Môi hắn lại phủ xuống, chiếc đèn lồng lắc lư theo gió, xung quanh là người qua lại, Cơ Nghi chạy vội vàng lướt qua họ.
Trong đêm tối, trái tim nàng nóng bỏng.
Trên đầu là pháo hoa rực rỡ, xung quanh là tiếng người ồn ào, đèn lồng tỏa ra ánh sáng dịu dàng, làm mềm mại đường nét khuôn mặt của hai người.
Cuối cùng hắn cũng từ từ dừng lại, môi Vệ Trăn đỏ mọng thở dốc, khuôn mặt đan xen đủ loại ánh sáng. Chỉ thấy hắn giơ tay lên, gạt hết những chiếc đèn lưu ly đang che chắn xung quanh hai người.
Khuôn mặt hắn hoàn toàn được chiếu sáng, Vệ Trăn vẫn chưa hoàn hồn từ dư âm của nụ hôn đó, ánh mắt hoảng loạn, theo bản năng lùi lại, nhưng bị Kỳ Yến nắm lấy cổ tay, kéo trở lại trước giá đèn.
"Vệ Trăn, những lời này vốn dĩ ta nên nói với nàng ngay khi vừa trở về," hắn nói.
"Ta nghe nói Đại vương đang ban hôn cho các nữ quan trong cung, rất nhanh sẽ đến lượt nàng, trong học cung có nhiều nam nhi thích nàng, Cơ Uyên là người đã đính ước từ trong bụng mẹ với nàng, Cơ Nghi đã hẹn gặp nàng tối nay, vừa nãy hắn còn đang tìm nàng."
Vệ Trăn lắc đầu: "Không, ta không đồng ý gặp hắn."
Hơi thở nhẹ nhàng của Kỳ Yến phả lên má nàng. Ánh mắt hắn nóng bỏng, trái tim Vệ Trăn cũng theo đó mà nóng ran.
Hắn hỏi: "Vậy còn nàng, nàng có ấn tượng thế nào về họ? Trong lòng có người lang quân nào vừa ý không?"
Mi mắt Vệ Trăn run rẩy, từ nụ hôn vừa rồi. Đến câu nói này, hắn hỏi nàng có người trong lòng không. Mọi thứ gần như sắp lộ ra.
Kỳ Yến nói: "Vệ Trăn, ta muốn nói là, nàng có muốn cùng ta không?"
Đầu ngón tay nàng nắm chặt giá đèn, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Kỳ Yến giúp nàng vén những sợi tóc lòa xòa ra sau tai, động tác ngón tay nhẹ nhàng: "Nàng chưa sinh ra đã có hôn ước với quý tộc công thất Tấn quốc, sau này phải thực hiện hôn ước với Vương thất Tấn quốc, nhưng ta cũng là con cháu Vương thất, có thể cưới nàng."
"Nhưng Đại vương..." Nàng ngẩng đầu lên, gần như buột miệng nói ra điều gì đó, cuối cùng lại khép môi lại.
Trên khuôn mặt trắng như tuyết đó, từ từ lan tràn những vệt hồng.
Kỳ Yến nói: "Năm ngoái trước khi ta xuất chinh, ta đã được Đại vương hứa hẹn, nếu ta có thể thắng trận này, ngài sẽ ban cho ta bất kỳ yêu cầu nào. Nếu ta đến xin ngài ban hôn, ngài sẽ không từ chối."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hắn nâng tay nàng lên, đặt lên mặt hắn, đầu ngón tay Vệ Trăn khẽ co lại.
"Vậy còn nàng? Nàng có muốn thử cùng ta không?"
Lời tỏ tình của vị tướng quân trẻ tuổi chân thành và trực tiếp, đôi mắt đó rực sáng, dường như vạn vật trên đời không thể sánh bằng ánh sáng của chúng.
Khi hắn nắm tay nàng, dùng giọng điệu dịu dàng như vậy hỏi nàng có muốn ở bên hắn không, có lẽ các cô gái trên đời đều sẽ đỏ mặt.
Hắn nói: "Khi ta uống rượu một mình dưới trăng trong quân doanh, trong đầu ta luôn hiện lên khuôn mặt nàng, ta tự hỏi khi ta không ở đây, nàng sống thế nào trong Tấn cung? Ta nhớ năm ngoái trước Tết, ta đã rời cung, chưa kịp tặng nàng một chiếc áo khoác lông cáo mới, ta nghĩ vào mùa xuân, nàng nhất định sẽ không chịu nổi mà cưỡi ngựa ra đồng, nếu không có ta bên cạnh, liệu có lang quân nào khác đi cùng nàng không? Ta có đặc biệt với nàng không, bao nhiêu năm nay, ta dường như đã quen với những ngày ở bên nàng, nhưng nếu lần này ta trở về muộn, Đại vương ban hôn cho nàng, gả nàng cho người khác, ta chỉ sợ sẽ hối tiếc vô cùng."
"Nếu Tấn Vương muốn ban hôn cho nàng, ta hy vọng người đó, người cưới nàng ..."
Hắn dừng lại, rồi thốt ra hai từ đó: "Là ta."
Đèn lồng lay động xào xạc theo gió, trái tim thiếu nữ lúc này đập rộn ràng không ngừng.
Hắn nói khi ở tiền tuyến, dưới trăng luôn nhớ nàng, nhưng hắn không biết rằng, trong mỗi đêm trằn trọc khó ngủ, người nàng nhớ thương cũng chính là hắn.
Từ lần đầu gặp gỡ khi còn nhỏ, đến khi trái tim thiếu nữ rung động, người nàng dành trọn tình cảm, chỉ có một.
Nàng nói: "Không, ta không có lang quân nào khác trong lòng. Từ trước đến nay, người lang quân ta thích chỉ có một."
Kỳ Yến nhìn vào mắt nàng, bàn tay còn lại của Vệ Trăn buông thõng bên người, nắm chặt rồi lại buông ra, như đang đưa ra một quyết định nào đó.
Khoảnh khắc tiếp theo, Vệ Trăn nhón chân, khẽ hôn lên má hắn.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Đó là một nụ hôn cực kỳ mềm mại, như cánh bướm hạ xuống, mang theo hơi ẩm nóng của gió đêm hè, pha lẫn hương thơm từ người thiếu nữ. Kỳ Yến chỉ cảm thấy toàn thân nóng ran.
Môi nàng từ từ rời đi, từ từ thốt ra mấy chữ đó: "Chỉ có chàng."
"Bùm bùm bùm!" Pháo hoa nhanh chóng bay lên, phát ra tiếng động lớn, che lấp lời nói của nàng.
Kỳ Yến khẽ nheo mắt: "Cái gì?"