Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Chương 1272: Ngoại truyện: Người đẹp mù lạc bước show thực tế (4) - Kết thúc





Tài năng âm nhạc của Kê Phi Bạch là không thể nghi ngờ. Anh ngồi bên cạnh cây đàn dương cầm trắng tinh. Năm ngón tay thon dài nhảy múa trên phím đàn nhanh chóng. Âm nhạc tuyệt đẹp rung động lòng người từ từ chảy ra. Ngay cả ánh đèn lắc lư cũng có vài phần dịu dàng. Cách một màn hình, Vân Xu cũng bị bản nhạc làm cho cảm động. Trên mặt lộ ra vẻ tận hưởng.

Ba người bên cạnh thần sắc khác nhau. Khi người ta chuyên tâm đắm chìm vào việc tận hưởng, thời gian trôi đi rất nhanh. Rất nhanh đã đến giai đoạn cuối của buổi biểu diễn. Không khí trong sân vẫn như thường lệ, rất nhiệt liệt. Buổi biểu diễn lần này có thể nói là một sự đột phá mới của Kê Phi Bạch, tiến thêm một bước trên con đường âm nhạc.

Đúng lúc mọi người còn chưa thỏa mãn, cho rằng buổi biểu diễn đã kết thúc, Kê Phi Bạch đột nhiên nói: “Tối qua, khi tôi nhớ về một người, một giai điệu mới đã hiện ra trong đầu. Giờ phút này, tôi muốn dành tặng giai điệu này cho một người.” 

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Anh nhìn về phía máy quay, như thể đang xuyên qua màn hình nhìn về phía ai đó: "Tôi nghĩ mọi người đều biết cô ấy là ai.”

Đôi mắt đó trong veo lạnh lẽo, giống như lần đầu gặp, nhưng lại thêm những tình cảm bí ẩn, ngọn lửa rực cháy sáng lấp lánh. Mọi người đầu tiên sững sờ, sau đó vỡ òa tiếng reo hò vang trời. Họ biết đó là ai, chỉ có người đó, không ai khác.

Trong sự mong chờ của vạn người, Kê Phi Bạch rũ mắt, nhẹ nhàng gõ phím tiếp theo. Sau đó, bản nhạc trầm lắng như suối nguồn trong núi quanh quẩn, cùng với giọng nói khẽ mang hơi ấm, chảy xuôi vào lòng mọi người. Nỗi nhớ nhung, sự ngọt ngào, vui sướng chứa đựng trong đó rõ ràng đến vậy, như một lời thổ lộ độc đáo.

Buổi biểu diễn kết thúc trong sự thành công tốt đẹp. Cùng lúc đó, Kê Phi Bạch theo tiếng nhạc thông báo xuất hiện ở phòng khách. Anh lặng lẽ nhìn cô.

Vân Xu rất lâu vẫn chưa lấy lại tỉnh táo. Cô đã từng chỉ có thể dựa vào xúc giác và thính giác để cảm nhận mọi thứ xung quanh. Giờ đây có thể tận mắt chứng kiến thế giới rực rỡ sắc màu, đã là may mắn lớn lao. Cô cảm ơn mỗi người đã gặp trong cuộc đời. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng kinh nghiệm quá thiếu thốn, làm cô không biết đối ứng với tình cảm của người khác thế nào. Người từng bị giam cầm trong mảnh trời nhỏ bé lần đầu bước ra khỏi vòng tròn, có sự hiểu biết rõ ràng hơn về thế giới.

Vân Xu nghĩ, mình đã nhận được rất nhiều sự chăm sóc. Không nên làm ảnh hưởng đến họ nữa, làm liên lụy họ. Mình đã làm phiền quá nhiều rồi. Có lẽ phải nói rõ ràng. Trước đây mỗi lần cô đề cập đến chủ đề này, đều bị họ dùng đủ lý do để lảng tránh. Hôm nay vừa vặn bốn người đều có mặt.

Vân Xu lấy lại bình tĩnh. Ngước mắt nhìn về phía họ. Đôi mắt đã có lại ánh sáng lộng lẫy hơn cả sao trời ban đêm, sáng hơn cả ánh trăng, xúc động lòng người hơn cả vạn vật trên thế gian. Bốn người tim khẽ rung động, ánh mắt dần sâu hơn. Họ biết ý tứ của cô, nhưng điều đó không thể được.

Vân Xu lại một lần nữa bị người khác nói trước. Giải Dục Thành và ba người kia trao đổi ánh mắt. Trong lòng đã có quyết định. Bất đắc dĩ cười nói: “Bọn anh không yêu cầu em bây giờ phải đưa ra lựa chọn. Nhưng xin em đừng từ chối bọn anh.”

Nếu bị cô từ chối, đó mới là một đòn đả kích lớn lao và nặng nề.

Mắt Vân Xu trợn tròn. Ánh mắt ngạc nhiên khẽ dời. Ba người khác đã cam chịu. Chuyên chú nhìn về phía cô. Ánh mắt ôn hòa nhưng chắc chắn.

Cho nên không cần từ chối bọn anh.

Kết thúc ngoại truyện mỹ nhân mắt mù lạc bước show thực tế. Meo meo. 

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com