Ánh chiều tà dần tắt, ánh sáng mờ ảo đêm tối phủ lên áo bào của thiếu niên đang phi ngựa như bay.
Đêm nay là Thất Tịch, đường phố vương đô đông nghịt người, khắp nơi đều là người qua lại, xe quý tộc, lọng hoa nối dài, nhìn như mây thêu, hai bên lầu rượu đèn lồng rực rỡ, tựa như cung điện trên trời.
Các thiếu niên quý tộc kết bạn cùng đi chơi, Lục Điện hạ Cơ Nghi cũng ở trong đó.
Hắn xuyên qua đám đông, nhìn thấy bạn học phía trước, bước tới hỏi: "Có thấy Ngụy Công chúa không, nàng đến chưa?"
Bạn học gật đầu, chỉ cho hắn một hướng, Cơ Nghi lập tức hiểu ra, trên mặt lộ ra nụ cười: "Nàng ấy quả nhiên đã đến!"
Hắn nhận lấy mặt nạ hồ ly do thị vệ đưa tới, bảo thị vệ lui xuống, đi về phía "Cầu Ô Thước" phía trước.
Đêm nay bên cầu tụ tập đầy nam nữ, tương truyền nếu tình nhân nắm tay đi qua cầu này vào đêm Thất Tịch, thì có thể yêu nhau trọn đời.
Trên bãi cỏ hai bên cầu Ô Thước, dựng lên giá đèn lồng, các thiếu nữ xuyên qua đó, cùng nhau đoán câu đố, hương áo tóc mai, khiến người ta hoa mắt, vô cùng náo nhiệt.
Cơ Nghi nhìn những nữ lang lướt qua mình, nhất thời hối hận, buổi tối hắn chưa kịp hẹn Vệ Trăn địa điểm gặp mặt thì đã bị Kỳ Yến cắt ngang, cũng không biết nàng có tìm được mình không.
Thật trùng hợp, lúc này Vệ Trăn đang ở trong khu đèn lồng này, cùng với Công Tôn Nhàn bên cạnh ngắm đèn hoa.
"A Trăn, Cơ Ốc hẹn ta gặp mặt, đến giờ rồi, ta phải đi gặp chàng." Công Tôn Nhàn cầm đèn hoa trong tay, má ửng hồng, nhìn Vệ Trăn: "Ta có thể đi không?"
Vệ Trăn nhìn thiếu nữ hôm nay được trang điểm kỹ càng trước mặt, cười nói: "Nếu không phải hôm nay để che chắn cho muội và Cơ Ốc, ta cũng sẽ không ra ngoài, muội đi nhanh đi!"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Công Tôn Nhàn cười nói được, nhấc vạt áo đi về phía trước.
Vệ Trăn thấy nàng ra khỏi khu đèn lồng, chạy về phía thiếu niên bên bìa rừng, cũng không biết hai người đó nói gì, Cơ Ốc nhón chân, vẫy tay về phía Vệ Trăn.
Vệ Trăn mỉm cười, tiếp tục bước đi.
Đêm nay xung quanh đều là những người đi cùng nhau, nàng một mình đi trong đó, có vẻ lạc lõng.
Liên tục có những cặp tình nhân nắm tay đi qua bên cạnh Vệ Trăn, nàng không cảm thấy ghen tị, nhưng đến cả bạn thân cũng đi cùng tình lang, để lại nàng một mình đi dạo, không khỏi cảm thấy cô đơn.
Tiếng tơ trúc trống từ trên sông vọng lại, gió mát thổi vào lòng, Vệ Trăn thở dài một hơi.
Đúng lúc nàng định đi tìm các nữ lang khác trong Học cung, thì phát hiện ra một bóng dáng quen thuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thiếu niên mặc áo gấm hoa văn trúc xanh, trong tay cầm một chiếc mặt nạ hồ ly, không ngừng nhìn quanh trong đám đông.
Vệ Trăn vội vàng quay người, đưa lưng về phía Cơ Nghi, nhanh chóng bước về phía trước trước khi Cơ Nghi phát hiện ra nàng.
"Vệ Trăn!" Tiếng gọi từ phía sau vang lên.
Vệ Trăn chui vào dòng người, lướt qua mọi người, đến trước một giá đèn thì dừng lại, lấy chiếc đèn hoa trước mặt xuống, cúi đầu giả vờ giải câu đố đèn, tránh né thiếu niên đang đuổi theo phía sau.
Tiếng rao hàng, tiếng cười đùa, tiếng tơ trúc truyền vào tai, tiếng gọi phía sau dần xa, Vệ Trăn đợi một lúc lâu, không nghe thấy động tĩnh gì, mới từ từ quay đầu lại.
Phía đó đã không còn thấy bóng dáng Cơ Nghi, Vệ Trăn thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại, phía sau giá đèn trước mặt không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện một người đàn ông đeo mặt nạ hồ ly.
Đôi mắt đen láy xuyên qua mặt nạ, nhìn chằm chằm vào nàng, Vệ Trăn giật mình: "Ngũ Điện hạ?"
Thiếu niên giơ hai tay, từng chiếc đèn hoa chắn giữa hai người được gạt sang một bên, khuôn mặt liền áp sát vào mặt nàng.
Vệ Trăn đang định lùi lại, tay hắn đã xuyên qua giá đèn, nắm chặt cổ tay nàng, kéo nàng về phía trước.
Khoảnh khắc tiếp theo, phía sau vang lên tiếng gọi: "Vệ Trăn!"
Vệ Trăn quay đầu nhìn lại, người phía đó là Cơ Nghi, vậy người đeo mặt nạ trước mắt này là ai?
Người trước mặt cong ngón tay, nhẹ nhàng đẩy mặt nạ lên, lộ ra chiếc cằm sạch sẽ, sau đó là đôi mắt sáng ngời.
Vệ Trăn nhận ra người đến, lòng chấn động, chưa kịp phản ứng, hắn đã ôm chặt nàng, môi áp lên.
Trái tim Vệ Trăn đập điên cuồng, nhưng tay hắn chậm rãi nâng cằm nàng, ép nàng ngẩng đầu lên để đón nhận nụ hôn của hắn.
Chỉ trong chốc lát, hơi thở nóng bỏng của họ đã quấn quýt lấy nhau, không còn phân biệt được hơi thở của ai là của ai.
Tiếng ồn ào bên tai dần lắng xuống, môi Vệ Trăn bị đầu lưỡi hắn cạy mở, hơi thở tràn ngập khí chất thanh khiết của hắn.
Hắn cúi mặt xuống, đôi môi mỏng khẽ hé, hơi thở ấm áp phả vào môi nàng: "Vệ Trăn, nhìn cho rõ, ta là ai?"
"Cạch" một tiếng giòn tan, chiếc đèn lưu ly trong tay thiếu nữ trượt xuống, rơi vỡ dưới chân họ.