Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 425



 

Ngay trước khi đoàn xe khởi hành, một con ngựa phi nước đại vào cung, báo cho Ngụy Vương biết, Tấn Cung đã phái một đội quân đặc biệt đến hộ tống Nguỵ Công chúa vào Tấn.

 

"Là Tấn Vương phái đến sao?" Vệ Trăn nghi ngờ hỏi.

 

"Vâng, Công chúa, đội thị vệ đã đến cung rồi."

 

Vệ Trăn ngồi trong xe, từ xa đã nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập bên ngoài, giẫm trên đường cung, khí thế phi phàm.

 

Đội thị vệ đến trước đoàn xe của Vệ Trăn, lần lượt xuống ngựa hành lễ với Ngụy Vương và Vương hậu đang đứng ngoài xe.

 

"Thần phụng mệnh Tấn Vương, đặc biệt đến hộ tống Công chúa vào Tấn, thần bái kiến Ngụy Vương, bái kiến Vương hậu."

 

"Tấn Vương phái ngươi đến sao?"

 

Giọng nói rõ ràng, thanh thoát này… Vệ Trăn nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài, vội vàng vén rèm xe lên.

 

Gió lạnh từ bên ngoài ùa vào, thiếu niên đang ngồi trên lưng bạch mã, khoác áo hồ ly đen tuyền, hướng về phía Nguỵ Vương hành lễ, ánh tuyết lấp lánh phủ lên người hắn, khiến hắn trông như cây lan ngọc thụ.

 

Đôi mắt hắn long lanh: "Vâng, thần Kỳ Yến, đặc biệt đến đây để đón Công chúa nhập Tấn."

 

Rèm cửa sổ rung rinh theo gió, Vệ Trăn qua kẽ hở nhìn ra, bắt gặp ánh mắt mỉm cười của Kỳ Yến. Hắn đi đến bên xe ngựa, nhân lúc đến yết kiến Nguỵ Công chúa để nói chuyện, hắn đưa tay kéo rèm che khuất tầm nhìn của người ngoài, rồi lấy một bó hoa từ trong áo choàng ra đưa vào.

 

Vệ Trăn cúi đầu, nhìn bó hoa rừng rực rỡ trong tay.

 

Khoảnh khắc đó, nàng nghe thấy tiếng tim đập thình thịch.

 

Nguỵ Vương: Con và Kỳ Yến có quan hệ gì?

 

Vệ Trăn: Quan hệ bạn học.

 

Nguỵ Vương: Tốt, phụ vương yên tâm rồi.

 

Không lâu sau, biết Kỳ Yến đích thân đến đón con gái đi học.

 

Nguỵ Vương: ...

 

Kỳ Yến nhìn nàng, lông mi còn vương hạt tuyết, khẽ cười nói: "Trên đường đến đây, ta thấy vài đóa hoa rừng, liền hái chúng về, che chở trong áo choàng để tránh gió tuyết, mang đến dâng Công chúa, mong Công chúa nhìn thấy hoa rừng, liền có thể nghĩ đến mùa xuân rực rỡ."

 

Dưới đôi lông mày dài ấy, ánh mắt hắn dịu dàng, như ánh xuân rơi vào mắt Vệ Trăn.

 

Vệ Trăn đưa tay nâng bó hoa, thấy những hạt tuyết trong suốt đọng giữa những cánh hoa. Trong tiết trời này, tìm được một bó hoa nở rộ như vậy không dễ, chắc hẳn hắn đã tốn rất nhiều công sức để tìm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vệ Trăn ôm chặt bó hoa, những cánh hoa khẽ chạm vào má mang lại cảm giác mềm mại, lòng nàng cũng tràn đầy sự dịu dàng.

 

Bên ngoài xe ngựa vang lên tiếng của Nguỵ Vương: "Kỳ tiểu tướng quân."

 

Kỳ Yến nhìn Vệ Trăn một cái, hạ rèm xuống, chắp tay hành lễ với Nguỵ Vương: "Đại Vương."

 

Nguỵ Vương nói: "Kỳ tiểu tướng quân đường xa đến Nguỵ quốc, đón tiểu nữ về Tấn, trên đường chắc hẳn gặp không ít gió tuyết, quả nhân trong lòng cảm kích. Vậy lần này ngoài Kỳ tiểu tướng quân đến đón tiểu nữ, còn có tướng lĩnh nào khác đến không?"

 

Kỳ Yến thái độ cung kính: "Thưa Đại Vương, chỉ có thần đến. Thần biết Đại Vương lo lắng thần còn nhỏ tuổi, e rằng không thể đảm đương chức vụ hộ tống, nhưng xin Đại Vương yên tâm, thần nhất định sẽ đưa Công chúa an toàn vào Tấn cung."

 

Nguỵ Vương cười nói: "Kỳ tiểu tướng quân tuổi trẻ tài cao, đã nhiều lần ra trận, quả nhân cũng rất kính phục, chỉ là nghĩ, trời đông giá rét, Tấn Vương còn phái ngoại tôn đích thân đến đón tiểu nữ, thật sự là vất vả cho tiểu tướng quân rồi."

 

Kỳ Yến nói: "Có thể đón Công chúa về Tấn, là vinh hạnh của thần."

 

Nguỵ Vương nhìn hắn chằm chằm, thần sắc khá phức tạp.

 

Ông đi về phía xe ngựa, Kỳ Yến lùi sang một bên, Nguỵ Vương cong ngón tay, gõ vào cửa xe: "Ương Ương."

 

Vệ Trăn từ từ vén rèm xe: "Con gái ở đây, phụ vương có lời gì muốn nói với con gái?"

 

Nguỵ Vương nhận lấy rèm xe trong tay nàng, hạ giọng: "Ương Ương, tiểu tử này vì sao lại đến Nguỵ quốc, Tấn Vương không đến mức phái nó đến đón con chứ..."

 

Vệ Trăn nói: "Con gái cũng không rõ, Tấn Vương vẫn luôn trọng dụng chàng, trước đây thường xuyên phái chàng ra ngoài làm việc, chắc hẳn lần này cũng là để rèn luyện chàng."

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Nguỵ Vương như hiểu ra điều gì, nhưng sự nghi ngờ trong mắt vẫn chưa tan biến.

 

Vệ Trăn tựa lưng vào thành xe, vừa rồi Nguỵ Vương vén rèm lên, nàng không kịp giấu bó hoa Kỳ Yến tặng, liền nhân động tác đó, dùng thân mình che đi bó hoa Kỳ Yến tặng.

 

Nàng lên tiếng nói: "Ngoài trời gió tuyết lớn, phụ vương mau cùng mẫu hậu về cung đi. Nữ nhi sẽ tự chăm sóc bản thân."

 

Nguỵ Vương gật đầu, ánh mắt đầy yêu thương: "Vậy Ương Ương bảo trọng."

 

Vệ Trăn khẽ cười, "Vâng."

 

Nguỵ Vương lùi sang một bên, cùng Vương hậu tiễn đoàn xe rời đi.

 

Xe ngựa rời khỏi vương cung, lang quân cưỡi ngựa hộ tống bên xe, bóng dáng đổ trên rèm xe cũng theo đó mà lay động.

 

Vệ Trăn qua kẽ rèm nhìn hắn, khi hắn nghiêng đầu nhìn lại, nàng vội vàng hạ một góc rèm xuống, che khuất tầm nhìn của hắn.