Điền a mẫu lắc đầu, giọng khàn khàn: "Nếu phu nhân còn sống, nhất định cũng không nỡ để người đi. Người cũng là nữ nhi của bà ấy mà!"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vệ Trăn cười nói: "A mẫu, người nói ta từ nhỏ đã thông minh, lớn lên cũng không có chuyện gì có thể làm khó ta, ta đến Tấn quốc, nhất định cũng có thể sống tốt, đúng không?"
Những lời này càng khiến Điền a mẫu đau lòng như cắt. Nhưng bà cũng hiểu sự việc đã đến nước này, không còn cơ hội thay đổi nữa.
Điền a mẫu đứng dậy, nói: "Thiếu chủ đã trên đường quay về, chắc sáng mai sẽ đến nhà."
"Ừ." Vệ Trăn đáp.
Trong gương trang điểm phản chiếu dung nhan của nàng. Vệ Trăn nhìn vào gương đồng, nhớ lại sự phồn hoa của Tấn quốc mà người đời thường nhắc đến.
Tấn Vương xưng bá Trung Nguyên, chư hầu bốn phương đều cúi đầu xưng thần.
Tấn quốc có ý chí nuốt chửng thiên hạ, tiền đồ của nàng cũng nhất định sẽ không tăm tối.
Vệ Trăn rời bàn, đi về phía giường. Màn sa buông xuống, rèm che. Điền a mẫu nói: "Tiểu thư ngủ sớm đi, sáng mai Thiếu tướng quân sẽ đến đón tiểu thư vào cung, để hoạ công vẽ chân dung cho người."
Vệ Trăn ngẩn ra, rồi nhớ ra, Kỳ Yến sẽ hộ tống nàng đến Tấn quốc.
Nàng khẽ nói: "Được."
Mặt trăng chìm xuống, ve sầu kêu t.h.ả.m thiết, Vệ Trăn từ từ khép mắt lại.
Nàng lại mơ thấy kiếp trước, những hình ảnh lướt nhanh qua trước mắt.
Lần này, nàng nhìn thấy cả cuộc đời mình trong giấc mơ.
Thì ra kiếp trước, kết cục của nàng lại là như vậy.
Trong giấc mơ, vào tháng Năm mùa xuân, Thái hậu đột ngột qua đời tại Chương Hoa ly cung. Dưới những tấm bạch trướng phủ kín cung điện là một cuộc tàn sát đẫm m.á.u vừa kết thúc.
Kỳ lão tướng quân bị xử tử vì tội mưu phản, từ đó quyền lực của Kỳ gia hoàn toàn trở về tay Vương thất. Còn Kỳ Thiếu tướng quân đi đâu thì không ai biết, cũng không ai quan tâm.
Thái tử đắc ý, vào tháng Sáu đón trưởng nữ của Vệ gia vào cung.
Không lâu sau, Sở Vương băng hà, Thái tử lên ngôi, Vệ Trăn trở thành Vương hậu. Ai cũng nói Vệ Trăn có được một cuộc hôn nhân tốt đẹp.
Nhưng chỉ có Vệ Trăn mới biết, Thái tử lạnh nhạt xa cách, đối với nàng dường như vĩnh viễn mang một lớp mặt nạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đến tháng thứ ba sau hôn lễ của họ, hắn đã nạp thứ nữ của Vệ gia vào cung.
Cũng chính lúc đó Vệ Trăn mới biết, thì ra hắn và biểu muội của hắn đã sớm tình đầu ý hợp, tương tư lẫn nhau.
Nàng như một kẻ ác, ngang nhiên xen vào giữa hai người, bị Vệ Dao chỉ trích là đã cướp đi lương duyên của nàng, là kẻ đến sau.
Mỗi khi trong cung thiết yến, nàng lại như một người ngoài cuộc, nhìn Sở Vương và ái phi ân ái. Mọi người đều tự nhiên chấp nhận tất cả, yêu mến Sở Vương và Dao phu nhân. Đèn nến trong điện rực rỡ, ánh sáng lung linh, nhưng Vệ Trăn lại bị cô lập bên ngoài.
Nàng lạc lõng ở đây, dù có làm tốt đến mấy, vẫn luôn bị Thái hậu chỉ trích.
Nàng muốn trở về quê hương mình. Nhưng thiên hạ này đâu có Vương hậu nào được hòa ly?
Trong ba năm, nàng nhìn Vệ Dao ở hậu cung phất lên như diều gặp gió, được sủng ái không ngừng.
Vệ Trăn không muốn tranh giành với nàng ta, ngay từ ngày đầu tiên gả vào Đông cung, trong lòng nàng đã nảy sinh một nỗi chán ghét nhàn nhạt đối với Cảnh Hằng. Nàng không thích một người giả dối bạc bẽo như vậy.
Nhưng việc không tranh sủng ái lại khiến Vệ Chiêu và Vệ Chương đều được Vệ Dao đề bạt, từ đó thăng tiến nhanh chóng, chia cắt quyền lực của Vệ gia từng chút một.
Vệ Lăng không phải không có khả năng giữ vững quyền lực của Vệ gia, mà là Cảnh Hằng đã đày hắn đến vùng Ngô Việt phía nam, trấn giữ biên cương cho Sở Vương.
Cảnh Hằng dùng Vệ Trăn để kiềm chế Vệ Lăng, rồi lại dùng Vệ Lăng để chế ngự Vệ Trăn.
Vệ Trăn chợt nhận ra, dù thế nào đi nữa, mình cũng phải đấu với Vệ gia, đấu với Cảnh Hằng.
Nàng bắt đầu tìm hiểu sở thích của Cảnh Hằng từ những người trong cung, học cách làm hài lòng đàn ông. Nhưng thời thế hỗn loạn, thiên hạ đột nhiên đại loạn.
Tấn quốc xé bỏ hiệp ước, đại cử tấn công Sở quốc.
Thế của Tấn quốc như chẻ tre, biên giới Sở quốc liên tục rút lui, trên triều đình ngày ngày đưa tin chiến bại.
Cảnh Hằng trút bỏ lớp mặt nạ ôn văn nhã nhặn, trở nên ngày càng nóng nảy.
Trong ba năm, mấy trận đại chiến ở biên giới hai nước, Sở quốc đều đại bại, từ đó nhuệ khí của Sở quốc bị tổn thương nặng nề, buộc phải dời đô về phía nam để tránh họa.
Ngày hôm đó trên đường lưu vong, truy binh phía sau, Cảnh Hằng phái binh lính bảo vệ Vệ Dao, nhưng lại bỏ rơi Vệ Trăn.
Trong loạn thế, số phận nữ nhi phiêu bạt. Còn nàng, thân là Vương hậu một nước bị bắt làm tù binh, lưu lạc đến doanh trại địch, kết cục có thể đoán trước được.
Vệ Trăn bị binh lính trói lại đưa đến trước mặt thủ lĩnh của họ.