Cục bông trắng đáng yêu lặng lẽ cúi đầu, hai móng vuốt nhỏ chụm vào nhau, cũng không phải đáng sợ, chỉ là thuần túy chột dạ thôi.
Thẩm Diễn Thư thở dài, nắm lấy móng vuốt nhỏ, truyền linh lực vào kiểm tra tình hình. Rất tốt, không bị thương chút nào.
“Chờ về nhà chúng ta nói chuyện tử tế nhé." Thẩm Diễn Thư mỉm cười.
Cục bông trắng lén nhìn một cái, rụt vào lòng anh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể quen thuộc, tần suất vẫy đuôi lông xù biến mau, chuyện về nhà cứ về nhà rồi nói sau.
Trước khi về nhà, Thẩm Diễn Thư quyết định sẽ nói cho cô biết: Lần sau loại chuyện này không được giấu anh, cũng không cần giấu anh.
Trên đường chạy về, Thẩm Diễn Thư bất đắc dĩ nhìn cục bông trắng đã ngủ thiếp đi trên ghế phụ lái, cái đuôi mềm mại an tĩnh mà nằm ở một bên, mặt trên mềm mại lông tơ bị gió ấm thổi đến hơi hơi đong đưa. Hiện tại đã hơn mười một giờ, thêm trận chiến vừa rồi nữa, cô đúng là nên mệt mỏi.
Đỗ xe xong, Thẩm Diễn Thư cởi áo khoác, cẩn thận đem cục bông trắng khóa lại bên trong, một đường đưa về nhà, đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận cho cô. Trước khi rút tay về, chóp đuôi xù xù tự nhiên khoanh lại cổ tay anh, cục bông trắng vẫn như cũ ngủ ngon lành, cái bụng nhỏ phập phồng lên xuống.
Thẩm Diễn Thư ánh mắt dần dần nhu hòa.
Chăm sóc xong cục bông trắng, Thẩm Diễn Thư trở lại thư phòng, mở máy tính, bắt đầu ghi vào tin tức. Muốn phá vỡ thế giới này, trừ bỏ việc người gánh vác khí vận tử vong, còn có một loại khả năng khác có tỷ lệ thành công cao hơn – thay đổi tuyến thế giới ở mức độ lớn nhất.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Ép dòng sông nhỏ chảy xiết đổi hướng. Những thứ lẽ ra sẽ tồn tại rất lâu, làm cho nó biến mất sớm hơn. Ví dụ như, tổ chức đáng buồn mắc chứng ảo tưởng kia có thể "xuống sân khấu" ngay giai đoạn đầu câu chuyện. Kể từ đó, nữ chính sẽ đi theo con đường phát triển khác biệt.
Thẩm Diễn Thư sắp xếp lại thông tin liên quan. Xử lý địa chỉ. Nhấp gửi. Hai giây sau, gửi thành công.
Thẩm Diễn Thư nhìn dòng chữ trên màn hình máy tính. Ánh sáng xanh u tối dừng lại trên khuôn mặt tuấn mỹ. Càng làm tăng thêm vẻ thần bí khó lường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hôm sau. Vân Xu thấp thỏm bước vào nhà bên cạnh. Vừa vào cửa liền nhìn thấy trên bàn bày xíu mại và bánh bao nước cô muốn ăn. Nóng hổi, thơm lừng.
Thẩm Diễn Thư ngồi cạnh bàn, lười biếng cười: “Còn không mau lại đây ăn sáng.” Anh bưng ly sữa bò vừa pha xong. “Bây giờ uống vừa vặn lắm.”
Vân Xu nhận lấy ly, ấp a ấp úng: “Hôm qua...”
Trong mắt Thẩm Diễn Thư lóe lên một tia ý cười. Miệng anh nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Chuyện cũ qua đi rồi. Lần sau đừng làm anh lo lắng nữa nhé.”
Vân Xu càng chột dạ. Gật đầu như gà mổ thóc. Quyết định lần sau tuyệt đối không lừa anh nữa.
……
Hai tuần sau, Vân Xu rúc trên sofa, lật xem tờ báo Linh giả mới nhận được sáng nay. Nội dung trên đó khiến cô chấn động. “Tổ chức đáng ghét đó đã chịu đả kích lớn. Bị bắt không ít người. Bị nhốt vào nhà tù "hắc thủy" đáng sợ.”
Vân Xu suýt cho rằng mình nhìn nhầm. Đó là tổ chức phải đến cuối tiểu thuyết mới bị diệt vong. Bây giờ đã xảy ra vấn đề rồi. Thủ lĩnh mang theo tàn quân còn lại điên cuồng bỏ chạy. Dường như ngày bị bắt không còn xa nữa. Ngay cả gia tộc có sự hợp tác bí ẩn với bọn chúng cũng bị truy lùng điều tra ra. Thế lực thế giới đã bị lật bài.
Thẩm Diễn Thư không mấy để tâm: “Có thể là chuyện xấu làm nhiều, có báo ứng.” Vân Xu đồng tình sâu sắc.
Nhìn thấy tin tức của tổ chức, Vân Xu lại hồi tưởng lại trận chiến lần trước. Cảm giác khi Thẩm Diễn Thư xuất hiện quá quen thuộc. Quen thuộc đến mức khiến cô nghĩ đến cảnh tượng đã từng xảy ra. Dù là khí chất, dáng người hay lực lượng, anh và người áo đen đều rất khớp. Cho cô cảm giác rất tương tự.
Càng nghĩ càng kỳ lạ. Một ý tưởng khiến người ta kinh ngạc lóe lên trong đầu. Vân Xu ghé vào sofa, dò xét nhìn người trong bếp. Thẩm Diễn Thư quay người nhướng mày: “Còn chuyện gì à?”
Vân Xu nghi ngờ nói: “Tối ngày 7 tháng 9, anh ở đâu?”
Thẩm Diễn Thư tiếp tục rửa trái cây, từ từ nói: “Ồ, hôm đó à. Anh đi ngang qua một chỗ. Ban đầu định làm một người quan sát yên tĩnh. Kết quả ai đó gặp nguy hiểm. Anh tạm thời "khách mời" một vai diễn anh hùng cứu mỹ nhân.”