Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 435



 

Con gái cưng do chính mình nuôi lớn, Ngụy Vương làm sao nỡ lòng gả cho một người đàn ông xa lạ?

 

Nhưng khi nghe ma ma bên cạnh con gái nói rằng Tấn Vương gần đây đang xem xét hôn sự của nàng với các vương tôn khác trong học cung, Ngụy Vương đau lòng, sau đó dâng lên một nỗi hổ thẹn sâu sắc.

 

Năm xưa, bất đắc dĩ phải định ra cuộc hôn nhân này, để Vệ Trăn mười ba tuổi một mình đến Tấn cung, đã là sự bất tài của một người cha như ông.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Trước mắt họ chỉ có hai con đường: một là để con gái gả cho vương tôn Tấn quốc, hai là nước Ngụy hủy hôn, xé bỏ minh ước.

 

Vốn dĩ sẽ không có khả năng thứ ba, nhưng nay sự xuất hiện của Kỳ Yến đã mang lại một bước ngoặt. Con gái thích hắn, và hắn cũng chỉ một lòng với con gái, Tấn Vương có thể ban hôn cho hai người.

 

Sống trên đời, có thể tìm được một người tâm ý tương thông, thật không dễ chút nào?

 

Ngụy Vương và Ngụy Vương hậu cũng từng cùng nhau trải qua bao nhiêu gian khó, càng hiểu rõ điều này.

 

Hai người đi đến sau tấm bình phong một bên để bàn bạc.

 

Rất lâu sau, Ngụy Vương hậu ngẩng đầu, khẽ gật đầu về phía con gái ở đằng xa.

 

So với hạnh phúc cả đời của con gái, những thứ khác có thể tính là gì? Con gái thích gì thì cứ theo ý con gái đi.

 

Vệ Trăn vén vạt áo, nhanh chóng bước về phía vợ chồng Ngụy Vương.

 

"Phụ vương! Mẫu hậu!"

 

Ngụy Vương nhìn người trước mặt, chỉ vài năm ngắn ngủi, cô bé đã lớn phổng, trở thành một thiếu nữ yểu điệu. Ông cười nói: "Phụ vương đã sớm nói rồi, nếu con có lang quân ưng ý, có thể viết thư về cho phụ vương mẫu hậu tham khảo, phụ vương và mẫu hậu nhất định sẽ đồng ý."

 

Cứ thế, hôn sự của hai tiểu bối được định đoạt.

 

Tháng Tám, Tấn Vương hạ chiếu, thăng Kỳ Yến làm Đại tướng quân Tấn quốc. Cùng tháng, tứ hôn chàng với Công chúa nước Ngụy.

 

Một người là ngoại tôn của Tấn Vương, văn thao võ lược, có chí lớn thống nhất thiên hạ; một người là vương nữ nước Ngụy, thanh nhã cao quý, được bách tính Ngụy quốc yêu mến. Quả là một cặp trời sinh.

 

Mùa xuân năm sau, Kỳ thiếu tướng quân nghênh đón Ngụy Công chúa tại biên giới hai nước. Các sứ thần từ các nước đến chúc mừng, hôn lễ long trọng, khiến tám phương ngưỡng mộ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cuộc sống sau hôn nhân của hai người, phần lớn là Kỳ Yến sang Ngụy quốc bầu bạn với Vệ Trăn. Đối với chàng rể này, Ngụy Vương và Vương hậu sau thời gian tiếp xúc, vô cùng hài lòng.

 

Năm thứ hai sau hôn nhân, biên giới hai Tấn và Tề xảy ra biến cố, Tấn quốc phạt Tề, Kỳ Yến đích thân ra trận.

 

Năm sau, thiên hạ đại loạn, Tấn cung phát binh đ.á.n.h Sở.

 

Thêm ba năm nữa, sau thời kỳ hỗn loạn ở Trung Nguyên, chiến tranh thiên hạ cuối cùng cũng bình định. Hai nước Tề và Sở sáp nhập vào lãnh thổ Tấn quốc. Tiên vương Tấn quốc băng hà, để lại di chiếu truyền ngôi cho Kỳ Yến. Từ đó, trừ nước Ngụy ra, các nước chư hầu đều thống nhất.

 

Còn Ngụy Vương và Vương hậu đã tận tụy vì nước Ngụy bao năm, cuối cùng cũng trút bỏ quyền lực, giao quốc chính cho Vương nữ. Sau đó, hai người cùng nhau du ngoạn phương Nam.

 

Không lâu sau, Vệ Trăn sinh hạ một bé gái trong cung.

 

Ngày hôm đó, xuân hòa cảnh minh, hương hải đường lan tỏa. Vệ Trăn nằm ngửa trên chiếc ghế bập bênh trong sân, tay cầm một chiếc quạt tròn cán ngà voi thêu phong cảnh thanh nhã màu xanh ngọc. Gió mát từ bên ngoài rèm trúc nhẹ nhàng thổi vào, cũng chiếu vào đứa bé nhỏ nằm trong lòng nàng.

 

Ánh mặt trời buổi chiều khiến người ta dễ buồn ngủ.

 

Kỳ Yến từ ngoài bước vào, chú ch.ó nhỏ trong sân vẫy đuôi chạy đến. Hắn cười cúi người xoa đầu chú chó, ngẩng đầu nhìn thấy thê tử đang lười biếng tựa vào ghế bập bênh.

 

Gió nhẹ nhàng, ánh sáng rực rỡ bên cạnh Vệ Trăn dần tối lại, nàng từ từ mở mắt, trong một vùng ánh xuân chói chang mờ ảo, nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười của Kỳ Yến.

 

Hắn cầm lấy chiếc quạt tròn trong tay nàng, nhẹ nhàng quạt gió cho nàng, giọng điệu dịu dàng: "Ngủ ở đây buổi chiều, có nóng không?"

 

Vệ Trăn lắc đầu, cười nói: "Ánh nắng buổi chiều mới đẹp, chiếu vào người ấm áp vô cùng."

 

Kỳ Yến khẽ cười, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nàng.

 

Từ khi nụ hôn của hắn đặt xuống, Vệ Trăn chỉ cảm thấy một luồng ấm áp nhẹ nhàng lan tỏa từ nơi hắn hôn.

 

Nàng hỏi: "Hôm nay công việc chính sự đã xử lý xong chưa?"

 

Kỳ Yến gật đầu: "Việc hôm nay vốn cũng không nhiều, nhưng ta nhớ nàng và A Oánh, nên về sớm hơn."

 

A Oánh là tên gọi thân mật mà họ đặt cho con gái. Cô bé bé bỏng vừa mới chào đời, đã được bà đỡ bế vào lòng Kỳ Yến. Lúc đó, ánh xuân nhẹ nhàng chiếu lên má cô bé, tựa như những cánh bướm vàng rung động nhảy nhót. Kỳ Yến chỉ cảm thấy một vùng mềm mại trong lồng n.g.ự.c mình từ từ lún xuống.