Xuân Sơn Tự Mộng

Chương 8



 

Thái tử ra hiệu cho mọi người đứng dậy, an ủi vài câu đơn giản, lệnh cho thị vệ tiếp tục tra hỏi, không lâu sau chú ý đến Vệ Trăn, đi về phía này.

 

"Đêm nay xảy ra loạn lớn như vậy, nàng có bị doạ sợ không?"

 

Vệ Trăn khom người hành lễ, giọng nói dịu dàng: "Đa tạ Điện hạ quan tâm, có thị vệ bảo vệ bên cạnh, thần nữ không phải chịu kinh sợ gì."

 

Nam tử dung mạo đoan chính trước mặt gật đầu: "Như vậy là tốt rồi."

 

Hai người hàn huyên vài câu đơn giản, Thái tử đột nhiên hỏi: "Sao buổi tối ở yến tiệc không thấy nàng đâu, nàng đã đi đâu vậy?"

 

Vệ Trăn đã nghĩ sẵn câu trả lời trước khi đến: "Bẩm Điện hạ, thần nữ tửu lượng kém, muốn ra ngoài tản bớt hơi rượu, tiện thể đến tẩm xá của a đệ giúp hắn lấy một món đồ, vừa vặn gặp thiếu tướng quân đang đến lục soát thích khách, nên vì vậy mà chậm trễ khá lâu."

 

Vệ Trăn nâng đôi mắt trong veo, nhìn về phía người phía sau Thái tử.

 

Thái tử ngừng lại, hỏi: "A Yến, là vậy sao?"

 

Thiếu niên vốn đang dặn dò thuộc hạ công việc, nghe vậy liền quay đầu lại.

 

Vệ Trăn lôi Kỳ Yến ra, là muốn mượn lời hắn, để tạo cho mình một bằng chứng không có mặt. Nhưng nàng cũng không dám chắc, Kỳ Yến trước khi điều tra rõ sự thật, liệu có giúp nàng che giấu chuyện đó, không khai ra nàng hay không.

 

Vệ Trăn và hắn mắt đối mắt trong veo như nước, vẻ mặt nàng không lộ ra cảm xúc gì, nhưng đầu ngón tay dưới ống tay áo lại căng thẳng như dây đàn.

 

Mãi lâu sau, nghe thấy một tiếng "Ừm" từ miệng hắn thốt ra, bàn tay Vệ Trăn đang nắm chặt vạt áo mới từ từ buông lỏng ra.

 

Thái tử cũng chỉ tiện miệng hỏi, không truy vấn thêm, chỉ bảo hạ nhân mang áo choàng đến: "Đêm đã khuya rồi, ta đưa hai tỷ đệ nàng về tẩm điện trước."

 

Vệ Trăn lắc đầu: "Không cần làm phiền Điện hạ, thần nữ và a đệ cùng về là được."

 

Thái tử ôn hòa nhã nhặn, có phong thái quân tử, từ trước đến nay đối xử với mọi người đều hòa nhã như gió xuân, nhưng đối với Vệ Trăn và những người khác cũng không có nhiều khác biệt.

 

Cuộc hôn nhân này do thế hệ trước định đoạt, hai người chưa thành thân, không tính là có nhiều tình cảm, hiện tại cũng chỉ là vị hôn phu và vị hôn thê, ngầm hiểu mà tương kính như tân.

 

Vệ Trăn không dám làm phiền hắn quá nhiều, chỉ bảo đưa đến cửa điện là được.

 

Mưa lất phất, giọt mưa từ mái hiên như chuỗi ngọc đứt, không ngừng rơi xuống đất.

 

Trên đường đi, Vệ Trăn tâm thần bất định, khi về đến tẩm xá, Vệ Lăng nói: "A tỷ sao vậy?"

 

Hắn ngồi bên cạnh nàng: "Gần đây tỷ luôn tinh thần không tốt, có phải vẫn vì ác mộng đeo bám không? Mai ta thử tìm một đạo sĩ đến xem cho tỷ nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vệ Trăn nói: "Đây là ly cung, sinh thần Thái hậu sắp đến, lúc này tìm đạo sĩ, e rằng không ổn."

 

Nhắc đến ác mộng, gần đây Vệ Trăn quả thực luôn mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, quái dị.

 

Trong mơ cảnh tượng vụn vỡ, từng khung cảnh lướt qua mắt như ngựa xem hoa, nhưng tất cả lại như bị một lớp sương mù che phủ, không nhìn rõ được.

 

Trước đây nàng chưa từng để tâm, cho đến hôm nay…

 

Trong mơ, nàng từng nhìn thấy cảnh Cảnh Khắc toàn thân đẫm máu, ngã trong vũng máu. Cảnh tượng này hôm nay đã trở thành hiện thực rồi.

 

Tại sao một cảnh trong giấc mơ lại trở thành hiện thực? Chuyện này quái dị, Vệ Trăn chỉ có thể quy kết là sự trùng hợp, hoặc là trí nhớ của nàng bị rối loạn sau khi tỉnh dậy.

 

Quan trọng hơn là, hiện giờ Cảnh Khắc chưa c.h.ế.t, giống như một cái gai nhọn đ.â.m vào tim, khiến nàng đứng ngồi không yên.

 

Chiều tối nàng chạy như điên trong mưa, thêm vào đó tinh thần mệt mỏi, giờ phút này chỉ cảm thấy từng đợt nóng bừng dâng lên, Vệ Trăn thân thể hư nhược, ý thức đã có chút không thể chống đỡ được nữa.

 

Trước khi Vệ Lăng rời đi, hắn gọi nhũ mẫu đến giúp nàng.

 

Nàng tựa trán vào cột giường, khẽ ho, vô thức đưa tay sờ vành tai đang nóng bừng, nhưng tay lại chợt dừng lại giữa không trung, sau đó cả người nàng từ từ cứng đờ.

 

Chiếc khuyên tai ngọc trai lẽ ra phải đeo ở tai phải đã biến mất.

 

Mất từ lúc nào? Nàng nhớ trước yến tiệc vẫn đeo cẩn thận…

 

Một khả năng hiện lên trong đầu, trên cổ Vệ Trăn nổi lên một lớp mồ hôi lạnh mỏng.

 

Nàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đường nét của yến khách điện ở đằng xa hiện lên mờ mịt, như một con thú khổng lồ đang ngủ say, nằm phủ phục trong bóng tối, toát ra vẻ âm u vô tận.

 

**

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Đêm đã qua giờ Tý, trong một cung điện trong Chương Hoa ly cung, đèn nến vẫn chưa tắt, thị vệ đang lục soát hiện trường.

 

Vết m.á.u trên đất đã được rửa sạch, nhưng mùi m.á.u tanh vẫn nồng nặc đến mức không thể lờ đi.

 

Một thị vệ trong số đó cúi đầu lục soát giường, một tia sáng nhỏ lọt vào khóe mắt hắn.

 

Hắn ngồi xổm xuống, sờ thấy một vật ở mép giường.