Dựa vào đặc điểm bên ngoài, trước đó cô đã đặt tên cho chúng là Đốm và Mặt Tròn.
Lúc này bốn đứa đang ủ rũ nằm bẹp trên thảm cỏ, không nô đùa, không kêu gào, rõ ràng là bị đêm m.á.u tanh kia dọa cho sợ hãi.
Ngay khi An Lan hạ quyết tâm tự mình thử đi săn, bước ngoặt đã xảy ra.
Vào ngày thứ sáu sau khi rời khỏi bầy, tiểu đội trải qua một cuộc hội ngộ khó tin.
Lúc đó sư tử mẹ vừa hạ được một con linh dương đầu bò, An Lan và mấy đứa em mới ăn được vài miếng thì đã bị một nhóm linh cẩu nhỏ nhắm đến.
Bọn chúng dựa vào số lượng đông, không hề e sợ đe dọa của sư tử mẹ, chỉ nhất mực vây lại từ nhiều phía, cho đến khi bị một bóng dáng to lớn đuổi đi.
Mahti vượt qua thảo nguyên trong làn sáng ban mai, mang theo vết m.á.u đã khô và giọt sương còn đọng, đoàn tụ cùng vợ và các con của mình.
Không chỉ An Lan, mà cả đạo diễn đang ghi hình cũng kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Cằm của Sam suýt nữa thì rơi xuống đất.
Anh ta vừa vô thức điều chỉnh cận cảnh ống kính, vừa lắp bắp hỏi: “Không phải tôi nhìn nhầm đấy chứ? Mahti còn sống sao? Nó sống mà không đi tìm bầy, cũng không đánh chiếm lãnh thổ khác, lại chạy tới tìm con à? Cậu từng thấy chuyện như thế bao giờ chưa?”
Về điều này, Gargaro đáp: “Nghe nói rồi, nhưng chưa thấy bao giờ.”
Trong tự nhiên, thỉnh thoảng cũng có những con sư tử đực và cái vì tình cảm sâu đậm mà rời đàn, sống cùng nhau một thời gian. Cũng có những con sư tử cái rời đàn để cùng sư tử lang thang trải qua những ngày tháng ngọt ngào.
Nhưng trường hợp đầu thường xảy ra trong các đàn có từ hai con đực thống trị trở lên, và phần lớn là những con đực không có quyền giao phối. Còn trường hợp sau không hẳn chỉ vì yêu thích, mà còn mang tính chiến lược thực tế hơn.
Sư tử cái có thể cảm nhận được sư tử đực thống trị đã không còn đủ mạnh, nên chủ động thiết lập mối quan hệ sớm với sư tử lang thang để bảo đảm sự an toàn cho lứa con sắp tới.
Hoặc cũng có thể nó đang cố dùng mối quan hệ thân mật để trói chân lũ sư tử lang thang, làm chậm bước tiến của chúng vào khu vực trung tâm, từ đó giành thêm thời gian cho đàn và các con non đã chào đời.
Còn chuyện một đực một cái cùng nhau nuôi con, lập thành một gia đình ư?
Nghe cứ như chuyện cổ tích vậy.
Các nhà sản xuất chỉ có thể lý giải rằng Mahti rất xem trọng con cái. So với việc giành lại sư tử cái và lãnh địa, nó càng muốn đảm bảo đàn con có thể lớn lên an toàn, trưởng thành.
Chuyện này không phải chưa từng xảy ra.
Trên thảo nguyên Đông Phi từng có một sư tử đầu đàn vĩ đại tên là Notch, cùng anh trai là Light Male cùng nhau thống trị đàn sư tử Maasai.
Trong một trận chiến không may, Light Male bỏ mạng, Notch một mình bảo vệ đàn suốt nhiều năm, đến khi bị bốn con sư tử lang thang phế truất.
Khi đó, nó đã đưa được tám đứa con thoát ra an toàn và luôn sát cánh bảo vệ, nuôi dưỡng chúng.
Ba con cái trong số đó sau khi trưởng thành đã quay về với đàn, năm con đực còn lại thì tái hợp với Notch sau một thời gian ngắn chia cách, tạo thành một liên minh hùng mạnh vô địch.
