Lại một mùa mưa nữa lại đến, không khí ẩm ướt dồi dào khiến cây cối sinh sôi nảy nở, nhuộm cả mặt đất thành một màu xanh ngát.
Vì nguồn thức ăn dồi dào, các loài động vật ăn cỏ như linh dương Impala, linh dương đầu bò đều bắt đầu sinh sản, quần thể không ngừng mở rộng.
Số lượng tăng lên, cộng thêm nước ở khắp nơi khiến phạm vi phân bố của chúng ngày càng rộng hơn. Những kẻ săn mồi cũng bắt đầu có những ngày dễ thở hơn.
Khi ánh chiều tà nhuộm đỏ bầu trời, một đàn ngựa vằn tản ra, vừa thong thả gặm cỏ vừa dạo chơi.
Chúng không hề biết mình đã lọt vào tầm mắt của vài kẻ rình rập.
Một con ngựa non đang ở độ tuổi tò mò với mọi thứ, hoàn toàn không nghe lời khuyên răn, cứ thế nhảy nhót tung tăng ở rìa đàn. Những con ngựa trưởng thành thì lo lắng nhưng cũng không cách nào ngăn cản, chỉ có thể thi thoảng ngẩng đầu cảnh giác nhìn quanh.
Chúng rất cảnh giác, nhưng chưa đến mức căng thẳng.
Ở thảo nguyên, mọi loài đều sống dưới mối đe dọa từ kẻ săn mồi, qua năm tháng đã hình thành nên một hệ thống sinh tồn theo bản năng, trong đó hệ thống cảnh báo đóng vai trò vô cùng quan trọng.
Bất kỳ cá thể nào cũng có thể là nguồn phát tín hiệu cảnh báo.
Từ những loài chim bay lượn trên cao, những con khỉ len lỏi trong rừng, đến những loài thú bốn chân dạo bước trên đồng cỏ. Trong đó, hươu cao cổ thậm chí còn được xem là “trạm canh gác” của sư tử. Nhờ lợi thế chiều cao, chúng thường khiến những cuộc đi săn của đàn sư tử phải kết thúc trong thất bại.
Không nghe thấy tín hiệu cảnh báo từ bất kỳ hướng nào, đàn ngựa vằn dần ít ngẩng đầu hơn, cuối cùng chỉ còn mải mê cúi xuống ăn cỏ. Chính hành động ấy đã đẩy chúng vào vòng nguy hiểm.
Một con ngựa vằn trưởng thành và con non của nó đã tụt lại phía sau lúc nào không hay biết. Khi con ngựa non nghịch ngợm chạy qua bụi cỏ lần thứ sáu, phần ngọn cỏ đột nhiên khẽ động đậy.
Không phải do gió.
Chỉ trong thời gian chưa đầy một giây, giữa những chiếc lá vàng úa bỗng nhô lên một đôi tai dựng đứng, rồi đôi thứ hai, thứ ba.
Năm con sư tử trong tư thế rình rập bất ngờ lao vọt lên, bốn con trong đó phóng thẳng về phía ngựa vằn trưởng thành, còn con cuối cùng thì toàn lực nhào đến con ngựa non.
Phát hiện mối nguy đến tính mạng, con non hoảng loạn bỏ chạy về phía đàn, mong có thể thoát khỏi móng vuốt và răng nanh tử thần. Nó cắm đầu lao đi, còn nhanh hơn bất cứ lần nào trong đời, nhưng con sư tử vẫn bám sát phía sau.
Đó là một con sư tử cái vô cùng khỏe mạnh và xinh đẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khi nó lao đi, cơ bắp rắn chắc chuyển động dưới lớp da mượt mà, không có một chút mỡ thừa nào trên người.
Thân thể cường tráng mang lại tốc độ khủng khiếp, khoảng cách giữa kẻ săn và con mồi ngày càng được rút ngắn, hơi thở mang theo tử khí đã gần sát ngay sau đuôi con ngựa non.
Chỉ cách chưa đầy một thân người, sư tử cái dồn sức vào chân sau, bật mạnh, nhảy vọt lên cao.
Cái c.h.ế.t đến rất nhanh.
Thậm chí con ngựa non còn chưa kịp kêu lên đã bị sư tử đánh úp ngã xuống đất. Bốn chiếc răng nanh sắc như d.a.o đ.â.m xuyên lên xuống, An Lan dễ dàng cắn chặt cổ nó, cho đến khi những sợi ria không còn cảm nhận được hơi thở của con mồi nữa.
Cô đã thành công.
Còn những anh em của cô thì không may mắn như vậy.
Bốn con sư tử non đuổi sát sau lưng đàn ngựa vằn, nhưng khoảng cách vẫn chưa đủ gần. Chỉ có một con vừa vặn nhảy được lên lưng con mồi.
Tai Đen vẫn chưa thuần thục, nó không thể ôm chặt phần m.ô.n.g con ngựa vằn, chỉ kịp quặp được một chân. Mà khi con mồi đang lao hết tốc lực, nó chẳng khác gì bị kéo lết theo.
Dưới cú nhảy đó, ngựa vằn lập tức thay đổi dáng chạy, khi hai chân trước chạm đất thì hai chân sau bật mạnh lên. Điều này không chỉ khiến lưng nó rung lắc dữ dội mà còn là một đòn tấn công mang tính sát thương cao.
Lần đầu tiên Tai Đen còn cố bám trụ được, nhưng đến lần rung thứ hai thì bắt đầu trượt xuống. Nhận ra móng guốc có thể đá gãy cả xương đang tung lên giữa không trung, nó không còn cách nào khác, buộc phải liều mình nhảy khỏi lưng ngựa.
Ngay lúc ngựa vằn sắp sửa trốn thoát cùng vết thương đang rỉ m.á.u trên mông, trong khi các sư tử trẻ tuổi đang tuyệt vọng thì từ bên cạnh bất ngờ vọt lên một cái bóng khác.
Mahti vẫn luôn chờ thời cơ.
Dày dạn kinh nghiệm, nó nắm bắt đúng khoảnh khắc ngựa vằn lơ là sau khi thoát khỏi vòng vây, lao thẳng từ bên hông như một chiếc xe tăng hạng nặng.
Mahti bật mạnh lên, hai chân trước siết chặt cổ ngựa vằn, móng sau cắm sâu vào sườn nó.
Khi đã giữ chắc con mồi, Mahti đồng thời dùng hàm dưới siết lấy cổ họng và vuốt cắm vào cổ để dồn sức, mượn lực cơ thể nặng nề của mình thực hiện một cú vật chuẩn chỉnh.
Chỉ cần bị quật ngã xuống đất, hầu như con mồi nào cũng không thể đứng dậy nổi nữa.