Xuyên Nhanh: Sinh Tồn Trong Thế Giới Động Vật

Chương 22: Sư Tử Cái Đầu Đàn



Cả hai vẫn sống cùng mẹ và các chị em như trước, ban ngày nghỉ ngơi, ban đêm đi săn, chỉ là thiếu một con đực trưởng thành nên ai cũng phải gánh thêm nhiệm vụ săn mồi.

Là lực lượng săn chính của tiểu đội, trên người An Lan bắt đầu xuất hiện vết thương.

May mắn là sư tử mẹ đang dần hồi phục, kỹ năng của anh chị em cũng ngày một thuần thục. Thỉnh thoảng Mahti sẽ băng qua Đập Nước để đến thăm nhóm sư tử nhỏ này, giúp một tay trong việc săn mồi, tương lai vẫn đầy hy vọng.

An Lan quyết định sẽ dẫn dắt tiểu đội sống tại lãnh địa Đập Nước.

Sau hơn hai tháng dò xét, đàn sư tử đã dần quen với khu vực săn mồi.

Chủ lãnh địa lại là cha ruột, tuy đôi khi vẫn có thể đụng độ với đàn Đập Nước hay nhóm sư tử lang thang, nhưng có Mahti đứng giữa, mà lang thang thì sớm muộn cũng phải rời đi, nơi này vẫn tốt hơn nhiều nơi khác.

Dù sao đi đâu cũng phải tranh lãnh địa, chi bằng ở đây phát triển trước, năm con sư tử cái cũng đâu phải không đánh nổi.

Suy nghĩ của An Lan vốn chẳng có gì sai.

Phải nói là vốn dĩ không có gì sai.

Cho đến khi đám nhóc lang thang bắt đầu diễn vở “Ta đi đây, ta chỉ giả vờ thôi”.

Nếu hỏi sư tử ghét kiểu đồng loại nào nhất, thì mười con hết chín sẽ trả lời là sư tử trọc đầu.

Sư tử đực khoảng ba tuổi gọi là sư tử bán trưởng thành, nhìn bề ngoài thì oai phong lẫm liệt, thực ra lông còn chưa mọc đều.

Con nào được việc thì bờm nở phồng, đỉnh đầu còn lởm chởm kiểu Mohican. Con nào kém may thì chỉ mọc được bờm ở cổ, còn trên đầu thì trơn bóng như sân bay.

Ở lứa tuổi này, sư tử đực bắt đầu có vẻ ngoài giống như sư tử trưởng thành, nhưng trong tâm hồn vẫn còn là con nít.

Không chững chạc như sư tử lớn, cũng không vô hại như sư tử con. Kiểu như một đứa trẻ cầm súng, không biết nặng nhẹ khi ra tay.

Mấy năm gần đây, ở các khu bảo tồn rất hiếm thấy sư tử bán trưởng thành nào chịu rời đi một cách tử tế.

Đám sư tử trọc thường hay lởn vởn gần lãnh thổ của cha mẹ, lén lút rình mò đánh du kích với đàn sư tử.

Có con đi rồi còn quay về đánh úp, có con dứt khoát không chịu đi, lâu lâu quay về kiếm miếng ăn, đến khi bị sư tử chủ nhà đập cho một trận mới chịu thôi.

Thật ra đó cũng là bản năng của loài ăn thịt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đến một độ tuổi nhất định, kẻ săn mồi sẽ bắt đầu thử xem mình đứng ở đâu trong chuỗi thức ăn. Chúng không biết trời cao đất dày, rất thích gây chuyện, thậm chí gặp hổ to cũng muốn thử sờ râu.

Giai đoạn trọc đầu là lúc bọn chúng hung hăng liều lĩnh nhất, và cũng là thời kỳ dễ c.h.ế.t nhất, bọn sư tử trẻ ở Bờ Tây năm xưa chính là vì thế mới chết.

Nhưng liều lĩnh không có nghĩa là không nguy hiểm, với những con bán trưởng thành khác trong lãnh địa, chúng thật sự là mối đe dọa.

Báo cáo cho thấy những vụ sư tử cái bị sát hại, đặc biệt là các con bị tách đàn, mười vụ thì hết sáu bảy là do đụng độ với đám sư tử trọc.

Thỉnh thoảng còn nghe nói bọn trọc tụ tập đông rồi quấy rối cả đàn sư tử, thậm chí g.i.ế.c cả sư tử cái trưởng thành hoặc đuổi đánh vua sư tử.

Có thể nói một trọc thì nhát như chuột, hai trọc dám g.i.ế.c sư tử cái, năm trọc dám đánh chủ nhà.

An Lan tuyệt đối không dám xem thường đám choai choai này.

Bốn con trọc ở khu Đập Nước từ lúc bị đuổi đi đã luôn lởn vởn ở phía bắc lãnh địa. Hôm nay đi chọc ghẹo báo, mai lại kiếm chuyện với lửng mật, có lúc còn bị bầy khỉ đầu chó trên cây ném đá.

Bọn chúng không dám đụng tới đàn sư tử cũng là vì bị Mahti đánh bầm dập, biết rõ Mahti không dễ chọc, nhưng lại xem thường những con sư tử bán trưởng thành khác.

Cứ mỗi lần Mahti lên phía bắc thăm tiểu đội Bờ Tây, đám trọc Đập Nước liền tránh thật xa, nhưng đợi Mahti vừa quay về phía nam, bọn chúng lại bắt đầu tung hoành.

Lãnh địa rộng thế này, nếu một bên cứ nhất quyết lang thang, bên kia không dứt khoát truy đuổi, cộng thêm đám sư tử cái đứng giữa điều đình thì vẫn có rất nhiều kẽ hở để luồn lách.

Ba tháng liên tục, bốn con sư tử trọc đó vẫn chưa chịu đi hẳn.

Đây là tin xấu với tiểu đội Bờ Tây.

An Lan lo nhất là chuyện nguồn thức ăn.

Cô từng thấy đám trọc Đập Nước đi săn, không rõ là vì mấy con sư tử cái của đàn Đập Nước tay nghề kém, hay do đám đực này lười học theo, mà từ cách lùa mồi đến đè mồi chẳng có cái nào ra hồn.

Có lẽ chính bọn chúng cũng biết vấn đề ở đâu. Sau một lần thất bại khi đi săn trâu rừng và suýt mất đồng đội, chúng ngày càng ít tự săn mà toàn đi cướp.

Khác với suy nghĩ của nhiều người, sư tử là loài rất hay cướp mồi.

Một phần lớn khẩu phần ăn của chúng đến từ việc cướp công săn của các loài ăn thịt khác. Đói quá thì ăn xác thối cũng không chừa.