Vệ Trăn nói: "Ta lợi hại đến vậy sao?"
Kỳ Yến cười không nói, cùng nàng đi ra ngoài. Bên ngoài sân đông đúc các công tử và khuê nữ, đang trò chuyện về kết quả thi cử, có người mặt mày ủ rũ, có người lại không giấu được vẻ vui mừng.
Kết quả kỳ thi lần này có thể quyết định liệu mọi người có thể tham gia chuyến du ngoạn mùa thu của học viện sau này hay không. Tấn Vương đã cho mọi người trong học viện mười ngày nghỉ, phàm là người vượt qua kỳ thi đàn, đều có thể đi du ngoạn ở phía đông đất Tấn, còn những người không vượt qua, thì chỉ có thể tiếp tục học bổ túc đàn trong học viện.
Sau kỳ thi, Vệ Trăn liền nóng lòng bắt đầu thu dọn hành lý chuẩn bị chuyến đi.
.
Cỏ cây úa vàng, lá thu xào xạc, đoàn du ngoạn của học viện rời khỏi vương cung vào buổi chiều thu.
Đoàn người này có mười sáu người, nam nữ mỗi bên một nửa, từ kinh đô xuất phát, đi dọc đường dừng chân, leo lên núi cao, ngắm nhìn sông ngòi, lúc thì ngâm thơ ca hát, lúc thì trải chiếu dã ngoại. Tự do tự tại, phóng khoáng vô cùng.
Và trên đường đi, Vệ Trăn và Kỳ Yến lại ít có cơ hội ở riêng, xung quanh có hàng chục đôi mắt nhìn chằm chằm, không tiện bằng việc gặp nhau trong cung.
Ngày hôm đó, bọn họ đến một ngọn núi nổi tiếng, đến giữa trưa, có người đề nghị chia nhóm vào rừng săn bắn. Cuối cùng nhóm được chia ra, là Vệ Trăn và Kỳ Yến, cùng với Công Tôn Nhàn, Cơ Ốc một nhóm.
Vệ Trăn đang kiểm tra yên ngựa của mình thì nghe thấy tiếng bước chân đạp lên cỏ từ phía trước.
Kỳ Yến dắt ngựa đến bên cạnh nàng, Vệ Trăn cười nói: "Thật trùng hợp."
Kỳ Yến vuốt ve lông ngựa của mình, nói: "Không phải trùng hợp, mà là do người tạo ra cả thôi."
Vệ Trăn chợt hiểu ra: "Chẳng lẽ là chàng…"
Kỳ Yến nhướng mày ra hiệu nàng nhìn về phía sau mình, Vệ Trăn xuyên qua vai chàng, tầm mắt rơi vào Công Tôn Nhàn và Cơ Ốc đang trò chuyện ở đằng xa.
Kỳ Yến nói: "Hôm nay bốc thăm chia nhóm, Cơ Ốc muốn được chung nhóm với Công Tôn cô nương, lại sợ quá lộ liễu, nên đã lén lút làm thẻ của nàng và ta, chia nàng, ta và bọn họ thành một nhóm, như vậy có thể che đậy cho hắn, lại không quá lộ liễu."
Vệ Trăn chợt vỡ lẽ, bên tai lại vang lên lời dặn dò của ma ma trước khi xuất phát.
Nàng gần đây đi lại quá gần với Kỳ Yến, hai người ở bên ngoài nên tránh hiềm nghi.
Kỳ Yến nói: "Là Cơ Ốc đã chia ta và nàng chung nhóm, vẫn chưa hỏi ý kiến của nàng thế nào, nàng có muốn cùng nhóm với ta không? Nếu không muốn, ta đi đổi với người khác cũng được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hôm nay có cuộc thi săn bắn, nếu bên nào có được lang quân có thân thủ như Kỳ Yến gia nhập, đương nhiên là đã nắm chắc phần thắng lớn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Phía sau có người đang gọi hắn: "Kỳ Yến, mau lại đây, chung nhóm với chúng ta!"
Bên kia các lang quân không ngừng gọi Kỳ Yến, muốn mời hắn gia nhập cùng họ, nhưng hắn lại không hề bước một bước, chỉ đứng trước mặt nàng, nhẹ giọng hỏi ý kiến của nàng, hỏi nàng có muốn cùng hắn không.
Tay Vệ Trăn nắm dây cương hơi siết chặt, Kỳ Yến thấy nàng mãi không đáp, liền quay người vuốt ve yên ngựa nói: "Nàng đã không muốn, vậy ta đi đây."
Tay Vệ Trăn nhanh hơn cả đầu, lập tức nắm lấy vạt áo hắn, ngay sau đó, tiếng gọi của các lang quân bên kia liền im bặt.
Vệ Trăn vội vàng nói: "Muốn."
"Muốn?" Khóe môi hắn khẽ cong lên.
Hắn tiến lại một bước, bóng hình hắn đổ xuống người nàng, Vệ Trăn chỉ cảm thấy ánh mắt hắn quá nóng bỏng, theo bản năng muốn tránh ánh mắt hắn.
Hơi thở của hắn phả vào mái tóc nàng: "Thật sự muốn ta cùng nàng sao?"
Tay Vệ Trăn đặt trên vạt áo hắn từ từ trượt xuống, một lúc lâu khẽ ừ một tiếng, hơi ngẩng mắt: "Thật mà, chàng rõ ràng đã nghe rõ rồi, sao còn muốn ta nói lại một lần nữa?"
Kỳ Yến khẽ cười: "Chỉ là muốn xác nhận nàng thật sự chọn ta thôi."
Âm cuối của chàng vút cao, tiếng cười nhẹ này lọt vào tai Vệ Trăn, khiến tim nàng đập loạn xạ.
Hắn nhảy lên ngựa, vẫy tay về phía các lang quân bên kia, nói không rảnh rỗi, lập tức gây ra một tràng trách móc, nói hắn không có nghĩa khí.
Hắn làm ngơ, quay sang Vệ Trăn nói: "Chúng ta đi thôi."
Vệ Trăn ngẩng đầu: "Không đợi Cơ Ốc và Công Tôn Nhàn sao?"
"Hai người họ vẫn đang nói chuyện, nếu nàng muốn đợi họ, cũng được thôi."
Vệ Trăn cũng không phải là người phá hỏng cuộc vui, hơi suy nghĩ rồi nhảy lên ngựa: "Cứ để họ được ở riêng đi."
Kỳ Yến đi trước, nàng theo sau, không lâu sau khi vào rừng, tay hắn vươn sang bên cạnh, kéo dây cương ngựa của Vệ Trăn, kéo Vệ Trăn lại gần bên mình.