"Thiếu tướng quân lục soát sao?" Sở Vương im lặng một lát: "Có phải còn có Trang thống lĩnh nữa không?"
"Đúng vậy. Thần và Trang thống lĩnh đều có thể làm chứng, đêm đó Vệ Đại tiểu thư quả thực chưa từng đến Noãn điện, lúc đó tất cả tướng sĩ do thần dẫn đầu cũng đều nhìn thấy, Vệ Đại tiểu thư quả thực đang ở trong tẩm điện của đệ đệ mình. Sau khi thần vào điện lục soát, không hề có chút bất thường nào. Nếu quân thượng có nghi ngờ, chi bằng mời Trang thống lĩnh đến."
Sở Vương phất tay, ra hiệu cho cung nhân đi mời.
Không lâu sau, Trang thống lĩnh được đưa đến trước điện. Thái tử Cảnh Hằng nghiêng người, trong mắt ẩn chứa ý tứ sâu xa: "Trang Lương, đêm đó lục soát được gì, ngươi cứ nói thẳng."
Trang Lương hiểu ý, cung kính trả lời, không khác gì lời Kỳ Yến đã nói.
"Quân thượng, không thể tin lời hai người họ, miệng Kỳ Yến không có một lời thật nào, hai người họ đang làm chứng giả cho Vệ Trăn!" Vệ Chiêu bước ra nói.
Sở Vương nhàn nhạt nói: "Thái tử, Vệ Chương là thủ hạ của con, chuyện này con có biết nội tình không?"
Một khi sự việc tiếp tục điều tra, lửa chắc chắn sẽ cháy đến người Thái tử.
Thái tử vén áo quỳ xuống: "Đêm đó trong cung yến, Vệ Trăn rời tiệc giữa chừng, không phải một mình, nhi thần cùng nàng ra ngoài tản bộ, sau đó đưa nàng về tẩm điện của Vệ gia. Nói nàng và Cảnh Khắc ở chung một phòng, thật là hoang đường."
"Thái tử Điện hạ sao cũng làm chứng giả cho Vệ Trăn?" Tống thị đẩy Vệ Dao đến trước mặt: "Đêm đó Điện hạ rõ ràng là ở cùng nữ nhi của thần phụ!"
Thái tử dứt khoát nói: "Cô cần gì phải nói dối để bao che cho Vệ Trăn? Thật sự là tình hình đêm đó đúng là như vậy, cô chưa từng gặp Vệ Dao!"
Hắn quay đầu nhìn phu phụ Vệ Chiêu, trong mắt lộ rõ vẻ hung ác.
Phu phụ Vệ Chiêu không biết vì sao Thái tử lại đứng về phía Vệ Trăn, nhưng cũng lập tức hiểu được Thái tử không vui, lập tức im lặng.
Một giọng nói từ phía trên truyền xuống, không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào: "Vệ Trăn, ngươi lên đây."
Vệ Trăn từ từ đứng dậy, bước lên bậc cao, đến trước bảo tọa của Sở Vương, lại một lần nữa quỳ gối.
Là thần tử không thể nhìn thẳng mặt vua, nàng rũ mắt, ánh mắt dừng lại trên vạt áo của Sở Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bàn tay của Sở Vương đặt trên bảo tọa, vươn về phía nàng, cằm Vệ Trăn hơi đau, bị buộc phải ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt nóng bỏng đó.
Sở Vương nắm cằm nữ nhân Vệ gia trước mặt mọi người, động tác này khiến tất cả mọi người nín thở.
Đại điện yên tĩnh đến mức kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Đôi mắt Sở Vương hơi híp lại, khiến Vệ Trăn nhớ đến Cảnh Khắc, hắn cũng có đôi mắt như vậy, khi híp mắt lại thì giống như rắn độc đang thè lưỡi.
Sở Vương nói: "Nếu nói người khác làm Cảnh Khắc bị thương, quả nhân có thể không tin, nhưng là ngươi, quả nhân không thể không nghi ngờ, bởi vì Cảnh Khắc trước đây từng xin quả nhân ngươi."
Giọng ông ta khàn khàn, như cát cọ xát vào đá, khiến người ta rợn tóc gáy.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Khi đó quả nhân đã đồng ý với hắn, để hắn an phận thủ thường thêm một thời gian nữa là được. Bởi vì quả nhân cũng đã có ý định lập trữ quân khác, dù Thái tử là ai, Thái tử phi chắc chắn là ngươi."
Một luồng khí lạnh từ từ bò lên xương sống Vệ Trăn.
Cho nên đêm đó, Cảnh Khắc trong noãn điện thấy nàng, mới có thể ngang nhiên như vậy, trực tiếp đè nàng lên giường.
Hàng mi dày của Vệ Trăn run rẩy: "Quân thượng, đêm đó thần nữ chưa từng gặp Lục Điện hạ, Kỳ thiếu tướng quân và Thái tử Điện hạ đều có thể làm chứng cho thần nữ, hơn nữa Lục Điện hạ sau này bị hổ dữ làm bị thương mới qua đời, là Vệ Chương đi cùng, không liên quan gì đến thần nữ."
Thái tử nói: "Phụ vương, quả thật là như vậy, là Vệ Chương sắp xếp hổ dữ, không ngờ hổ dữ lại thoát lồng."
Sở Vương lắc đầu, phất tay ra hiệu Thái tử im lặng, nhìn Vệ Trăn nói: "Quả nhân vừa mất đi đứa con, đang nghĩ ngươi đã được hắn yêu thích đến vậy, chi bằng đi cùng hắn."
Lưng Vệ Trăn toát mồ hôi lạnh.
Nàng rõ ràng biết rằng Sở Vương không hề quan tâm Vệ Trăn có làm Cảnh Khắc bị thương hay không, mà là đang tìm kiếm sự an lòng.
Cái c.h.ế.t của Cảnh Khắc từ khi bị ám sát đến lúc qua đời có rất nhiều điểm đáng ngờ. Tuy nhiên, dù điều tra thế nào cũng chỉ có thể xác định được có sự tham gia của Vệ Chương, và Vệ Chương bị khép vào tội thất trách.
Hiện tại, Vệ Trăn, với tư cách là người bị tình nghi, đã được đưa đến trước mặt Sở Vương. Sở Vương xử lý Vệ Trăn cũng coi như đã làm tròn trách nhiệm đối với Cảnh Khắc.