Sau này, bọn chúng đã rửa được mối thù xưa và bành trướng lãnh thổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vào thời kỳ đỉnh cao, tên tuổi của Liên minh Notch vang danh khắp hơn một nghìn cây số vuông đất của khu bảo tồn vườn quốc gia Maasai Mara.
Đến tận cuối đời, Notch vẫn được năm đứa cháu chăm sóc tận tình, sống đến một tuổi thọ hiếm có.
Có lẽ Mahti cũng là một con sư tử có suy nghĩ sâu xa, Gargaro nghĩ biết đâu nó cũng đang kỳ vọng vào việc mấy đứa con trai sẽ có ích về sau.
Nhưng nếu đúng là như vậy, tại sao nó không trực tiếp đi về phía nam để tìm hai đứa con trai đã gần trưởng thành, sắp có thể tham chiến?
Chẳng lẽ là vì lo chúng từng bị đuổi khỏi bầy nên không muốn liên minh? Hay vì sợ chúng đã đi quá xa, dù có tìm cũng chẳng thể tìm thấy?
Là con người, anh ta thật sự không thể đoán được suy nghĩ của một con sư tử.
Các nhà sản xuất chỉ có thể đứng nhìn, và cũng chỉ có thể đứng nhìn.
Họ trông thấy bầy sư tử con chạy tới bên cha, thân thiết dụi vào người Mahti, líu ríu kể lại nỗi sợ hãi của mình.
Họ nhìn thấy Mahti chậm rãi tránh vết thương rồi nằm xuống, lần lượt đánh hơi dọc sống lưng từng đứa con, sau đó l.i.ế.m lên má chúng.
Họ cũng thấy sư tử cái của tiểu đội Bờ Tây không động đậy, vẫn đứng cạnh con mồi, thậm chí còn giữ nguyên thái độ đe dọa, không hề có ý định bước tới chào đón.
Phải, cùng lúc đó An Lan cũng nhận ra điều này.
Dù biết sự xuất hiện của một con sư tử đực trong đội sẽ giúp tăng cường an toàn và tỷ lệ thành công khi săn mồi, mẹ cô vẫn không hề tỏ ra vui mừng.
Không rõ là vì bất mãn khi thấy nó đã bị đánh bại, cho rằng nó không còn xứng đáng làm thủ lĩnh, hay là vì lo sự có mặt của nó sẽ khiến đám con non vốn đã ít gây chú ý lại một lần nữa rơi vào hiểm cảnh.
Mẹ cô luôn hạ giọng gầm gừ cảnh cáo mỗi khi Mahti cố lại gần.
Vậy nên, Mahti lại lùi về ngồi xuống.
An Lan gần như muốn rơi nước mắt thương cảm cho sư tử cha.
Cô hoàn toàn hiểu được mâu thuẫn trong lòng mẹ.
Chính tình mẫu tử sâu sắc đã khiến mẹ cô đứng ra chống lại mọi nguy cơ, bất kể chúng đến từ hoang dã, kẻ địch hay người quen.
Nhưng riêng với cô, lúc này cô không thể rời khỏi vòng tay này.
Dù là từ góc độ sinh tồn hay từ góc độ tình cảm, cô đều thấy biết ơn.
Giữa vùng hoang dã tàn khốc này, chia ly là điều tất yếu, còn đoàn tụ mới là điều hiếm hoi.
An Lan biết, sau cuộc tái ngộ với cha sẽ là cuộc chia tay với quê hương, nhưng cô vẫn hy vọng một ngày nào đó có thể quay trở lại nơi này.
Còn lúc này, cô chỉ có thể rúc vào chiếc bờm to dày sẫm đỏ như m.á.u khô của sư tử cha, lần cuối cùng nhìn về thảo nguyên nơi mình đã sống gần một năm trời.
Cô chỉ có thể ghi nhớ, hoài niệm, và chờ đợi.
Chờ đợi giây phút được cùng gia đình bước vào cuộc phiêu lưu vĩ đại nhất trong đời mình.