi quân, giờ Tấn quốc đã dẹp yên nội loạn, hai nước Tề Sở lại quy về Tấn quốc, nếu ông ấy biết được, nhất định sẽ rất vui mừng."
Kỳ Yến mỉm cười, nắm tay Vệ Trăn: "Vào xem đi. Đồ cũ của ngoại tổ phụ đã được chuyển đến một cung điện khác, sau này chúng ta sẽ sống ở đây."
Thời gian trôi qua, nhìn lại vương điện này lại có một tâm trạng khác. Trước đây nơi đây là nơi uy nghiêm của ngự tiền, giờ đây lại trở thành nhà của họ.
Hoạn quan vừa dẫn đường vừa giới thiệu: "Thưa Quân thượng, Vương hậu, đây là Nghị sự đường, sau khi thiết triều hàng ngày, có thể triệu kiến quần thần tại đây."
Hai người đi về phía trước, hoạn quan tiếp tục nói: "Đây là thư phòng, hàng ngày nô tài sẽ đưa tấu chương đến đây, để Quân thượng phê duyệt, đi xa hơn nữa là tẩm điện, những đồ dùng cũ trong điện này đã được dọn sạch, cách bố trí nội điện này, Quân thượng và Vương hậu có thể sắp xếp lại."
Trong điện cửa sổ sáng sủa, lư hương quý giá, bình phong ngọc, rèm châu, không có gì là không lộng lẫy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hoạn quan bưng một bình sứ cắm hoa mẫu đơn đến, cười hỏi Vệ Trăn: "Thưa Vương hậu, người xem, bình sứ này đặt cạnh cửa sổ có được không?"
Vệ Trăn khẽ gật đầu, tay lướt qua tấm bình phong chạm khắc ngọc bích hình sơn thủy.
Hoạn quan lại gọi cung nhân khiêng một cái bàn trang điểm bằng gỗ tử đàn đến: "Bàn trang điểm của Vương hậu đặt ở đâu, có phải đặt cạnh giường này không ạ?"
Hoạn quan vừa nói vừa quan sát sắc mặt của Kỳ Yến. Phải biết rằng, điện của quân vương vốn là nơi trang nghiêm, từ trước đến nay chỉ có một mình quân vương ở. Hôm nay, theo ý của Tấn Vương, dường như ngài muốn ở chung với Vương hậu.
Hoạn quan không khỏi hỏi lại, cung kính nói: "Thưa quân thượng, bàn trang điểm của Vương hậu có phải đặt ở đây không ạ?"
Vệ Trăn đang định mở lời, thì tiếng của Kỳ Yến đã vang lên trước: "Hãy đặt nó cạnh cửa sổ đi, nếu Vương hậu trang điểm hàng ngày, ngồi đối diện cửa sổ, ánh sáng chiếu vào cũng sẽ sáng hơn."
Hoạn quan lập tức đáp: "Vâng vâng!"
Kỳ Yến đặt hai tay lên vai Vệ Trăn, cúi đầu dịu dàng hỏi: "Nàng nghĩ xem, trong điện của chúng ta còn thiếu gì nữa, cứ bảo cung nhân mang đến."
Vệ Trăn theo chàng vòng qua bình phong: "Vậy thì ở đây đặt thêm một giá đàn, khi gảy đàn đối diện cửa sổ, có thể nhìn thấy cảnh núi non trùng điệp ở xa."
Kỳ Yến gật đầu: "Đều nghe theo nàng."
Vệ Trăn nắm tay chàng đi vào bên trong, đến bên chiếc giường lớn chạm khắc hình rồng phượng sum vầy, nàng vuốt ve tấm màn the vàng mỏng, tay dừng lại giữa không trung, cúi đầu tháo chuỗi hạt trên eo.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Kỳ Yến nhìn nàng tháo chuỗi dạ minh châu hắn tặng, treo lên màn trướng.
Nàng quay người lại: "Mắt ta đã khỏi, bình thường cũng không cần ngày ngày đeo dạ minh châu nữa, nên muốn treo nó cạnh giường của chúng ta làm đồ trang sức, được không?"
Đang nói, minh châu theo gió đung đưa qua lại, va vào nhau, phát ra âm thanh trong trẻo, như tiếng suối reo róc rách vây quanh họ.
Kỳ Yến nhìn vào đôi mắt nàng, sự xuất hiện của cô gái nhỏ đã khiến căn phòng này nhuốm màu ấm áp, không còn là một tẩm cung lạnh lẽo đơn điệu, mà tràn đầy sức sống.