Xuyên Nhanh: Sinh Tồn Trong Thế Giới Động Vật

Chương 1: Sư Tử Cái Đầu Đàn



Khi An Lan mở video tài liệu lần thứ một trăm lẻ một, cô không thể ngờ mình lại xuyên không.

Chỉ là đầu óc choáng váng một chút, cảnh tượng trước mắt đã biến từ màn hình máy tính thành bờ sông vàng úa. Trong không khí thoang thoảng mùi hôi thối, gió nóng quật tung bụi cát dưới đất, táp thẳng vào mặt cô.

An Lan cố vùng vẫy nhưng không nhúc nhích nổi.

Tầm nhìn rất thấp, chuyển động đều đều, sau gáy truyền đến cảm giác căng cứng và ẩm ướt, gần như có thể cảm nhận rõ hình dáng của răng nanh. Có lẽ là đang bị dã thú ngậm trong miệng tha đi.

Cô bị buộc phải nghiêng đầu, trong tầm mắt chỉ thấy bụi cây lùi dần về phía sau, cùng với hai con sư tử con lông xù đang loạng choạng chạy theo.

Là sư tử.

Xét theo kích cỡ, hai con non này chắc chưa đến bốn tháng tuổi, trên người vẫn còn những đốm nhỏ đặc trưng. Một con có vết đen to ở sau tai, con còn lại thì đuôi ngắn hơn.

Chúng không chỉ nghịch ngợm mà còn rất nhiều lời, suốt dọc đường cứ gào ầm lên đầy bất mãn.

Khó mà nói rõ chúng bất mãn chuyện gì.

Có thể là thời tiết hanh khô khiến mũi đau rát, cũng có thể là mặt đất nóng rẫy dưới chân, hoặc là cảm giác bị đối xử bất công.

Rõ ràng là anh em ruột cùng một mẹ, tại sao một đứa được mẹ ngậm đi, còn hai đứa kia lại phải tự chạy theo?

An Lan tự an ủi bằng giả thuyết đó, khẽ vẫy vẫy cái đuôi.

Không biết đã đi bao lâu, đến khi cô mơ màng sắp ngủ gật thì sư tử cái dừng lại ở một bụi cây.

Bốn chân đi khác hẳn với hai chân, An Lan vừa được thả xuống đã suýt vấp ngã.

Còn chưa kịp đứng vững, Đuôi Cụt đã từ bên cạnh lao tới quấn lấy đầu cô bằng hai chân trước.

Sư tử con chơi đùa không biết nặng nhẹ, lúc thì nhảy bổ, lúc lại cắn bậy, may mà răng và móng mới mọc chưa đủ sắc, chỉ thấy ngứa ngáy là chính.

Cảm giác ngứa khiến An Lan vô thức vung một cái tát.

Đuôi Cụt bị văng ngược ra sau, nhưng không nhận ra mình bị đánh còn hăng hái nhào lại, tưởng đây là trò chơi mới.

Lại bị vỗ thêm cái nữa.

Nó lắc đầu, quay sang nhìn người anh em bằng ánh mắt đáng thương.

Tiếc là lần này nó nhìn nhầm người. Tai Đen chẳng thèm liếc nó, ánh mắt dán chặt vào quả cầu lông ở đuôi mẹ, đang say mê đuổi theo như mèo con bắt bướm.

Sư tử cái thờ ơ quất nhẹ đuôi vào nó, vừa l.i.ế.m mũi vừa l.i.ế.m mép.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đó là một con sư tử cái khoảng chừng năm tuổi, đang ở giai đoạn trưởng thành khỏe mạnh, đầu mũi vẫn hồng tươi, mặt cũng gần như không có sẹo. Nhưng trông nó không được khỏe, bụng hóp lại, bầu v.ú xệ xuống, ít nhất đã ba ngày không ăn gì.

An Lan thấy lo.

Thường thì khi sắp sinh, sư tử cái sẽ rời đàn để nuôi con một mình cho đến khi con được hai ba tháng rồi mới đưa về đàn để được bảo vệ. Nhưng cũng có khả năng khác là chúng từng trở lại đàn, nhưng đúng lúc con sư tử đầu đàn bị một con sư tử lang thang đánh bại.

Để tránh con non bị giết, mẹ đành dẫn con trốn đi.

Cô thật lòng hy vọng là trường hợp đầu tiên.

Mùa khô vốn đã khan hiếm thức ăn, mà việc cho con b.ú lại vô cùng tốn sức và hao tổn thể lực.

Nếu sư tử mẹ không ăn no thì ba đứa con rất có thể sẽ không sống nổi. Nếu cơ thể của sư tử con c.h.ế.t đi, linh hồn cô có lẽ cũng sẽ...

Dòng suy nghĩ bị một âm thanh bất chợt cắt ngang.

Chỉ thấy sư tử mẹ đã nằm xuống, còn Đuôi Cụt và Tai Đen thì đang đẩy qua đẩy lại, chen nhau quyết liệt để giành một vị trí “ăn cơm”.

Không, phải là b.ú sữa.

An Lan: “...”

Với một linh hồn con người, chuyện này thực sự quá mất mặt. Nhưng cô không hề do dự, lập tức tham gia vào trận chiến giành chỗ, dùng thân thể chưa kịp phối hợp thuần thục của mình để len vào giữa hai “người anh em”.

Để sống sót nơi hoang dã, An Lan há miệng b.ú từng ngụm lớn, mong sao cơ thể mình trong hai ba năm tới có thể khỏe mạnh hơn một chút.

Việc xuyên không đã là chuyện đã rồi, ngại ngùng hay oán trời trách đất đều vô ích.

Lúc này sống sót mới là điều quan trọng nhất.

Trong đầu cô lần lượt hiện lên những câu chuyện về các sư tử cái huyền thoại: Red hoang dã, phu nhân Liuva mạnh mẽ, Martitao dũng cảm, Charm kiên cường, Kali dịu dàng.

Tất cả đều đã tìm được chỗ đứng của mình nơi hoang dã, có con thậm chí còn dám đối đầu với sư tử đực, trở thành vị vua không ngai của đàn.

Một ngày nào đó có lẽ loài người ở thế giới này cũng sẽ đặt cho cô một cái tên bất hủ. Chỉ cần cô sống sót, sống lâu hơn và tốt hơn.

Mang theo tâm niệm như thế, An Lan dần bình tĩnh lại.

Vào lúc chạng vạng, sư tử mẹ ra ngoài săn mồi, để lại ba đứa con nằm trong bụi cây.

Trong đêm lạnh, chúng chỉ có thể dựa vào nhau để sưởi ấm.

Mỗi khi nghe thấy tiếng cành khô gãy răng rắc ở gần hay tiếng gầm mơ hồ vọng lại từ xa, Đuôi Cụt sẽ co người lại, dùng móng trước tì xuống đất để lùi về phía sau. Tai Đen thì gan dạ hơn chút, nhưng cũng run bần bật.

Thế Giới 1 -